Đồ Lang làm sao có thể bằng lòng để Sở Thần chết, đau lòng ôm hắn lên, ôm thật chặt trong tay, giọng đầy nước mắt nói: "Đại nhân, đi cùng ta có được hay không, ta sẽ đối xử với ngươi thật tốt, tuyệt đối không để ngươi chịu ủy khuất."
Sở Thần không thể làm gì với nước mắt của Đồ LAng, trong lòng hơi bị thuyết phục, nếu như không chết được, vậy hắn khẳng định là không thể rời khỏi Đồ Lang, dù sao chỉ có Đồ Lang mới có thể thỏa mãn được thân thể dâm đãng của hắn, nếu Đồ Lang đi rồi, vậy lưu một mình hắn cũng chỉ sống không bằng chết.
Cuối cùng Sở Thần vẫn đáp ứng, đi theo Đồ Lang cùng nhau trở lại phiên bang, bất quá hắn cũng không phải lấy thân phận tù nhân đi cùng người phiên bang, mà là lấy thân phận tư sủng của đại vương tử.
Mấy vị hoàng tử khác đều ngồi trong xe tù, mặc trên người áo tù nhân cũ nát, mà Sở Thần lại ngồi trên xe ngựa của đại vương tử, mấy vị hoàng đệ của hắn cũng không biết hoàng huynh nhà mình, có quan hệ với vương tử phiên bang này từ khi nào.
Đồ Lang sủng ái Sở Thần cũng là rõ như ban ngày, ăn dùng đều là tốt nhất, nếu như không phải trên người Sở Thần còn đeo vòng tay xiềng chân, thật sự nhìn không ra hắn là bị bắt làm tù binh.
Về phần vòng tay và xiềng chân vì sao không được tháo xuống, là bởi vì Đồ Lang thích loại cảm giác này, khăng khăng không muốn tháo xuống, Sở Thần nghe Đồ Lang vung vài câu dụ dỗ, miễn cưỡng đồng ý mang thứ đồ chơi này.
Bây giờ thân phận Đồ Lang không giống ngày xưa, Sở Thần cũng thay đổi thái độ của mình, trước kia sẽ có lúc hắn có thái độ cường ngạnh, tỉ như khi hắn không muốn, sẽ một cước đạp Đồ Lang sang một bên, mà bây giờ hắn không thể làm như vậy, kỳ thật hắn làm như vậy cũng có thể, Đồ Lang vẫn sẽ nghe lời hắn, nhưng Sở Thần cũng không muốn ỷ sủng mà kiêu.
Bởi vậy có đôi khi hắn không muốn, hắn cũng sẽ tiếp tục chịu đựng, cũng tỷ như hiện tại, Đồ Lang đã thao hắn hai ngày hai đêm, từ ngày bắt đầu hành quân, đến bây giờ vẫn chưa từng dừng qua, hai nhục huyệt đều đã bị thao đến không khép lại được.
Sở Thần sợi tóc lộn xộn phủ kín cả giường êm, còn có vài sợi tóc thưa thớt dính vào trên mặt, nổi bật gương mặt trắng như ngọc, càng thêm thanh lãnh, có loại mỹ cảm vỡ vụn, khiến cho người ta muốn ngừng mà không được.
"Ân a...... Đồ Lang... Dừng lại... Ân a... Ân...... Thả... A ha... Bỏ qua cho ta đi......"
"Đại nhân... Còn chưa đủ... Không đủ..."
Đồ Lang cảm giác thao bao nhiêu cũng không đủ, cậu chỉ muốn đem côn th*t của mình vĩnh viễn khảm nạm bên trong nhục huyệt của Sở Thần, cả một đời đều không rút ra, lúc này mới hai ngày làm sao đủ đâu, xa xa còn chưa đủ.
Đồ Lang điên cuồng đút vào, hai huyệt dâm đều bị thao thành hình dạng côn th*t của cậu, cùng côn th*t của cậu hoàn mỹ phù hợp, loại phù hợp này, quả thực có thể đem người bức điên mất, Đồ Lang một khắc cũng không muốn rút ra.
Sở Thần phát ra vài tiếng nghẹn ngào: "Ô ô ô..."
Ngoài xe ngựa mọi người đều có thể rõ ràng nghe được Sở Thần đang khóc, từng người bọn họ đều rất bội phục thể lực của đại vương tử, thao người khóc khan không biết bao nhiêu lần, hai ngày nay bọn họ đứt quãng nghe Sở Thần khóc rất nhiều lần, cứ tiếp tục làm như vậy, cúc huyệt cũng phải bị làm cho nở hoa.
Các hoàng tử ngồi trên xe tù, nghe được hoàng huynh của bọn họ cúc huyệt cũng bị làm nở hoa rồi, lập tức không còn ghen tị hoàng huynh có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt như vậy.
"Đại nhân, đừng khóc." Đồ sói ôm Sở Thần dỗ dành dỗ dành, côn th*t còn cắm không chịu rút ra, thậm chí còn đang trừu sáp ra vào.
Sở Thần tiếp tục khóc mắng: "Hỗn đản..."
"Ân, ta là hỗn đản." Đồ Lang vừa hôn vừa dỗ.
Sở Thần: "Sắp bị ngươi thao hỏng rồi... Ô ô......"
"Không có hỏng, còn rất tốt." Thao hai ngày, cũng không có đem nhục huyệt thao lỏng, vẫn cắn chặt nhục bổng của cậu không buông, đại khái chính là cực phẩm huyệt dâm trong miệng của người khác.