Đô Thị Quỷ Vương

Chương 206: Cuối cùng là chuyện gì ?




Ngày hôm sau. Sau cái ngày có hàng đống biến cố lớn xảy ra với một vài người. Trong đó có Thu Phong, Lục Nương, Thành Chân thậm chí gần như cả toàn bộ hắc đạo tại thành phố Quảng Phúc này.

Hồng Phận Nhan Lâu. Một nhà hàng được mọc lên không chỉ phục vụ cái ăn, thậm chí còn phục vụ nhu cầu thiết yếu của đàn ông nếu như gã đó có đủ tiền lẫn quyền thế nhất định.

Nhà hàng của Lục Nương nổi tiếng lên là vì nhan sắc của nhân viên, nhưng không thể không nói đến thức ăn ở đây. Tất cả đầu bếp tại Hồng Phận Nhan Lâu này đều là do một tay Lục Nương tuyển chọn từ chính những đầu bếp giỏi ở thủ đô về. Cái hay của Lục Nương là có cả một số đầu bếp bình dân nấu ăn cho những khu ổ chuột tại thủ đô, có tài nhưng không phát triển nổi cũng được Lục Nương phát hiện và đưa về. Nhờ lời lẽ, tiền tài thậm chí là mị lực của mình, Lục Nương có trong tay vô số đầu bếp giỏi trong cả nước.

Cũng nhờ vô số đầu bếp đa dạng như vậy, Hồng Phận Nhan Lâu của Lục Nương luôn luôn có món mới do các đầu bếp thử nghiệm và đưa ra thực đơn.

Một nơi có thức ăn ngon, gái đẹp, phục vụ tận tình, dịch vụ tuyệt vời như thế thì ngại gì mà chẳng đông khách. Vốn ở nhà hàng này chỉ phục vụ những thực khách từ trung lưu trở lên, đúng ra là có tiền mới được hít mùi thơm. Tuy nhà hàng của Lục Nương không đăng ký sao như những nhà hàng cao cấp khác nhưng theo giới ẩm thực nhà hàng của Lục Nương được đánh giá là 5 sao.

Ấy vậy mà trong Hồng Phận Nhan Lâu bấy giờ lại xuất hiện cả ngàn thực khác với bộ mặt bặm trợn, giang hồ, dữ dằn đến đáng sợ. Chỉ có một sự khác biệt so với bình thường rằng có vẻ như họ lại rất vui mừng, một niềm vui huân hoan nào đó khiến họ trở nên như vậy, mặc cho có những kẽ tay chân đang băng bó, người chống nạng, người ngồi xe lăn. Một khung cảnh loạn để hình dung cho một cái nhà hàng hạng sang bậc nhất thành phố Quảng Phúc này.

Cái gì cũng có lý do của nó. Tất cả những kẻ này không ai khác đều là thành viên của Phụng Tử - Mafia T.Rex – Liên Hoa Bang à thậm chí còn có Trúc Thanh Bang của Thành Chân.

Cớ sao bốn băng đảng lớn của Quảng Phúc lại tụ tề về đây như vậy. Lý do rất đơn giản, là vì một người, hắn tên Thu Phong.

Ngày hôm qua có một gã được giao nhiệm vụ, và gã đó hoàn thành xuất xắc nhiệm vụ của mình. Thậm chí hôm nay hắn còn có một mục đích lớn hơn, đầu nhập cho kẻ được gọi là quân vương trong tương lai.

Hôm qua sau sự kiện của Nga Hoàng, Thu Phong phát hiện ra Quốc Thiên chính là em trai của mình. Chuyện ngoài ý muốn ấy phải nói nếu không cẩn thận nó sẽ phá tan mọi suy tính của Thu Phong và Lục Nương từ trước tới giờ. Nhưng may thay Thu Phong không phải là vấn đề mấu chốt trong công cuộc lần này. Hắn giống như chỉ là một chất xúc tác gây ra chuyện này, như kiểu là người đứng sau giật dây vậy, nên việc hắn ra mặt hay không cũng chỉ khác biệt ở chỗ dệt hoa trên gấm mà thôi.

Hàng chục yếu tố khác nhau cấu tạo thành một kết quả. Tuy nhiên đích đến của nó vẫn là một – kết hợp hai băng Mafia T.Rex và Phụng Tử lại làm một, đó là mục đích của Thu Phong trong ngày hôm qua. Nhưng chuyện đó lại được một kẻ tên Thành Chân bẻ sang một hướng khác, vượt cả ngoài mong đợi của Thu Phong.

Như đã nói mục đích vốn ban đầu của Thu Phong ngày hôm qua chỉ là kết hợp Mafia T.Rex và Phụng Tử lại với nhau. Vậy mà giờ khắc này trước mặt hắn có hàng ngàn người từ bốn băng đảng khét tiếng tụ tề lại với nhau với gương mặt vui vẻ. Nụ cười hớn hở mà cảm nhận tiệc tùng.

Thu Phong được Lục Nương gọi đến đây cũng để tham gia bữa tiệc này. Duy nhất hôm nay Hồng Phận Nhan Lâu không tiếp thêm bất cứ vị khách ngoại lai nào nữa. Trừ những tầng dành cho khách VIP, bởi họ là người của giới thượng lưu Lục Nương không thể nào làm mất hưng họ được. Vả lại thang máy đi lên tầng VIP phía trên nằm biệt lập với cái sảnh tầng một này.

Mang một tâm trạng khó hiểu, lẫn kiên nhẫn và tò mò Thu Phong ngồi đợi trong một căn phòng tiếp khách cùng với Phương Ly. Hắn đang không hiểu Lục Nương và Thành Chân đang làm cái gì, cả Bạch Vân nữa, thậm chí đến hỏi cả Abid và các tên hộ vệ của hắn, dù cậy miệng cỡ nào vẫn không ai nói một câu gì. Chắc chắn có điều gì mờ ám, Thu Phong buộc miệng nói với Phương Ly.

“Cái tụi thằng Chí Khải dạo này sao rồi Ly?”

“Tách tách …” “Hửm?”

Cô nàng vô tư Phương Ly kia đang ngồi bắt chéo chân cắn hạt dưa và bấm điện thoại với phong thái ung dung vui vẻ. Bỗng dưng bị Thu Phong hỏi đến cô ta giật bắn mình như thể đang giấu điều gì đó.

Từ khi Thu Phong được Ngũ Tý chuyển giao như một món hàng cho Lục Nương, trước đó Thu Phong có dắt theo anh em của mình hồi mới vào đây mà kết thân được. Đó là bọn Chí Khải, Nhật Huy, cu Cường, Minh Sang cùng một số kẻ quyết tâm theo Thu Phong đến đây.

Quả thật mà nói dạo này Thu Phong có bỏ rơi họ, hắn dường như không còn nhớ đến đám người Chí Khải nữa. Bởi khi chuyển đến đây họ lại được Lục Nương giao cho Phương Ly, nhằm dưới quyền của Phương Ly để Phương Ly kiểm soát. Còn Thu Phong sẽ có những đàn em mới dưới quyền của mình.

Kết quả đám người Chí Khải cũng chẳng phản đối gì, bọn chúng dưới quyền Thu Phong cũng được mà dưới quyền Phương Ly lại càng tốt. Ngoài việc đanh đá ra thì Phương Ly khá đẹp, ngực lại bự. Ngu gì mà đám Chí Khải nằng nặc đòi theo Thu Phong, dẫu sao Phương Ly cũng đối xử tốt với họ từ sau lần Thu Phong thể hiện bản lĩnh của mình ra.

Nghe nhắc đến đám người Chí Khải chứ không phải là về việc kia Phương Ly thầm ôm bộ ngực quá khổ thở dài. Sau đó cô chỉ ra ngoài cửa:

“Bọn nó hả, đang ở ngoài đấy … “

Phương Ly chưa kịp dứt câu Thu Phong đã tự động mở cửa bước ra ngoài. Bất ngờ cô nàng chưa kịp phản ứng thì thấy hắn ta lôi đầu vào một kẻ với gương mặt ngơ ngác.

“Cu Cường, lâu quá không đến thăm anh mày …”

Nhấn đầu thằng cu Cường xuống cái ghế đối diện mình, Thu Phong cúi gầm mặt xuống nở một nụ cười ác độc.

“Anh … Anh Phong … Dạo này em …”

“Làm sao? Thôi bỏ qua đi, hôm nay ở đây có chuyện gì mà sao tao thấy tụ tập đông người quá vậy? Tụi mày có chuyện gì giấu tao à?”

Bắt gặp ánh mắt dữ tợn của Thu Phong, thằng cu cường nay chỉ mới vừa 20 tuổi đầu liền đổ mồ hôi hột. Hắn quay sang nhìn Phương Ly như thể muốn cầu cứu, thì lại thấy mắt Phương Ly trợn lên như muốn nói ‘Mày thử mở mồm ra coi mày chết với bà ngay không?’

“Anh Phong, anh tha lỗi cho em … em không thể nói bây giờ. Lát nữa anh sẽ biết thôi …”

Vừa nói cu Cường vừa sợ sệt nhìn sang Phương Ly. Nhìn theo ánh mắt của thằng cu Thu Phong biết hắn đang lo ngại về con nhỏ kia. Thấy vậy hắn cũng lắc đầu không muốn làm khó thằng cu Cường nữa. Dù gì thì cũng chính do hắn bỏ bê bọn họ trước, bây giờ lại làm khó người ta cũng không nên.

Cuối cùng Thu Phong quyết định mặc kệ họ, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Nhược Y. Cả ngày hôm qua hắn cũng khá bận giải quyết chuyện của Quốc Thiên nên quên mất cả người yêu của mình. Thật là một thằng đàn ông bộn bề mà.

Khoảng chừng nửa tiếng sau Thu Phong đang mải trò chuyện với Nhược Y quên cả trời trăng mây gió. Chim chuột trước mặt Phương Ly khiến cô nàng bỗng nhiên khó chịu muốn rời khỏi cái nơi trời ơi đất hỡi này càng sớm càng tốt. Nhưng cuối cùng lại không dám rời đi bởi cô phải ở đây coi chừng tên này theo lệnh của Lục Nương.

Đúng lúc bản thân Phương Ly hết chịu nổi thì Lục Nương, Thành Chân, Bạch Vân và Abid cùng nhau bước vào phòng. Cả bốn người đồng loạt cúi thấp người trước Thu Phong dùng kính ngữ nói:

“Kính chào thiếu gia!!”

“Anh bận tí, tối anh gọi em sau! Tạm biệt em …” – Thu Phong nhìn vào màn hình điện thoại nói vài lời với Nhược Y sau đó hắn cúp máy quay người sang nhìn bốn người vừa bước vào phòng mỉm cười hỏi: “Các người muốn mang đến bất ngờ gì cho tôi hay sao?”

“Thiếu gia! Mời anh theo chúng tôi anh sẽ biết thôi.”

Giọng nói ngọt ngào dễ nghe của Lục Nương vang lên.

Nghe vậy Thu Phong gật đầu đứng dậy đáp: “Được thôi!”

Sau đấy Thu Phong theo chân bọn họ bước ra sảnh ăn của tầng một. Một bầu không khí nhộn nhịp ập vào hắn, một cảnh tượng chẳng khác gì ban nãy khi hắn xuất hiện. Nhưng lần này lại khác, khi cả bốn à không Abid không tính, cả ba lão đại xuất hiện cùng một kẻ được mệnh danh bất bại trong hắc đạo xuất hiện.

Toàn trường đang ồn ào một cách không thể kiểm soát, bỗng theo đó dần dần tiếng ồn càng lúc càng nhỏ. Sau đó im bặt hẳn. Thu Phong vẫn cứ bước theo bốn người Lục Nương. Dần dần họ dắt Thu Phong lên một cái sân khấu không biết được chuẩn bị từ khi nào.

Để Thu Phong đứng ở chính giữa. Lần lượt bên trái Thu Phong là Abid và Bạch Vân, bên phải hắn là Lục Nương và Thành Chân. Cả bốn người phải nói quyền lực nhất băng đảng của mình đứng kế bên Thu Phong như thể những kẻ tôi tớ phục vụ cho chủ nhân của mình. Mặc dù ngoài cơ thể tràn đầy cơ bắp như một bức tượng ra thì Thu Phong chẳng có gì gọi là nổi bật. Đôi mắt một mí, làn da ngăm, gương mặt đại trà, nhìn kỹ thì sẽ chỉ thấy có một chút duyên dáng.

“Giới thiệu với mọi người. Nhân vật chính của chúng ta ngày hôm nay … Nguyễn Thu Phong. Chắc hẳn không cần phải nói nhiều ai cũng biết đến thanh danh của anh chàng này, một người đàn ông bất bại, một địch một trăm …”

“Ê ê cô nói cái gì vậy?”

Bỗng nhiên con nhỏ Phương Ly không biết lấy đâu ra cái mic chạy loạn trước sân khấu vừa đi vừa gào thét với gương mặt hưng phấn. Thu Phong thấy vậy liền mở mồm ra quát, tức thì lúc này toàn sảnh ăn chứa vài ngàn người bỗng đồng thanh hét lên:

“Hú hú … đại ca Thu Phong!”

“Đại ca Thu Phong bá đạo”

“Đại ca vô địch!!!”

“…”

Hàng loạt âm thanh cỡ lớn không đồng thanh vang lên một cách náo nhiệt, đánh tan cả bầu không khí vừa mới im lặng. Cả sảnh ăn như thể được tiêm chất kích thích, ai nấy đều hưng phấn một cách khó hiểu. Đối với Thu Phong là khó hiểu thôi. Ngoài hắn ra ở đây ai ai cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Bõng dưng tất cả bốn người Lục Nương, Thành Chân, Bạch Vân, Abid đồng loạt bước lên một bước quay người lại quỳ một chân trước mặt Thu Phong. Cảnh tượng khiến Thu Phong phải nhướng mày không hiểu gì.

Một lần nữa toàn sảnh lại im lặng đến đáng sợ. Lục Nương cúi mặt xuống, giọng nói ngọt ngào của cô ta vang lên:

“Ngày hôm nay Phụng Tử xin được phép quy phục dưới chân của ngài thưa ngài Phong!!!”

“Hả?”

“Hôm nay thay mặt toàn bộ anh em trên dưới của Mafia T.Rex chúng tôi xin được phép dựa vào một người mạnh mẽ như anh, thưa anh cả!”

“…”

“Bạch Vân tôi dùng tư cách là một đại tỷ của Liên Hoa Bang, dẫn dắt toàn bộ anh em trên dưới nghe theo lệnh đại ca!”

“… Này”

“Là kẻ đứng đầu Trúc Thanh Bang – Tôi – Thành Chân xin nguyện ý đi theo làm kẻ tôi tớ phục vụ dưới trướng ngài …”

“Chuyện gì đang diễn ra ở đây vậy????”

Có thể nói Thu Phong vừa hiểu cũng vừa không hiểu. Mọi chuyện quá bất ngờ đối với hắn. Nếu nói chính xác ra mục đích sau này của hắn, hắn chỉ là kẻ đứng sau, mọi chuyện sẽ để Lục Nương ra mặt giải quyết. Hắn phụ trách cung cấp binh và quyền cho Lục Nương để thực hiện cái niềm mong mốn của hắn. Nhưng … Cái quái gì đang diễn ra trước mắt vậy.

Có vẻ như bọn họ muốn quy bốn băng đảng lại dưới trướng hắn chứ không phải là Lục Nương.

Đúng lúc Thu Phong đang khó hiểu thì bỗng nhiên một hình bóng quen thuộc xuất hiện trước mặt hắn. Thân ảnh ấy đi đến đâu toàn sảnh ăn tách ra làm hai nhường đường cho hắn đến đó, sau hắn còn có một vài kẻ nữa, Thu Phong nhận ra bốn người trong số chúng.

Kẻ khiến Thu Phong ngạc nhiên nhất khi xuất hiện ở đây chính là Quốc Thiên em trai hắn, theo sau hắn là Gia Hưng kẻ từng là môn hạ đắc lực dưới trướng Nga Hoàng nhưng giờ Nga Hoàng đã trốn thoát bỏ mặt hắn ở đây, nên đã không còn là thuộc hạ của Nga Hoàng nữa. Cuối cùng hai kẻ còn lại không ai khác ở đây ngoài người của hắn, Xuân Tiến và Quang Định, hai kẻ hộ vệ dưới trướng Thu Phong. Một trong số ít người mang dòng máu Xích Quỷ theo Thu Phong ra Bắc lần này.

“Nguyễn Quốc Thiên!” – “Trần Gia Hưng”

“Chúng tôi hôm nay đến đây dắt theo bại binh của Nga Hoàng xin mạn phép quy hàng và gánh chịu mọi hình phạt của anh thưa anh Phong …”

Đồng loạt gần hai trăm người. Tất cả đều là người của Nga Hoàng lúc trước, nhưng con số này chưa đến một nửa con số khi Nga Hoàng còn ở đây, có lẽ đã tan rã từ khi Nga Hoàng bỏ trốn ngày hôm qua rồi. Ấy vậy mà giờ không biết bằng cách nào Quốc Thiên đem bọn họ đến đây với mục đích gì.

“Thiên?”

Ánh mắt Thu Phong trở nên khó hiểu nhìn đứa em trai của hắn.

Đáp lại ánh mắt nghi hoặc của anh trai mình, Quốc Thiên ngước lên nhìn anh trai hắn với một nụ cười đầy tự tin. Một dáng vẻ khiến con tim Thu Phong đập thình thịch.

Hắn hiểu rồi!!