Đô Thị Bình Thường Cuộc Sống

Chương 119: 119: Tận Dụng Sẵn Có Tài Nguyên !






Thấy Diệp Hồng Ngư như vậy quyết đoán từ chối , Phó Viện không khỏi có chút bất ngờ.

Nàng nhưng biết Diệp Hồng Ngư hiện tại cũng không có đi làm thêm ở đâu.


Như vậy lấy Diệp Hồng Ngư hoàn cảnh ......!
Phó Viện phản ứng ý nghĩ đầu tiên chính là bị người bao dưỡng.

Diệp Hồng Ngư rất có thể đã bị người nam nhân nào đó bao dưỡng !
Tại sao lại sẽ có cái này ý nghĩ ?
Cũng bởi vì gần nhất Diệp Hồng Ngư giống như thay đổi !
Trước đây Diệp Hồng Ngư là rất nghèo , tuy rằng cũng là không thiếu ăn thiếu mặc , nhưng là ăn uống cũng là tiết kiệm vô cùng.

Mà ăn mặc quần áo cũng như vậy.

Trừ đồng phục sinh ra , quần áo khác đều là hàng rẻ tiền , màu sắc cũng bị phai đi không ít.


Mà thời gian gần đây , Diệp Hồng Ngư trên người quần áo đều là mới.

Mặc dù không phải xa xỉ loại kia quần áo , nhưng đối với nghèo khổ sinh viên giá cũng không phải là rẻ.


Hơn nữa Phó Viện nhận ra được giờ phút này trên người Diệp Hồng Ngư có một cái túi xách rất đắt tiền.

Từ kiểu dáng cùng nhãn hiệu xem ra giá cả cũng vài ngàn đồng.


Liền ngay cả nàng Phó Viện cũng không có xa xỉ như vậy túi xách.


Phó Viện gia đình điều kiện tốt hơn Diệp Hồng Ngư khá nhiều , nhưng mà cũng là quần áo mặc trên người đáng giá nhất cũng chỉ hai trăm đồng.


Hiện tại Diệp Hồng Ngư một cái túi xách liền mấy ngàn , lại thêm trên người quần áo cùng giày dép , hoàn toàn liền là cái tiểu công chúa !
Vốn nghèo khổ Diệp Hồng Ngư như thế nào biến đổi thành như vậy đâu ?
Phó Viện chỉ có thể suy đoán , Diệp Hồng Ngư đột nhiên trở nên như vậy , rất có khả năng liền là bị cái nào đó nam nhân bao dưỡng !
Rốt cuộc Diệp Hồng Ngư cũng rất xinh đẹp.

Dung mạo , dáng người , khí chất ...!Đều rất là hấp dẫn người.


Luận nhan sắc , Diệp Hồng Ngư là có thể bỏ Phó Viện mấy con phố khoảng cách.


Như vậy xinh đẹp một cái nữ nhân , nam nhân nào không thích ? Nhất là đám kia có tiền nam nhân.


Kỳ thật nếu như có thể , Phó Viện cũng muốn được người bao dưỡng.

Không phải làm việc , không phải vất vả trang trải cuộc sống.



Cái xã hội hiện tại bị bao dưỡng nữ nhân rất nhiều rất rất nhiều.

Này cũng không phải chuyện đặc biệt kỳ lạ gì.


Nữ nhân a , chỉ cần vẻ ngoài đẹp đẽ một ít , liền không cần lo lắng chết đói , không cần lo lắng không có tiền dùng.


Không học tập giỏi ?
Không có việc làm ?
Gia đình điều kiện không tốt ?
Những thứ này đều không là vấn đề gì to tát.


Chỉ cần ngươi dáng dấp xinh đẹp , lên giường biết dạng ra hai chân , như vậy là không cần làm gì cũng có tiền.


Tận dụng tài nguyên tự nhiên , sẵn có trên người để kiếm tiền a.


Phó Viện mải mê theo đuổi ý nghĩ của mình.

Phải đến khi Diệp Hồng Ngư lay lay nàng mấy cái , nàng mới tỉnh táo lại.


- Phó Viện , ta còn có việc.

Đi trước a.


Diệp Hồng Ngư cầm lấy túi xách , cười chào tạm biệt.

Đi được vài bước nàng dừng lại , xoay đầu nhìn Phó Viện , tinh nghịch nháy nháy mắt
- Phó Viện , ghi nhớ lần này ta mời khách a.


Nói xong cũng xoay người rời đi.


Phó Viện nhìn theo nàng bóng lưng.

Chỉ thấy Diệp Hồng Ngư đi ra ngoài cửa hàng , sau đó leo lên một chiếc xe thể thao đỗ ở ven đường.


Lúc này Phó Viện cũng có bảy phần xác định được mình ý nghĩ là đúng.


Diệp Hồng Ngư , bị bao dưỡng.


.........................!
Hạo Thiên đi tìm Diệp Hồng Ngư.


Thật không may nàng đúng lúc không có ở nhà.

Gọi điện thì nàng nói đi cùng bạn.

Nói hắn tới đón.


Nhận được địa chỉ sau hắn có thể nói là rất tốn công mới tìm tới nàng.


Hắn là không biết đường ...!
Tìm đến nơi sau Hạo Thiên cũng không có ý định đi vào , mà là ở ngoài đợi.

Nguyên nhân sao ? Bởi vì thời tiết mùa hè ....!Nắng nóng vô cùng.


Xuyên qua cửa kính xe , hắn thấy ở trong một cửa hàng giá rẻ , Diệp Hồng Ngư cùng với một nữ sinh nào đó đang ngồi trò chuyện.


Hắn vốn là không có ý định gọi nàng.

Nhưng ai biết Diệp Hồng Ngư ánh mắt luôn dừng ở ngoài đường.

Thấy hắn xe sau liền đứng dậy cùng bạn từ biệt rồi chạy ra.


Ngươi hỏi nàng chỉ thấy xe thì làm sao xác định được là hắn ?
Vậy ta đây cho ngươi giải thích.


Hạo Thiên xe chính là Lamborghini loại này cực nổi bật siêu xe thể thao.

Tuy rằng ở Thành Đô thành phố vài chục triệu người này không phải là duy nhất , nhưng mà đúng lúc dừng ở cửa hàng giá rẻ chỗ nàng ngồi thì đúng là duy nhất.


Diệp Hồng Ngư khu vực sống không phải là khu giàu có gì.

Nó có chút giống như là ngoại thành vậy.

Cho lên xe đắt tiền rất là hiếm gặp.


Cùng loại xe , cùng màu xe , cùng địa điểm ....!Nàng có thể không nhận ra được sao ?
- Hạo Thiên.


Diệp Hồng Ngư mở cửa xe ngồi vào , sau đó liền choài sang hôn hắn một cái.



- Chuyện gì mà vui vẻ như vậy ?
Hạo Thiên mỉm cười hỏi.


- Gặp được ngươi thì ta vui vẻ.


Diệp Hồng Ngư mỉm cười xinh đẹp.

Nàng không biết thế nào lại nhoài người sang , ở trên má hắn đặt một nụ hôn.


Hạo Thiên thấy nàng như vậy vui vẻ , hắn cũng là chủ động ôm lấy nàng hôn một ngụm.


- Cho ngươi.

Nước mát.


Diệp Hồng Ngư đưa cho hắn một chai nước lạnh , nàng vừa rồi là cố tình quay lạimua cho hắn.

Mặc dù lúc đó nàng đã chạy ra khỏi cửa hàng một đoạn.


Vui vẻ nhận lấy , mở ra lắp chai sau hắn cũng không uống mà là đưa lại cho nàng.

Ôn nhu lấy khăn giấy giúp nàng thấm mồ hôi trên trán , nói :
- Ngươi xem ngươi a.

Thời tiết như vậy còn chạy vội.


- Hì hì.


Đối với hắn quan tâm săn sóc hành động , Diệp Hồng Ngư ngọt ngào mỉm cười.

Sau đó lại một lần nữa nhào sang hôn hắn.


Những cái hành động dù là nhỏ nhặt nhất , nhưng luôn là dễ dàng đánh động trái tim nữ nhân.


Hai người lần này là hôn môi.

Gặp nàng như vậy nhiệt tình , Hạo Thiên cũng không khách khí.


Một cái kiểu Pháp cuồng dã hôn môi kéo dài gần một phút.


Tách ra sau Diệp Hồng Ngư hai bàn tay còn bẹo bẹo má hắn một chút , lại nhẹ hôn một chút , sau đó nàng mới thoả mãn ngồi trở về chỗ ngồi.


Hạo Thiên liếm liếm môi , cười nói :
- Ngươi hôm nay thế nào lại nhiệt tình như vậy?
- Ta lúc nào không nhiệt tình ?
Diệp Hồng Ngư nhoẻn miệng cười hỏi lại hắn.

Nàng bộ dáng lúc này có chút tinh nghịch , đáng yêu.



Mỹ nữ a , dù có làm cái gì thì cũng sẽ là đáng yêu , là xinh đẹp.


Giống như Diệp Hồng Ngư.

Nàng dung mạo xinh đẹp không nói , lúc này trên người lại ăn mặc áo ngắn tay , váy gấp nếp ngắn cùng dày thể thao.

Thanh Xuân khí tức bắn ra bốn phía.


Nhìn nàng tạo hình ngươi nói có đẹp hay không đẹp ? Có đáng yêu hay không đáng yêu?
Với cái này dung mạo cùng tạo hình.

Dù nàng có đi cướp ngân hàng , bản tin hôm sau cũng chỉ đưa tin là có một cái siêu cấp mỹ nữ đi cướp ngân hàng.


Hắc hắc ....!
Bởi vì Diệp Hồng Ngư mặc váy ngắn.

Một đôi lại thẳng lại trắng chân dài cứ như vậy lộ ra.


Lúc này nếu như có chân khống thuộc tính người đoán chừng nhìn một lần liền sẽ chảy nước dãi.


Hạo Thiên mặc dù không phải chân khống người ( ? ) Nhưng hắn cũng si mê không thôi.


Diệp Hồng Ngư bị hắn nhìn chằm chằm vào hai chân khiến cho có chút không được tự nhiên , nàng nhịn không được nũng nịu nói :
- Ngươi nhìn cái gì đấy?!
- Nhìn ngươi chân a.


Hạo Thiên buột miệng thốt ra.


- A ....!
- Không phải ....!
Xùy ...!
Gặp hắn như vậy phản ứng , Diệp Hồng Ngư bật cười.

Sau đó nàng đưa tay nắm lấy hắn bàn tay đặt lên đùi mình , nói :
- Lại không phải là không cho ngươi nhìn.

Ngươi muốn thì nhiều nhìn một chút nha.

Chết chân khống.


Ta không phải là chân khống a ...!
Hạo Thiên ở trong lòng hô to oan uổng.


Ân ....!
Bất quá nàng chân tốt mềm mại , tốt co dãn a.