Nửa tiếng sau nhóm người Lục Nương và Abid từ trong căn phòng VIP phía sau sảnh đường tang lễ đi ra.
Vừa bước chân ra khỏi phòng Thu Phong liền nghe thấy những tiếng ồn ào khác hẳn với không khí tang thương ban nãy. Biết ngay thể nào cũng có chuyện xảy ra nếu như Abid chọn phe cho mình.
“Ai ai ai … Bi ai, thật là bi ai … mang tiếng là ông trùm của những kẻ tha hương vậy mà lại chết oan uổng. Chậc chậc …”
Cảnh tượng đầu tiên đập vào mắt Thu Phong là một thằng to con nào đó đứng trước linh cửu của Joseph lắc đầu ngao ngáo mà chế diễu. Tên đó mang một vẻ mặt theo đúng chủ nghĩa tiểu nhân để mà đánh giá.
“Thằng chó, mày là thằng nào? … Dám đến tang lễ của Mafia T.Rex chế diễu? Anh em lên!!!!”
Một thành viên trong băng Mafia T.Rex bức xúc trước thái độ lồi lõm của tên đứng trên bục linh cửu của đại ca mình kia, hắn la lên và rút ra một thanh sắt được giấu trong áo vest của hắn ra.
“Dừng tay!” Đúng lúc các thành viên của Mafia T.Rex đồng loạt lao lên thì cùng lúc một giọng nói khàn khàn của một ả đàn bà vang lên.
“Bạch Vân?” – Lục Nương khẽ thốt ra một cái tên. Thu Phong bên cạnh nghe liền biết cái tên đó là ai.
Một ả đàn bà tự nhận mình là đối thủ truyền khiếp của Lục Nương, dù Lục Nương chẳng đặt mụ ta vào mắt.
Bạch Vân đại tỷ của Liên Hoa bang.
Mang trong mình một gương mặt hung tợn như quan công, Bạch Vân như đã giới thiệu ở trước là một con đàn bà hung dữ, độc địa, miệng lưỡi thô tục còn hơn cả đàn ông. Thu Phong đang không biết là ông trời có nặn nhầm giới tính cho con mụ này không mà hắn nhìn bà ta giống đàn ông hơn là đàn bà. Tóc thì cạo hai bên, phần chính giữa thắt bính lại thành hàng chục cái được vuốt ngược ra sau giống như những thằng da đen Nigga Thu Phong thường thấy trong kênh tivi quốc tế.
Dường như những anh em trong băng Mafia T.Rex biết được người phát ra giọng nói là ai, như một chiếc xe có trang bị thắng đĩa, tất cả bỗng dừng lại một cách im ắng.
Cũng chính kẻ vừa rồi kêu gọi anh em rút hàng ra với gương mặt dữ tợn không chịu khuất phục hắn ta quát vào mặt Bạch Vân:
“Nó dám sỉ nhục linh hồn của đại ca bọn tôi? Bà nghĩ bà là ai?”
Dù giọng điệu không nhượng bộ nhưng hành động của hắn cũng đã phải nhượng bộ phần nào mặc cho bọn hắn là người có lý. Cơ mà lý lẽ lại không nói được ở đây, kẻ nào mạnh kẻ đó thắng. Phải nói hiện giờ Mafia T.Rex như cá nằm trên thớt, không thủ lĩnh, không kẻ cầm đầu. Abid tuy giỏi nhưng chắc chắn sẽ không có quan hệ tốt được với những lão đại hiện thời của thành phố Quảng Phúc.
“Tao là bà nội chúng mày. Thằng đó là đàn em bà mày, nó lỡ lời, thì xin lỗi, có làm sao? Làm sao?”
Như cố tình gây hấn, Bạch Vân trợn mắt lên chỉ tay thẳng vào kẻ đang dám lớn tiếng với mình.
Kịch vui còn chưa hết, Huệ Nhan cùng Nga Hoàng giờ khắc này đang ngồi nhâm nhi ly trà xem Bạch Vân bày trò.
Thời gian Lục Nương được mời vào căn phòng kia cũng là lúc con đàn bà điên Bạch Vân vừa tới. Lúc này Huệ Nhan liền gọi Bạch Vân lại rủ rỉ vài câu gì đó, gương mặt vốn đã hung tợn của Bạch Vân nay càng trở nên hung dữ hơn, và kèm theo ánh mắt đắc trí.
Nói thẳng ra là Huệ Nhan đưa ra một món lợi để Bạch Vân và hắn cùng hợp tác với nhau. Chứng kiến cảnh Abid của Mafia T.Rex đưa Lục Nương và đám người Thu Phong vào phòng VIP thì hắn đã xem như Mafia T.Rex đã chọn một con đường sai trái là chống lại hắn. Nên hôm nay hắn quyết định quậy nát cái tang lễ này để cho bọn chúng biết nên theo bên nào là chính xác. Hắn cũng chẳng màn quan tâm gì đến người vừa chết, hắn cũng chả sợ đêm đêm Joseph mò về tìm hắn, nguyền rủa hắn. Căn bản hắn không tin vào tâm linh.
Nếu nói tin vào tâm linh thì Abid với Deziree là người đánh chết nhất ở đây đó nha, bởi vì họ là người trực tiếp giết chết Joseph mà.
Quay lại với vấn đề chính. Huệ Nhan là kẻ bày trò, Bạch Vân là kẻ làm trò và Lục Nương là người chướng mắt, à không, có người chướng mắt hơn.
“Abid!”
Giọng Thu Phong khẽ kêu tên Abid!
“Vâng thiếu gia!!”
Dù không nhúc nhích khỏi vị trí của mình Abid vẫn nghe được tiếng kêu gọi của thiếu gia Thu Phong.
“Lên đập gãy cái chân chó của nó đi.”
Một giọng nói lạnh lùng phát ra từ miệng Thu Phong.
Âm thanh từ miệng Thu Phong vừa kết thúc vù một cái, thân ảnh đen tuyền của Abid như một cái bóng lao đi từ vị trí của Thu Phong thẳng đến quan tài của Joseph.
Tốc độ của Abid nhanh đến mức khoảng cách chừng như hơn hai mươi mét mà Abid chỉ dùng vỏn vẹn hai giây đã tiếp cận được quan tài Joseph chừng 3 mét. Đúng khoảng cách này Abid bật người lên tung một cú song phi thẳng vào mặt tên to con ngông nghênh đang còn đứng dương dương tự đắc ấy.
“Bụp …”
Tên to kia đang cười thì bỗng nhiên hắn thấy hai cái đế giày lăng không mà bay vào mặt hắn.
“Rầm.. rắc rắc rắc … lụp bụp, xoảng …”
Đúng một cước song phi cực mạnh của Abid tên kia không kịp phản ứng gì bị đạp một phát văng trừ trái qua phải hơn chục mét rơi xuống dưới dàn bàn ghế khách ở phía dưới. Thân xác nặng nề của hắn lúc này vẫn còn đà văng tới đúng vị trí của Thành Chân.
“Bụp!” Thành Chân khẽ dùng chân đạp nhẹ một cái lên thằng xấu số trước mặt mình để ngăn việc hắn văng xa hơn nữa. Lúc này Thành Chân cũng thầm đổ mồ hôi hột trước sức mạnh của tên da đen Abid kia. Hắn ta quả thật như một con trâu nước vừa húc người xong, đã vậy tốc độ còn quá nhanh. Mafia T.Rex khi nào đã sinh ra một con quái thai như vậy chứ?
“Đập chết con mẹ nó!!!!!!”
Abid đứng giữa sảnh tang đường hét lớn lên. Như có chất kích thích tất cả anh em của Mafia T.Rex vừa rồi xông lên bị cản lại thì giờ như những con chiên lao đầu vào lửa chạy đến thân thể của tên to con chưa kịp đứng dậy kia đánh hội đồng.
Hắn còn chưa kịp hiểu chuyện gì diễn ra thì đã bị đạp đến mức thừa sống thiếu chết, hắn còn đang choáng váng trước đòn đánh của Abid thì một lũ không biết từ đâu ra vồ đến đập hắn như chưa từng được đập.
Tên to con ấy giờ chỉ biết ôm đầu chịu trận, không biết bao nhiêu cái tay cái chân, bao nhiêu cây sắt, cái ghế, khúc gỗ đập vào người hắn. Giờ hắn chỉ ước mình chưa từng nói câu đó, hay ít ra hắn muốn nghe được giọng đại tỷ của hắn Bạch Vân vào giải cứu hắn.
“Lũ khốn chúng mày cóc coi bà mày ra gì??? Cứu thằng Hữu ra!”
Gương mặt dữ tợn của Bạch Vân hiện ra, bà ta quay sang nhìn mấy chục đàn em của mình phía sau mà gào mồm dữ tợn của bà ta lên.
Thật sự mà nói băng Mafia T.Rex rất mạnh, bởi hầu như tất cả hộ vệ của Thu Phong đều nằm ở trong này, khi mà đám người của Mafia T.Rex xông pha đa phần chỉ là anh em xương máu đúng nghĩa của Mafia T.Rex riêng hộ vệ của Thu Phong ngoài Abid ra chưa một ai xông lên. Đúng lúc Bạch Vân gào thét kêu người tấn công thì cùng lúc đó mặt bà lãnh trọn một đấm của Tiger vào mặt. Tiger hộ vệ mạnh được coi là ngang ngửa với Abid.
“Mẹ mày con đàn bà chanh chua!”
Tiger chửi thề một câu khi vừa đấm vào mặt Bạch Vân. Tuy là đàn bà nhưng Bạch Vân cũng là một chị đại, không nói đến thứ võ vô dụng, một thân Bạch Vân có thân thủ cũng không tệ. Một đấm bất ngờ kia cũng đủ làm cho Bạch Vân sôi máu lên mà thôi.
Lúc này Bạch Vân đang rất là sôi máu, bà ta gằn giọng thêm một lần nữa với mấy tên đàn em của mình đang định xông lên đánh Tiger thay vì giải cứu thằng Hữu to con kia:
“Chúng mày làm việc tao giao, thằng chó đẻ này để tao. Nhanh cái chân lên!!”
Lời của Bạch Vân thốt ra như một cái uy khiến tất cả tên đàn em của ả ta không dám làm trái ý, tất cả vâng lên một tiếng sau đó chia làm hai cánh tản xa xông vào đám đông đang tấn công dồn dập lấy tên Hữu không biết đã sống hay chết.
Vốn một cái tang lễ long trọng toàn những kẻ máu mặt lại trở thành một cuộc chiến giữa hai phe Mafia T.Rex và Liên Hoa bang.
Lục Nương chứng kiến hết tất cả chuyện vừa rồi được khởi xướng chỉ bởi vì một câu nói của Thu Phong. Cô ta lại khẽ quay sang nhìn Thu Phong rồi lại nhìn con đàn bà xấu xí kia.
“Anh chàng ngoại quốc kia không đánh lại con đà bà điên ấy đâu …” – Giọng nói nhỏ nhẹ như đinh đóng cột của Lục Nương vang lên.
“Đó là người của tôi! Khá mạnh đấy chị Lục”
Như đáp lại lời nói chắc chắn của Lục Nương, Thu Phong lại dùng chính lời nói như khẳng định thế lực của hắn rằng dưới trướng hắn không có kẻ vô dụng.
Thay vì đáp lại lời nói của Thu Phong, Lục Nương chỉ im lặng mỉm cười. Cô là người rõ con đàn bà điên này hơn ai hết. Ả ta đi lên chính là nhờ cái tài đánh nhau của mình, khác với bản thân cô đi lên bằng sắc đẹp và sự khôn khéo.
Để mà tồn tại ở cái giới giang hồ của thành phố này bằng nắm đấm thì biết Bạch Vân máu chiến đến cỡ nào. Đổ biết bao nhiêu là mồi hôi, nước mắt và cả máu xuống để có được ngày hôm nay.
Cuộc chiến bây giờ chia làm hai cánh đáng chú ý. Một bên là đám người của Bạch Vân lao vào đám người đang hội đồng lấy người của bọn chúng. Một bên Bạch Vân vs Tiger, một trong những chiến binh mạnh nhất của Thu Phong huấn luyện tính đến thời điểm hiện tại.
Bạch Vân thân là một đại tỷ mà lại để một tên cóc ké không tên tuổi đấm thẳng vào mặt mình một cú khá là đau như thế, bà ta gằn giọng lên với Tiger:
“Mày khá lắm thằng con hoang, bà mày đ*o lấy cái lỗ tai mày bà mày làm con chó!!!”
Dứt câu Bạch Vân nhảy tới đấm thẳng vào mặt Tiger. Vốn theo lẽ bình thường trước khi mà được thiếu gia Thu Phong huấn luyện thật sự mà nói Tiger sẽ cứng đối cứng với đòn này, nhưng giờ ông mày biết thế thì ngu gì?
Một thế chuyển hình nhẹ nhàng của Tiger được thực hiện, hắn bước một chân làm trụ sau đó chuyển người kéo chân kia về. Chỉ một động tác nhẹ nhàng mà khiến cho Bạch Vân nhảy lên lại đấm hụt vào khoảng không.
Một đòn bất thành Bạch Vân thêm tức giận, mụ ta liền quay sang giật ngược chỏ thẳng vào đầu Tiger thì cùng lúc ấy ả cảm nhận được eo mình có lực tác động lên.
“Phăng!!” Vang lên một tiếng như con diều đứt dây Bạch Vân bị Tiger đạp thẳng một đạp ngay eo ả ta bằng gót chân. Vừa đau vừa thốn.
“Bịch bịch bịch …”
Ít nhất Bạch Vân cũng phải nảy ba lần trên mặt đất giống như cảnh tượng ném cục đá nảy trên mặt nước vậy.
“A a … thằng chó này …”
Tiger chắc chắn rằng một đạp đó là hết lực của hắn, hơn nữa lại trúng ngay eo, vùng không xương và có thịt mềm như vậy việc ả ta có thể hét lên như thế là điều không thể. Nếu không phải nhờ thế võ mà thiếu gia nhà hắn chỉ thì lúc đó hắn ngạnh chiến với mụ ta không biết mèo nào ăn mỉu nào.
Như một con thú không biết đau đớn, Bạch Vân đầu tóc rối bời sau pha vừa rồi gào mồm lên chạy đến trước mặt Tiger một lần nữa.
Rút kinh nghiệm lần trước, mụ ta không nhảy lên đấm vào mặt Tiger nữa mà thay vào đó mụ ta giang tay húc thẳng vào bụng Tiger.
Với một người lao đến mình như thế mà không phải đấm hay đá Tiger chỉ kịp sút vào mặt Bạch Vân nhưng lại để mụ ta nghiêng người tránh né, sau đó ả ta dùng tay trái móc vào bụng Tiger,
Theo quán tính từ cú lao đến của mình Bạch Vân kéo thẳng người Tiger xuống, một lực đủ mạnh khiến Tiger bị kéo theo, hắn ta đập cái lưng to lớn của mình xuống nền gạch.
“Rầm …”
Cú va chạm vừa rồi trúng ngay xương sống lưng của Tiger. Khiến lưng hắn đau nhói lên, nhưng chưa dừng lại đó. Vừa kéo hắn ngã xuống Bạch Vân liền vung một nắm đấm bằng tay trái thẳng vào mặt Tiger.
Một cú đấm trực diện không thể né nếu như người của Tiger bị khóa, nhưng mụ ta vừa nãy lại đấm bằng tay trái, tức bằng cánh tay mà kéo hắn xuống. Có được khoảng trống, Tiger ngay lập tức đẩy đầu mình sang một bên vừa đúng lúc nắm đấm hạ xuống bên cạnh má hắn.
Bằng tất cả kinh nghiệm mình có trước sự dữ tợn hung bạo của Bạch Vân, ngay tức thì Tiger đưa tay lên nắm lấy gáy của Bạch Vân kéo xuống. “Binh~~~” một tiếng ù tai cho cả Bạch Vân và Tiger vang lên.
Tiger dùng đầu của hắn húc thẳng vào đầu Bạch Vân. Hắn tin rằng đầu của Bạch Vân không thể nào cứng hơn hắn được. Nhưng không! Cú va chạm đau tới mức Tiger chảy cả nước mắt ra ngoài, như thể vừa rồi hắn đập đầu vào cục đá vậy. Tuy vậy không chỉ Tiger mà cả Bạch Vân cũng choáng váng mặt mày.
Vốn xưa giờ đầu ả rất cứng, bởi đánh nhau ả ta dùng đầu của mình rất nhiều theo đúng nghĩa đen. Vậy mà giờ đòn ruột của ả lại bị thằng ngoại lai này dùng.
Tình hình của Bạch Vân lại khác với Tiger đôi chút, bởi vì ả ta đang nổi máu điên. Sau cú choáng được vài giây, ả ta hồi phục nhanh hơn Tiger, trong một khắc ả ta vung người đạp thẳng vào đầu Tiger một cú khi cả hai đang nằm lăn lộn trên sàn. Đúng theo kiểu đánh nhau đường phố, đánh mỗi khi có cơ hội.
Lực đá đủ mạnh thêm sàn nhà bằng gạch trơn khiến Tiger quay vòng văng đi khoảng ba mét thì dừng lại. Dù trong cơn đau Tiger ngước lên vô tình thấy ánh mắt của Thu Phong đang nhìn chằm chằm vào hắn. Biết mình không thể nào thua trận chiến này Tiger cũng bắt đầu nổi máu lên, thái độ coi thường Bạch Vân khi nãy của hắn biến mất thay vào đó là ánh mắt máu chiến y hệt Bạch Vân.
Một lần nữa Bạch Vân chủ động lao đến như một con trâu, đây có lẽ là cách đánh điên cuồng của ả ta. Đọ xem ai trâu hơn người đó thắng.
Qua vài tiếp xúc nhè nhẹ vừa rồi, Tiger dường như đã quen với cách đánh của Bạch Vân. Hắn liền đưa ra được một phương pháp ứng biến.
Hạ nhẹ hai đầu gối của mình xuống, Tiger cúi xuống vừa đúng tầm mà Bạch Vân lao tới. Một đòn không thể dùng hai lần đối với kẻ có nghề, vậy mà Bạch Vân lại mắc phải sai lầm đó. Ả ta lại định một lần nữa vật Tiger xuống vì thấy cách đó hiệu quả. Chính lúc bà ta tiếp gận một bước nữa là tới tầm của Tiger thì bất ngờ hắn ngả lưng xuống cho ả ta nắm lấy cổ áo.
Cũng lúc đó Tiger vừa ngả xuống hắn cũng bắt lấy một cánh tay của Bạch Vân, còn một chân hắn đặt lên bụng Bạch Vân. Theo đà ngả xuống lý ra rằng Bạch Vân sẽ vồ lên người hắn, nhưng không, ả ta bị vướng bởi cái chân Tiger đặt lên bụng mình. Cái chân ấy đang co lại đạp thẳng lên người ả ta, một đạp kèm theo quỹ đạo lao đến của Bạch Vân tạo ra một vòng cung tuyệt đẹp giúp lưng của Bạch Vân đập thẳng vào sàn nhà như cách ả ta đối xử với lưng của Tiger vậy.
Đòn thế thành công, ngay tức thì tay mà Tiger chụp được trước khi bị đẩy ngã. Hắn nắm lấy cổ tay của Bạch Vân bằng hai tay, sau đó quay ngược người lại kẹp lấy cánh tay của Bạch Vân vào háng. Một đòn khóa tay được thực hiện thành công bởi Tiger. Hắn ta khẽ ưỡn người lên một phát.
“Tách tách … cờ-rắc …”
“ aaaaaaaaaaaaaaaaaa … buông tao ra, buông tao ra, buông tao ra thằng chó chết!!!!!!!!!!!”
Tiếng gãy tay vang lên, Bạch Vân liên tục dùng tay còn lại cào cấu, đấm liên tục vào chân của Tiger. Do lúc này đầu của ả ta đã bị Tiger dùng chân trái đạp vào mặt nên không thể nào cắn được chân của hắn, nếu không ả ta cũng cắn nát thịt hắn ra rồi.
Sau khi bẻ gãy tay Bạch Vân, Tiger lộn người lại đứng lên sút thẳng vào mặt Bạch Vân một cú trực diện. Một tiếng “Cốp” vang lên, đế giày Tiger tiếp xúc thân mật đến trào máu với cái sống mũi của Bạch Vân.
“Chúng mày đâuuuuuuuuuuuuuuuu!!!!!!!! ĐẬP CHẾT CON ĐĨ MẸ THẰNG NÀY CHO TAOOOOO!!!”
Cái tần số âm thanh lần này của Bạch Vân to hơn lần trước, quả thật dù bị gãy tay mụ này vẫn không hoảng sợ. Thay vào đó tức giận và cay cú.
Như một đám quân lính tuân lời thủ lĩnh. Khi mà đám đàn em mấy chục người của mụ ta đang hỗn chiến với Mafia T.Rex thì ngay lập lức quay người sang nhắm thẳng vào Tiger mà chiến. Người chưa đến nhưng vật đã bay trước, đếm không biết là bao nhiêu cây sắt, bàn ghế bay về phía Tiger.
Dù có là thánh cũng thể không tránh hết được cái đống này. Tiger lập tức chạy lại phía Bạch Vân ôm lấy người bà ta làm tấm chắn.
Cái gì tới cũng tới, Bạch Vân lãnh đủ hết đống đó với cái người toàn máu. Miệng bà ta bầm dập đầy máu cùng với nước miếng trộn máu chảy dài xuống mà gào lên:
“Đ*t mẹ lũ ngu chúng mày!!!!”
Biết hành động vừa rồi của mình không khác bóp dái là mấy, những tên đàn em của Bạch Vân càng chạy nhanh hơn về phía ả ta và Tiger mục đích để giải cứu bà ta càng nhang càng tốt để tránh một trận lôi đình, thì bỗng nhiên một thân hình to cao đứng sừng sững trước mặt bọn chúng.
Một gương mặt châu Á hiện ra, gương mặt đem đến sự tự tin và khiến đàn em của Bạch Vân cảm giác như một bức tường không thể vượt quá. Thu Phong chính là hắn, lúc này hắn không ra mặt để chứng minh Mafia T.Rex về phe băng Phụng Tử thì đợi đến khi nào nữa. Huệ Nhan là kẻ muốn thấy nhất mà?
Nhưng thời gian không đủ để bọn chúng suy nghĩ, nếu không cứu được Bạch Vân bọn chúng chết chắc. Chẳng ai thèm ngó nhìn Thu Phong thêm một phút giây nào mà trực tiếp bỏ qua Thu Phong. Sai lầm lớn nhất của đàn cừu là lao đầu vào một con sói đang đói.
Ngay khi một tên vừa xoẹt ngang qua người Thu Phong thì không biết bằng cách nào chân hắn không còn chạm đất, cả cơ thể hắn như gắn một cái lò xo, pưng lên một tiếng bỗng cả cơ thể hắn lao về phía ngược lại, về chính cái phía mà hắn vừa chạy qua.
Thu Phong giờ khắc này như một con quái vật, vừa nhanh vừa khỏe. Đầu tiên là hắn túm lấy cổ áo của kẻ đầu tiên cố vượt qua mặt hắn, sau đó Thu Phong ném kẻ đó vào đám đông đang lao đầu chạy về phía này một cách mù quáng.
Một cú ném người của Thu Phong mạnh đến mức đánh tan cả đám đông mấy chục người. Không để bọn chúng kịp phản ứng, bằng cách nhanh nhất Thu Phong lao vào dùng gần như toàn bộ tốc độ của mình để thị uy. Đấm, trỏ, đá, lên gối liên tục được diễn ra bởi chính Thu Phong.
Lao đến! Thu Phong nắm đầu của kẻ đứng gần nhất lên gối vào thẳng mặt kẻ đó khiến hắn rớt ra cả mấy cái răng từ trong miệng. Tiếp đó Thu Phong toàn đánh vào những điểm yếu của những kẻ khác như cằm, ba sườn, bụng, thậm chí để cho nhanh Thu Phong không quan tâm đến mặt mũi của mình mà đá thẳng vào hạ bộ nếu như kẻ đó đứng quá xa mình.
Và chỉ trong vòng vài chục giây ngắn ngủi, mấy mươi con người không thể vượt qua được Thu Phong. Đã vậy bọn chúng bị hạ hết ba phần bốn quân số.
Toàn sảnh tang đường dường như chết lặng. Đến cả Lục Nương cũng chết lặng, Phương Ly dù đã chứng kiến một lần rồi, nhưng lần này lại kinh khủng hơn cả vậy. Lần trước là do cô nàng này chơi đểu Thu Phong dùng người mình để kiếm chuyện và chẳng ai làm được gì hắn, do biết là người nhà nên Thu Phong không đánh thẳng tay. Còn lần này thì khác, hắn đánh thẳng tay, tuy nhiên không hết lực. Hết lực chắc chết người thật, và hắn cũng không muốn điều đó xảy ra ở đây.
Lúc này Bạch Vân mới phản ứng lại những gì diễn ra trước mắt mình, ả ta không còn gào thét như lúc nãy nữa. Thay vào đó chết lặng như những gì mọi người ở đây đang làm, trừ nhóm người thuộc băng của Nga Hoàng – Quỷ Lang. Tiger thì tự hào, lẫn thầm nhủ bản thân phải mạnh hơn nữa. Hắn ta buông người của Bạch Vân ra rồi đứng dậy. Còn Bạch Vân vẫn ngồi đó.
Như một kẻ mất hồn Bạch Vân cứ nhìn trừng trừng con mắt vào Thu Phong, còn Thu Phong thì đứng đó nhìn chằm chằm vào Huệ Nhan, kẻ đầu têu gây nên cuộc hỗn chiến này.
Gần như lúc này có một kẻ không chịu nổi nữa. Quốc Thiên, hắn ta bắt đầu đứng bật dậy. Tiếng đẩy ghế mạnh mẽ gây nên sự chú ý của Thu Phong. Kẻ bại binh dưới tay Thu Phong lần trước.