Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 84: 84: Quỷ Nghèo






Nghe thấy hắn những lời này , Liễu Tình Tư khẽ gắt một tiếng.

Sau đó từ trong ngực hắn chống lên thân thể , chậm rãi đứng dậy.


- Xem , đều là của ngươi thành quả.


Nàng đưa tay hứng lấy từ của mình đào nguyên u cốc trào ra màu trắng đục dịch thể , nói.


Sau đó dùng khăn giấy lau chùi một chút , rồi cũng không để ý trên người lộ ra cảnh xuân , chậm rãi chỉnh đốn lại đen nhánh nhưng lộn xộn mái tóc.


Liễu Tình Tư chải vuốt lại tóc dài , ở trong ngăn kéo lấy ra một sợi dây , buộc gọn gàng lại mái tóc.

Hoàn tất sau đó nàng giang hai tay , hướng phía đã mặc xong quần áo Hạo Thiên , nói :
- Giúp ta mặc quần áo.


- Liễu lão sư , ta thế nhưng là ngươi học sinh, ngươi như thế sai sử ta làm việc ?
Hạo Thiên bĩu môi nói.

Bất quá vẫn là tiến lên đem rơi trên đất quần lót , áo ngực ...!Lần lượt mặc lại cho nàng.


Trải qua hắn tưới tắm , nữ lão sư mị lực càng lúc càng tăng thêm.

Trong lúc giơ tay nhấc chân , tràn ngập nồng đậm nữ nhân phong tình , quyến rũ.


- Hừ!
- Ngươi còn dám nói ngươi là ta học sinh ?
- Nơi nào có như ngươi loại này đối với lão sư làm ra như vậy sự tình học sinh ?
Liễu Tình Tư bàn tay ở bên hông hắn bấm một cái , bộ dạng tức giận nói.


- Liễu lão sư , ngươi tin hay không ngươi ngày hôm nay không ra khỏi nổi căn phòng này.


Bên hông đau đớn cảm xúc để Hạo Thiên nhe răng trợn mắt.

Hắn dùng ánh mắt nguy hiểm nhìn Liễu Tình Tư nói.


- Ngươi tới a.

Ngươi muốn giết chết ta thì cứ tới.


Liễu Tình Tư hất hất cằm nói.

Một bộ ngươi có bản lĩnh ngươi tới , ta cũng không có sợ ngươi.


Lời nói ra mặc dù như vậy , nhưng nàng thân thể có chút run lên lại bán đứng nàng.


Hạo Thiên tên này gia súc , nàng cùng với hắn cái kia hoàn toàn là có đau nhức lại có khoái hoạt đấy.


Cái kia bộ phận lớn không nói , riêng hắn phần kia kinh khủng lực chiến đấu , để nàng ăn đau khổ không ít.


- Đúng , mấy giờ rồi ?
Không dám nhiều nhắc đến chuyện này , Liễu Tình Tư hướng sang chuyện khác hỏi.



Hạo Thiên cầm lấy điện thoại xem xét , nói :
- 11 giờ đi.


- A ...!Muộn như vậy ? Ta hai tiết học ...!Đều tại ngươi ....!
Liễu Tình Tư kinh ngạc nói.

Nàng đem chính mình không lên lớp dạy học thời gian lỗi lầm đổ cho Hạo Thiên.


Do ta rồi ???
Hạo Thiên im lặng không nói.


Tốt , cái này nồi ta gánh chịu.


Dọn dẹp lại một chút chiến trường sau đó , Hạo Thiên mới nhìn Liễu Tình Tư nói :
- Lão sư , ta về lớp a.


- Hỗn đản ngươi lại dự định ăn xong rồi chạy ?
Liễu Tình Tư chỉ chỉ Hạo Thiên cái mũi , mắng.


- Lão sư , cho ngươi một cơ hội tổ chức sắp xếp lại ngôn ngữ.


Ba~! !
Hạo Thiên xạm mặt lại nói.

Hắn còn không quên ở nàng cái mông tặng cho một bàn tay.


A...!
- Hạo Thiên ngươi làm phản a.

Dám đánh lão sư cái mông ?
Liễu Tình Tư hai tay che lấy mông , trừng lớn mắt , dữ dằn nhìn xem Hạo Thiên.


Nàng bộ dáng cùng giọng điệu này xem ra giống như rất hung dữ , nhưng ở Hạo Thiên trong mắt lại thấy đáng yêu vô cùng.

Hắn cười xấu xa nói :
- Cũng không phải là chưa có đánh qua.


- Hỗn đản ngươi ...!Ân ....!
Liễu Tình Tư còn chưa kịp nói hết thì Hạo Thiên miệng rộng đã áp sát lại.

Phong bế nàng đôi môi.


Hai người cứ như vậy hôn môi an ủi nhau thêm một chút , sau đó mới tách ra.


Hạo Thiên thì về lớp học.

Mà Liễu Tình Tư thì ngồi nghỉ trong văn phòng.


Không giống như còn đang sinh long hoạt hổ Hạo Thiên.

Liễu Tình Tư nàng lúc này còn cảm giác được thân thể mệt mỏi rã rời.



...............................................!
- Đang ở chỗ nào a bảo bối !
Tan học , Hạo Thiên cho Lý Minh Nguyệt gọi điện thoại hỏi.


Hôm nay nàng số tiết học ít hơn , cho lên cũng tan sớm hơn hắn.


Hắn vốn là muốn cho nàng về trước , nhưng người trước nói người sau không nghe.

Một mực là muốn chờ hắn cùng về.


- Chỗ gửi xe đâu.

Ngươi tan học ?
Lý Minh Nguyệt mềm mại thanh âm từ trong điện thoại truyền ra.

Hạo Thiên gật gật đầu.

Nói thêm vài câu nữa rồi ngắt điện thoại.


...!
Hỏi được nàng vị trí sau đó , Hạo Thiên nhanh chân hướng bãi gửi xe đi tới.


Vài phút đi đường sau đó , rất nhanh hắn liền nhìn thấy Lý Minh Nguyệt bóng dáng.


Nhưng mà nàng lúc này giống như gặp chuyện gì đó.

Từ phía xa Hạo Thiên chỉ thấy nàng không ngừng hướng một đôi nam nữ cúi đầu.

Giống như là đang xin lỗi vậy.


Nhanh chân chạy tới , hắn cầm lấy Lý Minh Nguyệt cánh tay , hỏi :
- Bảo bối , có chuyện gì vậy ?
- Hạo Thiên.


Gặp Hạo Thiên xuất hiện , Lý Minh Nguyệt giống như là tìm được người che chở vậy , giữ lấy tay hắn.

Đôi mắt đẹp đã đỏ lên , ngập nước , ủy khuất nhìn hắn.


- Hừ ...!Quỷ nghèo cái sinh viên.

Ngươi biết cỗ xe này của ta bao nhiêu tiền hay không ?
- Như vậy tựa vào , xước xát các ngươi đền nổi sao ?
Đôi nam nữ kia người nam nhân hừ hừ nói.


Xe ?
Xước xát ?
Tựa vào ?
Bắt được mấy điểm ý chính này , Hạo Thiên nhanh chóng hiểu được.

Lý Minh Nguyệt có lẽ là do bởi vì chờ hắn quá lâu , cộng với thời tiết đang có chút nóng nực , cho lên với tựa vào hoặc đứng dưới bóng cỗ xe của hai người kia tránh nắng.

Sau đó nam nhân này thấy được , mới trách cứ nàng ?
Đưa mắt nhìn về phía sau nam nhân kia cỗ xe.


Một cỗ Range rover màu đen.


Range rover ta cũng không đền nổi ?
Hạo Thiên lúc này nóng đầu lên.

Mẹ kiếp , chạm vào ngươi chiếc xe một chút , ngươi lại nói như vậy với nàng ?
Lý Minh Nguyệt nhưng có thể là Hạo Thiên trong lòng bảo bối a.

Hắn cũng chưa có khi nào gắt gỏng với nàng.


- Được rồi lão công.

Không cần chấp nhặt cùng bọn họ.

Chúng ta tiếp tục chụp hình.


Bên cạnh nam nhân kia người nữ nhân nũng nịu nói.

Sau đó dùng ánh mắt khinh miệt nhìn Hạo Thiên cùng Lý Minh Nguyệt , rồi kéo tay nam nhân đi chụp hình.


Giận không có chỗ phát tiết Hạo Thiên nghiến răng nghiến lợi chửi thầm một tiếng.


- Hạo Thiên , đừng để ý.

Dù sao ta cũng là tự tiện tựa vào người ta xe.

Người ta nói vài câu cũng là bình thường.


Lý Minh Nguyệt thấy hắn buồn bực dáng vẻ , lắc lắc tay hắn , nói.


Hạo Thiên lắc đầu thở dài một tiếng.

Lý Minh Nguyệt cũng không khỏi quá hiền lành rồi.


- Thôi mà.

Chúng ta đi về nha.


Cách cái khẩu trang nàng kiễng chân lên ở Hạo Thiên trên môi hôn một cái.

Sau đó nắm tay kéo hắn đi.


Hai người bình thường ra đường là sẽ đeo khẩu trang đấy.

Nếu không vừa rồi lấy Lý Minh Nguyệt dung mạo , nam nhân kia sẽ như vậy mắng nàng ?
Phải biết mỹ nữ là luôn được ưu ái nha.


.................................!
Hai người dắt tay nhau đi tới xe mình vị trí để.

Này nhưng cũng mất vài phút thời gian.

Dọc đường Lý Minh Nguyệt không ngừng chọc cười Hạo Thiên , để hắn tức tối trong lòng bay đi không ít.


- Ân.


Gần tới xe mình vị trí , Hạo Thiên phát hiện ra vừa rồi đôi nam nữ kia.

Đồng thời còn thấy được bọn họ lúc này hành động.


Nữ nhân thì ngồi trên Lamborghini đầu xe.

Nam nhân thì đứng cách đó vài mét , tay cầm điện thoại chụp ảnh.



Không nghĩ tới cơ hội trả thù nhanh như vậy liền xuất hiện.

Hạo Thiên cước bộ không khỏi nhanh hơn một chút.


Nữ nhân kia ngồi lên trên chiếc Lamborghini chính là xe của hắn a.


Vừa rồi Lý Minh Nguyệt tựa trên cỗ Ranger rover kia một chút cũng bị các ngươi mắng.

Hiện tại các ngươi ngồi lên lão tử Lamborghini đầu xe , lão tử có phải hay không là nên hung hăng mà trả thù ?
- Hừ ...!Lại là hai người các ngươi ? Còn không mau cút xéo sang một bên , ảnh hưởng lão tử chụp ảnh.


Thấy Hạo Thiên cùng Lý Minh Nguyệt hai người đi tới , Nam nhân vừa rồi lại hừ hừ khinh miệt nói.


Hạo Thiên cũng không thèm để ý tới hắn.

Mà là đi tới nữ nhân kia bên cạnh , mạnh mẽ đem nàng kéo dậy , sau đó đẩy sang một bên.


- A ...!
Nữ nhân kinh hãi kêu lên một tiếng.

Bởi vì đi giày cao gót nguyên nhân , không đứng vững ngã ngồi xuống đất.


- Lão bà ngươi không sao chứ ?
Người nam nhân vội vàng chạy đến đỡ bị ngã nữ nhân dậy.

Sau đó hắn nổi giận nhìn Hạo Thiên hét lớn :
- Quỷ nghèo ngươi dám đẩy nàng.

Tin hay không lão tử đánh chết ngươi.


Hạo Thiên khinh thường liếc hắn một cái.

Từ trong túi quần lấy ra Lamborghini chìa khoá.


Đèn xe nhanh chóng loé sáng lên.

Ở nam nhân cùng nữ nhân kia không thể tin nổi dưới ánh mắt , mở cửa xe cho Lý Minh Nguyệt ngồi vào bên trong.


Trước khi đóng cửa hắn còn không quên cầm lấy một chai nước khoáng tinh khiết đi ra.

Sau đó mở nắp chai đem số nước còn lại bên trong đổ lên vị trí nữ nhân kia vừa ngồi.


- Cút.

Đừng có chắn lão tử lối ra.


Bỏ lại một câu nói , Hạo Thiên sau đó ngồi vào trong xe.

Khởi động máy , đạp ga rời đi.


Mà đôi nam nữ kia cũng biết chính mình đá phải thiết bản , cho lên cũng không dám ho he nửa lời.


Đặc biệt là vài phút trước còn mắng chửi người ta là quỷ nghèo nam nhân.

Giờ phút này sắc mặt có thể nói là vô cùng đặc sắc.


Trong miệng mình quỷ nghèo thế nhưng cưỡi Lamborghini.

Mà chính mình lại đi Ranger rover ...!Này cách biệt không phải nói ra cũng hiểu rõ.