Đô Thị Quỷ Vương

Chương 103: Kĩ năng chiến đấu !




“ Pằng pằng pằng...!! “

Trong một không gian yên tĩnh sặc mùi khói súng Thu Phong nằm sấp xuống trên một tòa nhà vừa bắn ra ba viên đạn bằng cây Cheytac – 408 Cal của Mỹ còn ở thế giới này thì nó thuộc nước Kim tức Kim Quốc.

Đây là một khẩu súng ngắm quân sự tầm xa có thể hạ chính xác mục tiêu ở khoảng cách 2 kilomet hơn tất cả các loại súng ngắm đời cũ ở thế giới này.

“ Dẹp đi, không phải chuyên môn của mình. Chuyển sang tập kích vậy! “

Tuy nhiên bắn ba phát đạn Thu Phong chỉ hạ được đúng một tên đang đứng gác trước một tòa nhà và hiển nhiên anh đã bị phát hiện nên liền mắng chửi một câu. Bắn tỉa không phải sở trường của Thu Phong nhưng ít nhất trong lính đặc công anh bắn cũng thuộc hạng tốt không phải bắn chục phát không được viên nào.

Lúc này phía dưới nhóm người đứng tụ lại trước cái xác vừa bị Thu Phong bắn hạ xong cả nhóm người nhìn quanh qua lại để xác định vị trí viên đạn vừa bắn ra, bởi khi tên đó bị hạ không ai kịp thấy đạn bắn ra từ đâu cả. Kể cả tiếng súng, cây Cheytac là loại súng có sẵn nòng giảm thanh nên khoảng cách xa như vậy tiếng cũng không thể rõ ràng được.

Dù đám người đó chỉ là hệ thống thôi nhưng được mô phỏng giống một trăm phần trăm người thật. Bởi chỉ cần Thu Phong bắt một tên trong số chúng rồi giả danh thành nếu đủ tinh vi sẽ không bị phát hiện. Tuy nhiên Thu Phong vẫn không biết điều đó, anh chỉ nghĩ đây là máy thì nó là máy và chỉ việc đi săn bọn nó thôi.

Thu Phong tạm thời bỏ lại số đồ không cần thiết trên người xuống. Lúc này anh chỉ đem theo một khẩu FAMAS FELIN và tầm chục băng đạn của nó.

Ở thế giới của Thu Phong khẩu FAMAS FELIN là mẫu súng trường tấn công bộ binh số hóa hiện đại nhất thế giới hiện nay. Mẫu súng này đưa Pháp trở thành quốc gia đầu tiên trên thế giới có đơn bị bộ binh số hóa hoàn toàn. FAMAS FELIN là sự kết hợp giữa súng trường tấn công FAMAS G2 và hệ thống chiến đấu bộ binh số hóa FELIN. FAMAS có thiết kế kiểu "bullpup", súng sử dụng hộp tiếp đạn 5,56x45 mm tiêu chuẩn NATO cơ số 30 viên. Súng hoạt động theo nguyên tắc blowback (nạp đạn bằng áp lực khí nén), với tốc độ bắn lên đến 1000 viên/phút. FAMAS FELIN được trang bị 1 kính ngắm quang-điện tử, máy đo khoảng cách laser kết nối vào một màn hình cầm tay hoặc gắn trên mũ bảo hiểm cho phép bắn mà không cần nhìn trực tiếp vào mục tiêu.

Do đó ngay từ đầu Thu Phong dùng khẩu này, bởi một mình anh phải chiến đấu với tất cả những người có mặt tại cái bản đồ này nên không thể trưng mặt ra mà bắn tay đôi được, mình thì có một mạng thôi người ta thì quân đông hùng hậu.

Khi nãy khoảng cách Thu Phong đứng ngắm bắn tên kia vào khoảng một ngàn năm trăm mét, đối với súng trường thì anh phải rút ngắn lại khoảng cách mới có thể bắn được.

Lúc này Thu Phong đang chạy băng băng trên mặt đất một cách nhịp nhàng, một thân một mình không hề có một thiết bị theo dõi đối phương nào cũng không có kế hoạch tác chiến cũng như số lượng chính xác của đối phương bao nhiêu và thực lực như thế nào.

Trên người Thu Phong ngoài mười băng đạn dắt chéo người ra thì còn hai khẩu súng lục sau mông, sáu quả boom nổ – hai quả Flash Bang – hai quả boom khói ngang thắt lưng cuối cùng là hai con dao găm được dấu dưới đế giày.

Tuy cây FAMAS FELIN cải tiến này có tầm bắn ổn định từ 600 – 1000 mét nhưng đây là địa hình thành phố ít nhất Thu Phong cũng phải cách bọn chúng khoảng tầm 50 – 100 mét mới khả dụng được.

Chạy được một đoạn thì Thu Phong dừng lại anh đo đạc khoảng cách bây giờ cách bọn chúng khoảng ba trăm mét, trong khu này ngoài con người ra không hề có chim chóc hay động vật gì nên tới đây Thu Phong quyết định dừng lại áp tai xuống mặt đất.

Nhẹ nhàng, hơi thở của Thu Phong hạ thấp đến mức có thể, có khi anh ngừng thở để nghe rõ hơn. Đúng vậy! Bản thân anh đang dùng cách cổ điển nhất của người thời xưa đó chính là nghe tiếng bước chân, dù khả dụng hay không vẫn nên làm, bởi lúc này cũng chỉ có cách này để xác định được vị trí của người khác.

Đời không như là mơ sau gần mười phút dù tự tin vào lỗ tai thính hơn người của mình nhưng Thu Phong vẫn không nghe ra được cái gì.

Hết cách Thu Phong đành phải đi xuyên qua các tòa nhà vừa đi vừa núp, tốc độ phải nói cực kì chậm để tránh bị phát hiện khi đang tiếp cận mục tiêu.

“ Oonngggg... “

Bỗng nhiên Thu Phong nghe thấy tiếng kì lạ vang lên, não anh vẫn chưa kịp suy nghĩ bản thân tự nhảy sang chỗ khác.

“ Đùng! “

Một tia sáng màu xanh xoẹt qua mặt Thu Phong bắn tới đúng ngay vị trí vừa nãy anh đứng. Lúc này đất đá bay lên tung tóe, biết rằng bản thân bị phát hiện nên Thu Phong liền nhanh chóng tìm chỗ núp và tiện thể cũng xác định được bọn chúng ở đâu qua phát súng quang học vừa rồi.

Khói bụi chưa tan đi hết thì Thu Phong đã tìm được chỗ núp cho mình đằng sau bức tường đổ nát. Tuy nhiên nơi Thu Phong trốn vào cách xa nơi đầy khói bụi kia, mà lúc Thu Phong chạy đi đám người kia không hề hay biết về phía anh thì anh thấy toàn cảnh số người tại đây.

Gần hai mươi người ở các vị trí khác nhau, Thu Phong đảo mắt qua một lượt rồi ngồi xuống lưng dựa vào tường. Cây FAMAS FELIN được anh đặt lên trên bức tường, bởi trên đó có camera kết nối với màn hình trên tay Thu Phong.

Lúc này nhìn vào camera Thu Phong thấy hai người đang đi chầm chậm về phía đám khói, họ không nói chuyện với nhau một câu nào chỉ giao tiếp bằng tín hiệu của một người lính. Tuy cách ra hiệu mỗi nơi mỗi khác nhưng Thu Phong vẫn hiểu sơ sơ được rằng bọn họ nghĩ ít nhất anh cũng bị thương bởi phát đạn vừa rồi nên muốn kiểm tra thử phòng ngừa anh chạy trốn trong đám khói.

Khi hai kẻ đó tiến từ từ lại gần đám khói thay vì bắn thì Thu Phong nhẹ nhàng rút chốt một trái boom bên hông ra ném về phía hai tên đó, bởi nếu bắn anh sẽ bị phát hiện còn ném trái boom không tiếng động đáp rồi mới nổ lại là chuyện khác.

“ Vụt...! “

Không theo đường vòng cung mà theo một đường thẳng. Thu Phong dựa vào sức biến thái của mình mà chọi trái boom bắn đi theo một đường thẳng như viên đạn.

“ Cốp! Á!... Bùmmmmmm! “

Trái boom trúng chính xác vào đầu một tên đi bên ngoài khiến đầu hắn móp vô một lỗ lớn hình trái boom, tên đồng bọn thấy hắn la lên chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì một tiếng nổ vang lên hắn cũng banh xác theo đó.

Tất cả sự việc đều xảy ra trong đám khói bụi mịt mù kia.

Khi tiếng nổ vừa xảy ra thì tất cả con người đang trốn trực chờ mồi kia bỗng đứng dậy chạy ra xem xảy ra chuyện gì thì:

“ Pằng pằng pằng...!!! “

Ba kẻ vừa đưng lên bị Thu Phong nả mỗi thằng một viên vào người kết thúc mạng sống.

Hạ gục được ba tên ngay lập tức Thu Phong đổi vị trí sang chỗ khác. Đám người kia biết được vị tri Thu Phong vừa bắn ra liền bắn điên dại về phía bức tường nơi anh núp khi nãy.

Có điều do tiếng súng quá ồn mà họ không nhận ra có một trái boom đang nhẹ nhàng lăn tới chân họ.

“ Bùm...! “

Thêm ba mạng người chết một người mất khả năng chiến đấu tiện thể Thu Phong cho hắn một viên ngay đầu nhanh gọn lẹ.

Quân địch từ mười mấy người chỉ còn trên dưới mười người nữa. Đúng lúc này một giọng nói vang lên:

“ Đứng yên! Đề nghị đưa hai tay lên đầu! “

“ Chà chủ quan rồi! “

Thu Phong nở một nụ cười nói thầm một câu.

Lúc này một tên không biết chui từ đâu ra đang cầm khẩu súng chỉa vào đầu anh cách đó chưa tới mười mét.

Bị yêu cầu đưa tay lên đầu Thu Phong đành phải làm theo, ở khoảng cách thế này thì chỉ có dị năng mới có thể cướp súng của tên kia được, rất tiếc Thu Phong không phải dị năng.

Gương mặt Thu Phong tối sầm lại nhưng vẫn giữ nụ cười ma quái kia anh từ từ đưa hai tay lên đầu rồi chầm chậm quay người lại.

“ Mày cười cái gì? Thứ gì trên tay mày vậy? “

Tên lính kia khó hiểu nụ cười trên mặt Thu Phong cộng thêm việc sau bàn tay của anh có thứ gì đó nhô ra.

Đúng ngay lúc này không thèm trả lời câu hỏi của hắn sau tay Thu Phong là một quả Flash Bang – Boom gây choáng. Tay anh chỏ vào chôt từ lúc nào sau đó ném nó lên trên trời, tên lính kia mặc dù thấy hành động của Thu Phong nhưng não bộ vẫn chưa kịp xử lý thì:

“ Phụp! “

Một ánh sáng cực kì mạnh đập thẳng vào mắt hắn:

“ A A A A A A!!! “

“ Thằng ngu! “

Thu Phong mở miệng mắng chửi một câu, mắt anh từ lúc nào đã nhắm chặt lại đến lúc này lại mở ra.

Co một chân lên Thu Phong nhanh chóng rút con dao dưới đế giày ném thẳng vào tên lính kia:

“ Phập! “ – Tiếng dao cắm vào thịt vang lên đến sướng tai.

Không dừng lại ở đó khi dao anh chưa rời khỏi tay thì bản thân đã lao lên phía trước đấm một quyền vào bụng hắn, tiếp đó anh rút con dao đang dính trên người hắn ra rồi cứa cổ hắn một cách nhẹ nhàng.

“ Phụt phụt... “ từng tia máu bắn ra từ cổ hắn, mắt không thể mở miệng không thể nói hắn cứ ú ớ cái gì đó rồi gục đi.

Thu Phong cũng không rảnh mà đứng lại xem hắn chết, anh nhanh chóng cất lại con dao xuống để giày rồi chạy lại chỗ mình khi nãy nhặt cây súng lên song chạy bán sống bán chết kiếm đường trốn.

- - - - - -

Lúc này ở phòng quan sát không những Đình Thu mà tới những chuyên gia kia đều trầm trồ vì sự chiến đấu chuyên nghiệp của Thu Phong vừa nãy.

Một chuyên gia khoảng bốn mươi tuổi đi tới bên cạnh Đình Thu nói nhỏ:

“ Anh Thu, thiếu gia trước giờ mạnh như vậy sao? Không ngờ cậu ấy có thể dễ dàng giết người mà không có tí gì gọi là chập chừng cả! “

Nghe vậy Đình Thu cũng chỉ lắc đầu đáp lại:

“ Tôi cũng không rõ thiếu gia mình ra sao nữa, cậu ấy vẫn là cậu ấy nhưng khác quá! “

‘ Không biêt kĩ thuật chiến đấu này của thiếu gia từ đâu ra? Trên thế giới người có kĩ năng như thiếu gia rất hiếm. Một người chỉ ngồi phòng sách như thiếu gia sao có thể có những kĩ năng này được?... ‘ – Một loạt suy nghĩ rối loạn hiện lên trong đầu Đình Thu, thật sự cậu không biết đây có phải là thiếu gia nhà mình không nữa. Nếu đúng vậy thì ở phương diện nào cậu ta cũng thuộc dạng thiên tài!