Đồ Tể Nghiện Liếm Vương Gia Thanh Lãnh

Chương 15: Ngồi trên mặt đồ tể ăn nhục bổng




Dưới nước liếm huyệt/Mút vào cúc huyệt/Đi ngoài bị đồ tể nhìn chằm chằm

Đồ Lãng liếm sạch sẽ một ít nước tiểu và tinh dịch còn dính trên ngón tay, chỉ cần đồ vật ra từ trong thân thể Sở Thần, cậu đều thích, một giọt đều không nỡ lãng phí, một bên liếm một bên thâm tình chậm rãi mà nhìn Sở Thần: "Đại nhân."

Nếu là trước kia, Đồ Lang căn bản không dám nghĩ đường đường là vương gia sẽ ngoan ngoãn nằm trong ngực mình, mà bây giờ vương gia ngồi trên cao đường đang ngay trong ngực, cậu thậm chí có thể tùy tiện làm bậy, dùng côn th*t của mình cọ nhục huyệt của vương gia, quả thực quá hạnh phúc.

Đồ Lang toàn thân run rẩy, trực tiếp xuất tinh, xuất toàn bộ tinh dịch đậm đặc lên trên nhục huyệt Sở Thần, dinh dính, Đồ Lang muốn xoay người lại liếm sạch sẽ cho Sở Thần, nhưng bị ngăn cản.

Sở Thần để Đồ Lang ôm mình vào phòng tắm, ngay bên cạnh thư phòng, có hồ nước lớn, nước từ trong ống sứ điêu khắc thành đầu rồng liên tục không ngừng chảy ra, chung quanh sương mù lượn lờ, trên mặt nước còn hiện lên một tầng cánh hoa, một bên có cầu thang, Đồ Lang ôm Sở Thần cẩn thận từng li từng tí đi dọc cầu thang, thẳng đến khi nước không qua cổ.

Sở Thần không còn sức lực, toàn bộ nhờ Đồ Lang chống đỡ mình.

Đồ Lang một tay nắm cả eo Sở Thần, một tay đã phối hợp duỗi xuống, tiền trảm hậu tấu nói: "Đại nhân ta giúp ngài làm sạch."

Sở Thần mệt mỏi tựa trong ngực Đồ Lang: "Ân."

Đồ Lang biết ngón tay của mình rất thô ráp, sẽ làm cho đại nhân đau, cho nên cậu bắt một mảnh cánh hoa, dùng cánh hoa giúp đại nhân lau nhục huyệt, nhưng cánh hoa rất dễ dàng phá mất, cảm giác căn bản không sạch chút nào.

Thế là Đồ Lang lao vào trong nước.

Sở Thần còn chưa kịp phản ứng, đã bị đầu Đồ Lang đẩy lên, cả người trực tiếp ngồi trên mặt Đồ Lang, vì không để cho mình đổ xuống, hắn không thể không dùng tay chống lên mép hồ, vừa định hỏi Đồ Lang muốn làm gì, đầu lưỡi Đồ Lang đã tiến vào huyệt thịt của hắn, giúp hắn dọn dẹp bên trong.

Sở Thần lắc lắc mông của mình muốn né tránh: "Ân...... Không muốn... Ân a... Mau lên đây...... Ân a..."

Đồ Lang dùng tay cố định bờ mông Sở Thần, không cho phép hắn loạn động, sau đó đầu lưỡi linh hoạt tựa như con cá chạch, chui tới chui lui trong nhục huyệt Sở Thần, vốn chỉ muốn làm sạch nhục huyệt, nhưng sau đó liếm nghiện.

Qua một hồi lâu, Đồ Lang còn không định đi lên, Sở Thần lo lắng cậu sẽ ngạt thở dưới nước, đưa tay xuống phía dưới túm lấy tóc Đồ Lang, muốn keo người lên: "Không được... Ân a... Nhanh... Mau lên đây..."

Sở Thần túm nhiều lần cũng không có cách nào kéo lên.

Cuối cùng sắp không nín được nữa, Đồ Lang mới từ trong nước ngoi lên, thở hồng hộc.

Nhìn Đồ Lang kìm nén đến phát tím sắc mặt, Sở Thần tận lực nghiêm nghị, vẻ mặt cứng rắn: "Lời bản vương ngươi không hề nghe."

Thấy Sở Thần tức giận, Đồ Lang lập tức hoảng loạn: "Đại nhân, không phải."

Sở Thần chủ yếu là lo lắng Đồ sói, mới có thể tức giận, còn có chính là Đồ Lang đúng là càng ngày càng không nghe lời, nơi nào còn có dáng vẻ của tiện nô, sắp muốn giẫm lên trên đầu vương gia là hắn.

Sở Thần giơ chân lên, giẫm trên ngực Đồ Lang, một cước đạp cậu về trong nước.

Lúc Đồ Lang trồi lên khỏi mặt nước, chỉ thấy Sở Thần phủ thêm ngoại bào, đang lượn lờ trong sương mù chậm rãi đi đến cửa, Đồ Lang nhanh chóng leo ra khỏi hồ, đuổi theo, từ phía sau ôm lấy Sở Thần: "Đại nhân, đừng tức giận, tiểu nhân không dám nữa."

Sở Thần hừ lạnh một tiếng, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, để Đồ Lang ôm ngang lên, mang về phòng ngủ.

Đêm khuya, bên trong rèm che mơ hồ có thể nhìn thấy hai người tựa đầu vào nhau, Đồ Lang hiếm khi có thể đàng hoàng ôm Sở Thần như thế, không có động thủ động cước.

Sở Thần mệt mỏi một ngày, đã sớm mệt mỏi, rất nhanh đã ngủ thiếp đi trong ngực Đồ Lang.

Đồ Lang hoàn toàn ngủ không được, cũng không nỡ đi ngủ, ánh mắt một mực rơi vào trên mặt Sở Thần, kia như là miêu tả ra mặt mày, thấy thế nào cũng đẹp, có loại cảm giác cách xa bụi trần, mặc dù dâm đãng thì rất dâm đãng, nhưng bình thường lúc đứng đắn, sẽ giống như là một đóa bạch liên thoát tục đứng trên vách đá, người bình thường không thể đụng đến. Đồ Lang rất may mắn có thể chạm vào.

Ngày hôm sau, khi Sở Thần đang mông lung buồn ngủ, cảm giác được có vật mềm ướt ma sát huyệt thịt của hắn, nhục huyệt mẫn cảm bị liếm láp đến tê tê dại dại, sáng sớm đã được hưởng thụ cảm giác như vậy, Sở Thần vẫn im lặng, muốn nhìn Đồ Lang còn chiêu trò gì nữa.

Đồ Lang lúc đầu chỉ muốn ngửi một chút, sau khi ngửi xong lại nhịn không được muốn liếm, muốn liếm sạch sẽ mật dịch đọng trên nhục huyệt, thế nhưng cậu càng liếm mật dịch chảy tràn càng nhiều, liếm thế nào cũng không hết.

Đồ Lang đem bờ môi hoàn toàn bao trùm bên trên nhục huyệt, dùng sức khẽ hấp.

Sở Thần vô thức nắm chặt hai chân, kẹp lấy đầu Đồ Lang, phát ra rên rỉ: "Ân......"

Đồ Lang nghe được thanh âm, liền biết Sở Thần đã tỉnh, động tác ngoài miệng dừng lại một lát, không nghe thấy đại nhân trách cứ, cậu liền tiếp tục.

Sở Thần xốc đệm chăn lên, nhìn thấy đầu Đồ Lang đang vùi vào giữa hai chân của hắn, hút huyệt thịt của hắn giống như hút sữa.

Sở Thần đưa tay nắm chặt tóc Đồ Lang, để cậu ngẩng đầu lên: "Sáng sớm đã không an phận như vậy."

Đồ Lang liếm liếm môi: "Tiểu nhân đã mấy ngày không được thấy đại nhân, đại nhân đáp ứng sẽ bù đắp mấy ngày trước đây, nhưng đêm qua ngươi ngủ sớm."

Sở Thần hừ nhẹ: "Nói như vậy, vẫn là lỗi của ta."

"Đã như vậy, ta sẽ thuận tiện thỏa mãn ngươi thôi." Sở Thần xoay người, đảo khách thành chủ đặt Đồ Lang dưới thân, tiếp theo lại xoay người sang chỗ khác, bờ mông trắng nõn vểnh lên thành đường cong xinh đẹp, hạ thấp xuống, đặt mông ngồi trên mặt Đồ Lang, dùng nhục huyệt cọ xát trên mặt Đồ Lang: "Hảo hảo liếm... Ân..."

Đồ Lang ôm lấy mông lớn đang đưa ra, trước tiên liếm láp cúc huyệt đang đóng chặt, chỉ vừa bị cậu liếm, cúc huyệt đã bắt đầu co rút, thật sự là quá đáng yêu: "Nhục huyệt của đại nhân làm sao đều khiến ta yêu thích như thế."

Sở Thần vặn vẹo uốn éo mông, cơ hồ đem trọng lượng của mình đều đặt lên mặt Đồ Lang, từ trước đến nay đều là Đồ Lang hầu hạ hắn, hôm nay hắn cũng muốn để Đồ Lang hảo hảo thoải mái một lần, nghĩ như vậy, Sở Thần cúi người, nằm xuống, dùng miệng ngậm lấy túm lưng quần Đồ Lang xuống, sau khi quần được kéo xuống, côn th*t nhanh chóng bắn ra ngoài.

Nhục bổng kích thước thật sự dọa người, Sở Thần dùng hai bàn tay khó khăn lắm mới nắm được, nếu thật sự cắm vào trong huyệt của hắn, đoán chừng sẽ sướng chết.

Sở Thần đầu tiên dùng tay vuốt ve bên trên côn th*t mấy lần, sau đó đầu lưỡi vòng quanh cán bắt đầu liếm, đêm qua Đồ Lang đã tắm sạch sẽ, bởi vậy không có mùi tanh đặc biệt nồng nặc, nếu là lúc trước hắn sẽ không bao giờ đụng đến tiện nô của tiện nô, cho dù dùng tay cũng ngại bẩn, nhưng bây giờ hắn có thể không chút nào ghét bỏ côn th*t của Đồ Lang dùng miệng ngậm lấy, chẳng những không chê, còn cảm thấy đặc biệt có mùi vị.

Sở Thần vừa liếm láp vừa tưởng tượng đại nhục bổng này vào trong thân thể của mình sẽ là cảm giác gì, nhất định sẽ rất thoải mái đi, đồng thời cũng có thể sẽ rất đau, thậm chí là rách toạc nhục huyệt của hắn.

Mặc kệ là đau hay sướng, dù sao vừa ngậm đại nhục bổng, nhục huyệt của Sở Thần đã tràn lan dâm dịch, hắn dâm đãng dùng nhục huyệt ấn lên mặt Đồ Lang, muốn đồ sói mạnh mẽ liếm láp thịt huyệt của hắn: "Ân... Ưm a......"

Đồ Lang ngầm hiểu, ngoài miệng cường độ biến nhanh, đầu lưỡi chậc chậc chậc tóe lên vô số bọt nước, nhục huyệt được liếm liền mở ra, bên trong phốc thử phốc thử phun dâm dịch, Đồ Lang bị nhả đầy mặt, giống như là đang đi tiểu.

Đồ Lang liếm một hồi hút một hồi, thay phiên sử dụng nhục huyệt đằng trước và cúc huyệt đằng sau, hai huyệt đều đã bị đầu lưỡi của cậu chinh phục, toàn bộ đều mở ra, chờ đầu lưỡi của cậu luồn vào càn quấy.

Đồ Lang cũng không keo kiệt, đem đầu lưỡi của mình tiến vào, quấy hai lỗ thịt đến loạn thất bát tao.

Sở Thần bưng lấy đại nhục bổng của Đồ Lang, bú liếm từ dưới lên trên.

Tiếng vang dâm đãng trong phòng truyền ra ngoài cửa, trong vương phủ từ trên xuống dưới đều biết Sở vương thu một nam sủng, mấy ngày trước đây đều không có sủng hạnh vị nam sủng kia, còn tưởng rằng là vương gia đã mất đi hào hứng, hiện tại xem ra cũng không phải là ngán, chỉ là công vụ bề bộn, tạm thời quên đi mà thôi.

Nhưng Đồ Lang chịu không được vương gia môi lưỡi hầu hạ, không bao lâu liền bắn ra.

Phần lớn đều xuất trên mặt Sở Thần, còn có một chút rơi vào trên môi Sở Thần, hắn lè lưỡi ra liếm, cho tinh dịch vào trong miệng nếm thử, hương vị có chút tanh, đồng thời đặc biệt đậm đặc, đó cũng không phải món gì ngon, bất quá Sở Thần vẫn nuốt xuống.

Sở Thần đứng lên, kéo một mảnh quần áo xoa xoa tinh dịch trên mặt, hắn thật không hiểu nổi Đồ Lang là như thế nào nuốt xuống tinh dịch khó ăn như vậy.

Đồ Lang còn đang ôm mông của hắn mút vào cúc huyệt, trong cúc huyệt chảy ra vật gì cậu đều có thể yên tâm lớn mật ăn hết.

Sở Thần nghiêng đầu nhìn cái đầu dưới mông: "Ân... Đồ sói... Ngươi thật sự thích như vậy sao..."

"Thích, ân, thích." Đây chính là vương gia cao cao tại thượng, cậu là một người dân bình thường, liếm chân cho người ta cũng không đủ tư cách, mà bây giờ cậu có thể được liếm nhục huyệt của vương gia, đây là một phần vinh hạnh đặc biệt lớn lao, Đồ Lang sao có thể không thích chứ.

Đối với câu trả lời của Đồ Lang, Sở Thần rất hài lòng, hắn cười vặn eo, cọ xát trên mặt Đồ Lang.

Đồ Lang tiếp tục liếm láp trên cúc huyệt của Sở Thần, vừa liếm vừa nói: "Đại nhân, đã đáp ứng cho tiểu nhân nhìn ngài đi ngoài, cũng không được nuốt lời."

Sở Thần đỏ mặt, hỏi: "Có gì mà nhìn."

Đồ Lang chính là muốn nhìn: "Ta muốn nhìn."

Quan to hiển quý cũng có vài người không thích tự mình động thủ tịnh thân, bởi vậy mỗi lần đi ngoài, cũng sẽ có mấy hạ nhân ở bên cạnh hầu hạ, thậm chí là tự mình giúp đỡ sát bên cạnh, Sở Thần cũng không thích tự mình động thủ, nhưng bí mật thân thể của hắn, không tiện bị ngoại nhân biết được, cho nên nhiều năm như vậy cũng không để ai hầu hạ, nếu Đồ Lang muốn, hắn cũng có thể để Đồ Lang hầu hạ, dù sao chính hắn thật sự không muốn động thủ.

Sở Thần chỉ do dự chốc lát, đáp ứng, hắn hướng về phía hạ nhân ngoài cửa phân phó một tiếng, để bọn họ chuẩn bị.

Chỉ chốc lát sau, mấy hạ nhân bưng đồ vật vào, có hoa cỏ thơm, khăn ướt, còn có một bình sứ trắng, bình sứ trắng đặt dưới ghế gỗ, mà ở giữa ghế gỗ có lỗ trống, đào ra một hình tròn, hình dạng vừa vặn với mông người.

Sở Thần ngồi trên mặt Đồ Lang không nhúc nhích, đợi sau khi mọi người rời đi, hắn mới chậm rãi đứng dậy, xuống giường.

Đồ Lang cũng đi theo cùng xuống giường.

Sở Thần đi đến cái ghế kia ngồi xuống, Đồ Lang ở một bên nhìn xem, nhìn cặp mông trắng như tuyết của đại nhân lõm xuống, cậu nhanh chóng cúi người ngồi xổm nhìn, cả khuôn mặt cũng sắp cọ đến dưới mông Sở Thần, sợ mình thấy không đủ rõ ràng.

Sở Thần đỏ mặt đẩy mặt Đồ Lang: "Đừng lại gần như vậy."