Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 73: 73: Thứ Hai Lỗ






Vài giờ sau đó Hạo Thiên lái xe đưa Diệp Hồng Ngư trở lại nàng nhà trọ.


Ở ôm hôn một lúc sau đó , Hạo Thiên mới buông ra nàng , cười nói :
- Tốt , Hồng Ngư.

Ta đây liền trở về.


Diệp Hồng Ngư khuôn mặt hồng hồng , giống như muỗi kêu thanh âm , nói :
- Hạo Thiên , ngươi muốn hay không lên nhà uống cốc nước ?
Ám chỉ.

Cái này chính là ám chỉ đi.


Hạo Thiên cười cười , gật gật đầu.


Sau đó hắn giúp nàng xách túi lớn túi nhỏ đồ vật đi lên nàng nhà trọ.


......................................................!
- Nhà cửa chật hẹp , ngươi nhưng không cần để ý.


Vào nhà sau đó , Diệp Hồng Ngư liền đi về phòng thu cất đồ đạc.

Mà Hạo Thiên thì ngồi trên ghế quan sát này căn nhà trọ một chút.


Diện tích mặc dù không lớn , bốn phía vách tường cũng đã bong tróc không ít , trên trần nhà cũng có một vài vết nứt nhỏ biểu hiện của sự xuống cấp kiến trúc.

Nhưng trong nhà lại rất sạch sẽ , đồ đạc linh tinh được dọn dẹp khá gọn gàng , ngăn nắp.


Này phòng trọ chỉ có duy nhất một phòng ngủ cùng nhà vệ sinh.

Còn lại phòng khách cùng phòng bếp liền kề nhau.


...........................................!
Diệp Hồng Ngư mặc một cái thấp ngực bó sát người váy ngủ.

Tay cầm cốc nước đi tới chỗ Hạo Thiên bên cạnh , đặt lên bàn trước mặt Hạo Thiên.


Ở nàng đem cốc nước đặt lên bàn , thân thể hơi nghiêng một cái.

Hạo Thiên giống như vô ý mà nhìn thấy nàng trước ngực trắng nõn hai vú cùng đỏ tươi núm vú.


Như vậy cảnh đẹp hiện ra ở Hạo Thiên trước mắt , hắn lập tức nhìn chằm chằm không chớp mắt , toàn thân huyết mạch nóng lên.

Phía dưới tiểu huynh đệ cũng trở lên cứng rắn.


- Hạo Thiên , nhà ta không ai uống trà.

Ngươi uống tạm nước lọc đi.


Diệp Hồng Ngư ngẩng đầu phát hiện Hạo Thiên sắc mị hai mắt nhìn chằm chằm vào nàng bộ ngực.

Cúi đầu nhìn qua trước ngực của mình , mới phát hiện xuân quang tiết ra ngoài.


Bộ ngực sữa bị Hạo Thiên nhìn trọn vẹn , Diệp Hồng Ngư khuôn mặt lập tức nổi lên hai đóa mây hồng , tâm hồn thiếu nữ bịch bịch nhảy không ngừng.

Nàng mặt thẹn thùng lườm hắn , nói :
- Hạo Thiên.

.

.

ngươi.

.


.

ngươi nhìn cái.

.

.

.

Cái gì.

.

.

.


Hạo Thiên xấu xa cười cười nói :
- Không có nhìn loạn gì, chính là cảm thấy ngươi rất gợi cảm , rất xinh đẹp !
- Hừ.

.

.

Ta mới không tin đâu ....!
Diệp Hồng Ngư kiều mỵ liếc nhìn Hạo Thiên.


- Hồng Ngư , tới ngồi bên cạnh ta a.


Hạo Thiên cười xấu xa nói :
- Đều đã quen thuộc , làm gì như vậy xa cách đâu.


- Bại hoại.


Diệp Hồng Ngư nhẹ mắng một tiếng , sau đó đi lại phía hắn , ngồi xuống bên cạnh hắn.


- Ngồi đây.


Ở nàng đi tới bên cạnh sau khi , Hạo Thiên vỗ vỗ chính mình đùi nói.


Khẽ cắn môi , Diệp Hồng Ngư vẫn là thuận theo hắn ý tứ.


Có gì đáng ngại ngùng nha , ta với hắn cái kia đều đã làm.


Diệp Hồng Ngư tự cho mình cổ vũ.


Hạo Thiên tay trái ôm lấy của nàng eo thon , tay phải tự nhiên vươn vào Diệp Hồng Ngư trong cổ áo.

Sau đó xuôi theo trơn bóng da thịt trượt xuống dưới , cầm lấy nàng một bên vú.


- A ...!
Diệp Hồng Ngư bị hắn động tác này khiến cho rùng mình một cái , nhẹ giọng kêu lên.


Hạo Thiên lúc này chỉ cảm thấy Diệp Hồng Ngư cái vú rất tròn , tràn đầy co dãn , nắm vuốt phi thường thoải mái.

Mỹ diệu xúc giác càng khiến cho hắn tính dục tăng vọt.

Tay của hắn lại sờ lại văn vê đùa bỡn nàng bộ ngực sữa.


Diệp Hồng Ngư mắc cỡ đỏ mặt lên , tâm loạn như ma, không khỏi khẽ giãy dụa , thở gấp hồng hộc nói :
- ...!Không được...!ngươi...!Không thể như vậy ...!Không thể xằng bậy...!Mau thả tay...!Đây còn là phòng khách đâu.



Phòng khách ? Ở Hạo Thiên trong đầu hiện tại còn quan tâm cái này ?
Hắn tay kia giữ chặt lấy nàng mảnh khảnh vòng eo , bắt đầu chậm rãi hôn môi , cổ của nàng.

Khi thì dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm , khi thì ở nang lỗ tai nhỏ trên nhẹ nhàng cắn cắn , thổi nhiệt khí.

Từ từ khêu gợi của nàng tính dục.


Diệp Hồng Ngư mặc dù không phản đối hắn thân mật hành vi , nhưng lại phản đối hắn ở địa phương này thân mật.

Bất quá giãy dụa vẫn là không thành , trong nội tâm nàng rõ ràng muốn phản kháng , nhưng toàn thân lại vô lực , một chút lực lượng đều sử dụng không ra , trong miệng chỉ có thể hô :
- Không được ....!Chúng ta vào phòng ....!Vào phòng ....!
Hạo Thiên mắt điếc tai ngơ , vốn dĩ ôm vòng eo của nàng bàn tay cũng đã di chuyển xuống , ở nàng cặp mông bên trên nắn bóp.


Diệp Hồng Ngư thân thể có chút đứng ngồi không yên , nàng giống như chống cự hắn khiêu khích , lại tựa hồ tại nghênh hợp với hắn.

Mâu thuẫn vô cùng.


- Ah...!Ân...!Không...!Không được...!Nhanh...!Mau buông...!Ah...!Ah...!
- Hạo Thiên ...!Chúng ta đi trong phòng được không ...!Ta ...!Ta tùy ý ngươi ...!
- Tốt.


Hạo Thiên gật gật đầu.

Sau đó đem nàng bế lên , hướng về phía phòng ngủ đi tới.


.................................................!
Trên giường , Diệp Hồng Ngư mê người thân thể không mảnh vải che thân nằm run rẩy.

Đối diện với Hạo Thiên nóng bỏng ánh mắt , nàng khuôn mặt đỏ bừng , một tay che trước ngực , một tay che lại dưới bụng tư mật bộ phận.


- Hạo Thiên ....!Đừng như vậy nhìn ......!Ta ....!Ta xấu hổ nha ....!
- Hồng Ngư , cũng không phải là lần đầu tiên , có gì tốt ngượng ngùng ...!Hắc hắc ...!
Hạo Thiên cười dâm đãng nói.

Sau đó cứ như vậy nhìn chằm chằm vào nàng tuyết trắng thân thể.

Hắn dùng tay đẩy ra nàng hai tay , trắng nõn , cao ngất hai vú run run hiển lộ tại trước mắt hắn.

Ở cao nhọn đầy đặn hai vú bên trên , hai hạt nhỏ như đậu núm vú đỏ tươi.


Diệp Hồng Ngư dáng người rất tốt.

Eo nhỏ mông tròn , đùi ngọc thon dài trắng bóc.

Nàng bụng nhỏ bằng phẳng không chút mỡ thừa , phía dưới tư mật bộ phận mập mạp phủ một tầng mỏng manh lông đen.


Hiện tại cái này tầng lông đen đã dính nước , bết bát lại với nhau.


Hạo Thiên dục hoả bùng bùng.

Không nói hai lời trực tiếp nhào tới.


Xấu hổ ngượng ngùng Diệp Hồng Ngư nơi nào chịu được Hạo Thiên càn quấy.


Chỉ là một lát , nàng liền biến thành một cái bất động cừu non , mặc kệ sói xám xâu xé.


Trên giường , dưới giường , ngoài phòng khách …… khắp nơi đều có hai người chiến tích.


Trong phòng hooc - môn sinh dục khí tức liên tục tăng vọt , chưa có chút nào đình chỉ qua.


Một loạt những thanh âm duy mĩ được Diệp Hồng Ngư ca sướng lên.



...................................................!
Hơn hai tiếng sau Hạo Thiên về tới chính mình trong nhà.


Vừa vào trong thì Lý Minh Nguyệt không biết từ chỗ nào chạy ra.

Ôm lấy hắn điên cuồng mà hôn hít.


Vài phút sau đó nàng đè hắn xuống ghế , cưỡi lên ngang eo hắn.


Lý Minh Nguyệt trên người lúc này mặc cái quần bó màu đen ngắn cụt lủn , màu trắng ngắn tay áo , cổ áo hình chữ V , vải vóc vô cùng mỏng , có thể mơ mơ màng màng nhìn xuyên thấu qua.

Trước ngực hai ngọn núi cao vút , lộ ra phân nửa , vừa lớn lại vừa trắng tạo thành một cái rãnh thật sâu.

Màu trắng áo còn rất ngắn , eo thon hoàn toàn hiển hiện.


Đặc biệt nàng còn không mặc áo lót , hai núm vú hồng hồng như ẩn như hiện sau lớp vải mỏng.


Mặc dù không còn xa lạ gì , nhưng Hạo Thiên mỗi lần nhìn đến đều có phun máu mũi xúc động.


- Đẹp mắt sao ?
Lý Minh Nguyệt có chút ngượng ngùng nói , mặt hơi đỏ lên.


- Đẹp lắm, rất dễ nhìn.


Hạo Thiên nhìn nàng nói.

Bình thường nàng cũng không mặc loại này quá thiếu vải quần áo , xem ra trong này có ẩn tình.


Lý Minh Nguyệt nghe thấy như vậy, nhất thời cực kỳ cao hứng.

Nàng mặc bộ trang phục chính là để cho Hạo Thiên Thiên nhìn.


- Vậy sau này ta thường mặc như thế này cho ngươi nhìn có được không?
- Tất nhiên là được.


Hạo Thiên cười gật đầu.

Hắn hai tay còn vô cùng tự nhiên vươn tới trước ngực nàng.

Trêu chọc hai cái màu hồng núm vú.


- Chán ghét.


Từ trên ngực truyền tới thoải mái cảm giác khiến thân thể nàng như muốn mềm nhũn ra , khẽ lườm hắn một cái.


- Không đeo cái kia vòng cổ rồi.


Hạo Thiên đột nhiên không thấy nàng đeo vòng cổ hắn tặng lúc sinh nhật.

Không khỏi hiếu kỳ hỏi.


Phải biết bình thường nàng ngoại trừ lúc đi ngủ ra , còn lại thời gian là không rời không bỏ đấy.


Nhắc tới vòng cổ , Lý Minh Nguyệt thái độ đột nhiên biến thành oán trách , nói :
- Quý như vậy vòng cổ ta nào dám đeo nha.


- Quý như vậy ?
Xem ra nàng là biết được vòng cổ giá cả rồi.


- Hơn năm triệu giá cả a.

Ngươi nói ta dám đeo hơn năm triệu trên cổ sao ? Lại nói ngươi mua như vậy quý đồ vật làm gì.

Mất đi lời nói Ta bán cả người đi cũng không đền nổi nha.


Lý Minh Nguyệt buổi chiều đi tập thể hình , lúc nghỉ ngơi cùng mấy bạn tập nói chuyện.

Giới tính sao ? Tất nhiên là nữ.

Nàng hiện tại ngoại trừ Hạo Thiên ra đối với nam nhân khác đều là phản cảm.


Khi nói chuyện một cái bạn tập nhận ra nàng vòng cổ giá trị.


Biết được giá cả sau đó Lý Minh Nguyệt lập tức kinh ngạc há hốc miệng.

Ngay sau đó vội vàng trở về nhà , dọc đường nàng ánh mắt liếc dọc liếc ngang , hai tay còn che chắn ở cổ.

Giống như sợ người khác cướp mất mình đồ vật.


- Nói gì đâu.


Hạo Thiên tay ở trên ngực nàng ngắt mạnh một cái , khiến Lý Minh Nguyệt Aa kêu lên.

Hắn nghiêm túc nhìn nàng ánh mắt , nói :
- Ngươi trong lòng ta địa vị không phải tiền tài có thể so sánh đấy.


Nghe hắn lời nói , Lý Minh Nguyệt chỉ cảm thấy tâm muốn hoà tan đấy.

Nàng cảm động hết sức , hạnh phúc không nói lên lời , cúi đầu ở trên mặt hắn không ngừng hôn hôn.


- Bảo bối , chúng ta đại chiến ba trăm hiệp thế nào ?
Hạo Thiên huyết mạch phun trào , đầy người dục hoả , hưng phấn nói.


Bất quá Lý Minh Nguyệt lại lắc lắc đầu , nàng có chút ủ rũ cúi đầu , không dám nhìn hắn.


- Ta ....!Ta cái kia ngày đến.


Phốc ...!
Hạo Thiên kém chút nữa phun ra một ngụm máu , trong người hoả diễm nhanh chóng bị dập tắt.


Lý Minh Nguyệt đèn đỏ thời kỳ đến cũng quá đúng lúc chứ.


U oán nhìn nàng liếc mắt.

Ánh mắt như muốn nói ngươi đèn đỏ đến , còn dám như vậy câu dẫn ta ?
Cúi đầu không dám nhìn Hạo Thiên.

Lý Minh Nguyệt vốn dĩ cũng biết mấy ngày nay sẽ tới ngày kia.

Nàng là muốn buổi tối cùng hắn đại chiến một trận , ngày mai lại đèn đỏ.

Không nghĩ tới một giờ trước nó liền đến.

Nàng nhỏ giọng lí nhí nói :
- Cái kia ....!Cái kia nếu không ta cho ngươi làm ....!Làm cái kia lỗ ....!
- Cái kia lỗ ?
Nàng còn có cái nào một lỗ ? Không lẽ chính là ....!
Hạo Thiên mở lớn hai mắt nhìn Lý Minh Nguyệt.

Cô nàng này từ khi nào học mấy cái xấu xa này rồi ?
- Lý Minh Nguyệt , ngươi từ đâu biết cái này ?
Nghiêm nghị nhìn nàng ánh mắt , hỏi.


- Nàng ( khuê mật ) nói cho ta.

Nói các ngươi nam nhân còn có loại này biến thái sở thích ...!
- Ta cũng không phải là biến thái.

Lý Minh Nguyệt , không phải đã nói không được cùng nàng học cái xấu sao ?
- Ta ....!Ta .....!
- Ngươi không nghe lời ta rồi ?
- Không phải ...!
Lý Minh Nguyệt có chút luống cuống , lắp bắp giải thích.


- Người ta ...!Người ta mỗi lần đều thấy ngươi không tận hứng ....!
- Lý Minh Nguyệt , ngươi thay đổi.

Trở thành xấu nữ hài.


Hạo Thiên nghiêm nghị nói.

Hắn cảm thấy phải nhanh chóng nghĩ cách đem Lý Minh Nguyệt cùng những cái kia dâm đãng khuê mật tách rời.

Nếu không lời nói nàng sớm muộn cũng bị dạy hư.