Đồ Tể Nghiện Liếm Vương Gia Thanh Lãnh

Chương 14: Đồ tể cắn sưng c*n thịt của vương gia




Kích thích niệu đạo/tiểu tiện không kiểm soát/Đồ Lang nuốt nước tiểu

Đồ Lang bị lửa giận thiêu đốt, cậu cho đến bây giờ cũng không phải một người nhu nhược, dù sao người nhu nhược sao có thể hung ác quyết tâm làm đồ tể những động vật đáng yêu kia, bình thường nhìn cậu nhu nhược, chỉ là cậu không muốn tranh, nhưng như vậy không hề đại biểu cậu không biết tức giận, khi tức giận, cho dù là Sở Thần cũng ứng phó không được.

Sở Thần bị ném xuống đất, nhìn vẻ mặt nộ khí của Đồ Lang, trong lòng hắn vậy mà sinh ra một chút sợ hãi, khiến hắn nhớ đến cảnh tượng trước đó Đồ Lang chặt những tên thích khách thành khối vụn.

Khuỷu tay Sở Thần chống trên mặt đất, lui về sau: "Ngươi... Lớn mật..."

Đồ Lang lá gan đích thật là càng lúc càng lớn, một dân đen thế mà dùng loại giọng điệu này nói chuyện với vương gia, Sở Thần mặt ngoài tức giận quát lớn, nhưng ngữ khí lại có vẻ rất mềm, Đồ Lang không chút sợ hãi, cậu cưỡng ép tách hai chân Sở Thần ra, ngón tay thô ráp dùng sức vuốt ve hai nhục huyệt rỉ nước: "Đại nhân nếu dám để người khác chạm vào nơi này, ta sẽ phá hỏng nơi này của ngươi."

Ngón tay của Đồ Lang thô ráp như giấy nhám, nhẹ nhàng ma sát hai lần cũng khiến Sở Thần cảm thấy rất khó chịu, mắt thấy Đồ Lang sắp cắm ngón tay vào trong nhục huyệt mềm mại, hắn vội vàng yếu thế: "Đừng... Ân đau..."

Đồ Lang cũng không muốn làm đau Sở Thần, nhìn thấy Sở Thần thống khổ cau mày, cậu lập tức thả nhẹ lực đạo trên tay mình, nhưng ngón tay vẫn còn ma luyện hai nhục huyệt non mềm mọng nước, không bao lâu đã mài nhục huyệt đến sưng đỏ, mài đến nổi sắp tróc da.

Sở Thần khó chịu kẹp chặt hai chân, nhíu mày hô đau.

Đồ Lang buông ngón tay của mình ra, cúi đầu, dùng đầu lưỡi ôn nhuận hảo hảo trấn an nhục huyệt, đầu lưỡi linh hoạt vừa đi vừa về du tẩu phía trên hai nhục huyệt, vừa bắt đầu còn rất ôn nhu, nhưng về sau đột nhiên bắt đầu dùng răng cắn, phía trên nhục huyệt đầy đặn bị lưu lại một dấu răng màu đỏ tươi.

Sở Thần trực tiếp bị cắn khóc: "Ô ô ô... Hỗn trướng nhà ngươi... Ô ô..."

Đồ Lang cắn mấy ngụm trên hạ thể Sở Thần, lưu lại không ít dấu răng, đây là tuyên bố quyền chiếm hữu của cậu, giống như động vật đánh dấu lãnh thổ của mình.

Sở Thần giơ chân lên, giẫm trên mặt Đồ Lang, muốn đem người đá văng, nhưng thử đến mấy lần đều không có kết quả, Đồ Lang chính là đang cố ý trừng phạt hắn, quả thực quá cả gan làm loạn, một dân đen cũng dám trừng phạt hắn.

Cho dù tức giận, nhưng Sở Thần cũng không muốn thật sự đẩy Đồ Lang, chỉ là làm dáng một chút mà thôi, nếu như hắn thật sự muốn đạp Đồ Lang ra ngoài, đã sớm gọi An Nhuận canh giữ ở ngoài cửa tiến vào, trong lòng của hắn vẫn để tâm Đồ Lang.

Đồ Lang sau khi lưu lại răng của mình, không tiếp tục tra tấn Sở Thần nữa, bắt đầu cẩn thận liếm láp lên nhục huyệt, giống như là đang thưởng thức mỹ vị nhân gian, trong mắt cũng đầy si mê và cuồng nhiệt.

Nhục huyệt bị lạnh nhạt vài ngày, đặc biệt nhớ thương Đồ Lang, sức phản kháng của Sở Thần cũng dần dần yếu xuống, kể từ khi nhục huyệt lần đầu tiên bị Đồ Lang liếm, hắn thường xuyên cảm thấy không vừa lòng, hai nhục huyệt mỗi giờ mỗi khắc đều muốn được vuốt ve, nhẫn nại mấy ngày nay đã là cực hạn của hắn.

Sở Thần nằm trên mặt đất, hai chân kẹp lấy đầu Đồ Lang: "Ân... Còn muốn... Bên trong... Ân a... Cũng muốn......"

Hôm nay dâm dịch chảy tràn nhiều một cách đặc biệt, Đồ Lang kém chút bị chết đuối, cậu vừa mút vào vừa nói: "Đại nhân, ngài thật dâm đãng, ngài mấy ngày nay ngài làm sao chịu đựng được, vì sao không triệu kiến ta."

Đồ Lang còn đang vì chuyện Sở Thần vài ngày không triệu kiến cậu, mà cảm thấy rất tức giận, đầu lưỡi hung hăng thọc vào trong nhục huyệt quấy động, quấy nhục huyệt cho đến rối tinh rối mù.

Sở Thần sảng khoái nâng eo lên, nằm trên mặt đất uốn éo, vừa rên rỉ vừa trả lời: "Ân a... Trong triều hai phái thế lực tranh chấp, ta cũng tham dự trong đó, chung quanh không biết bao nhiêu ánh mắt đang ngó chừng ta, vọng tưởng muốn nắm bắt cơ hội...... Ân a...... Nếu như ta dâm đãng thành tính... Cùng nam sủng ngày ngày sênh ca... Ân a...... Việc này bị bọn hắn biết được, tình cảnh của ngươi sẽ trở nên rất nguy hiểm..."

Sở Thần thân phận tôn quý, những người kia không dám làm gì hắn, nhưng chắc chắn sẽ bắt hắn giao Đồ Lang ra, hắn làm như vậy cũng là vì bảo vệ Đồ Lang.

Đồ Lang nghe xong mới hiểu được Sở Thần dụng tâm lương khổ, hỏa khí trên người trong nháy mắt tan thành mây khói, lại biến trở về dáng vẻ ngu ngơ ngốc ngốc trước kia, vừa nghĩ đến vừa rồi mình còn cắn đau Sở Thần, lúc này tự trách tát mình hai bạt tay: "Đại nhân, tiểu nhân đáng chết."

Sở Thần đang sảng khoái, Đồ Lang đột nhiên dừng lại, hắn một tay nhấn đầu Đồ Lang về dưới hông của mình nói: "Hảo hảo hầu hạ bản vương chuộc tội, hầu hạ thật tốt, sẽ không trách ngươi."

Đồ Lang không còn tự trách, bắt đầu chuyên tâm hầu hạ Sở Thần.

Sau khi dùng lưỡi quấy nhục huyệt Sở Thần cho đến khi dâm dịch chảy ra, lại đi quấy cúc huyệt đằng sau, rất nhanh hai nhục huyệt đều bị cậu quấy làm cho lỏng loẹt mềm mềm, phía dưới một mảnh vũng bùn, nhục huyệt giống như là bị cậu càn quấy làm hư mất, mật dịch chảy ra nhanh hơn trước rất nhiều, Đồ Lang hút hết ngụm này đến ngụm khác.

Sở Thần sảng đến hai chân run lên từng đợt, giơ tay lên đẩy Đồ Lang ra: "Ân... Đủ...... Nghỉ một lát... Ôm ta lên giường êm..."

Trên mặt đất quá cứng, Sở Thần nằm không thoải mái.

Đồ Lang vội vàng bế hắn từ dưới đất lên, đặt trên giường êm, sau đó lại vùi đầu vào háng của hắn.

Sở Thần cảm giác mình không thể tiếp tục thoải mái, sắp thoải mái muốn ngất: "Ân... Không muốn liếm nữa ân a......"

Đồ Lang nói: "Đại nhân ta không liếm nữa, ta chỉ nhìn xem thôi."

Sở Thần buông tay ra, cũng mở rộng chân, để Đồ Lang nhìn nhục huyệt của hắn.

Đồ Lang si ngốc nhìn hai nhục huyệt của Sở Thần, đột nhiên phát hiện dưới múi thịt có hai cái lỗ, một lỗ là thường xuyên bị cậu liếm, mà mặt trên của lỗ này còn có một lỗ rất nhỏ, nhỏ đến căn bản là nhìn không thấy, luôn trong trạng thái khép kín, trước đó bị múi thịt chặn lại không phát hiện, hôm nay cuối cùng cũng phát hiện.

Đồ Lang dùng ngón tay sờ sờ lỗ nhỏ phía trên nhục động: "Đại nhân, đây là cái gì, tại sao còn có một huyệt nhỏ như vậy, cũng có thể liếm sao?"

Đồ Lang dùng hai ngón tay tách ra múi thịt màu mỡ, như vậy có thể nhìn rõ hơn nhục động nho nhỏ kia, nó nhỏ hơn nhục động phía dưới thật nhiều, nhìn qua đi vào một đầu ngón tay út cũng khó khăn, hẳn là không biện pháp luồn đầu lưỡi vào.

Nhưng Đồ Lang vẫn dùng đầu lưỡi liếm phía trên một chút.

Sở Thần lập tức liền run rẩy nói: "Đừng... Ân... Đây không phải... Ân a..."

Đồ Lang mờ mịt hỏi: "Không phải cái gì?"

Nói xong, Đồ Lang tiếp tục dùng đầu lưỡi hất lên trêu đùa nhục động nho nhỏ, cậu cũng không biết đây thật ra là miệng niệu đạo, cậu chỉ cảm thấy tiểu nhục động này thật sự là quá nhỏ, nhỏ đến căn bản là nhìn không thấy, bất quá khi mình liếm nơi này, đại nhân giống như là rất dễ chịu, thế là cậu tiếp tục công kích, nhanh chóng liếm láp tiểu nhục động này, còn mút vào tiểu nhục động, chỉ tiếc cũng không hút ra được gì.

"Ân... Mau dừng lại......" Sở Thần cảm giác bụng dưới của mình co rụt, có loại dự cảm không tốt.

Ngay lúc Đồ Lang nghi hoặc bên trong nhục động nho nhỏ này sao không hút ra được mật dịch, đột nhiên một dòng nước ấm áp từ bên trong bắn ra, đầu tiên là phun lên trên mặt cậu, Đồ Lang sửng sốt mấy giây, nhanh chóng dùng miệng ngăn chặn miêng niệu đạo nho nhỏ này, "Mật dịch" chảy tràn cũng quá nhanh, ngay lập tức bắn đầy miệng cậu, Đồ Lang hoàn toàn không để tâm đây là thứ gì, động tác ngốn từng ngụm lớn như đang uống nữa.

Sở Thần tiểu xong, tê liệt ngã xuống, một chút sức lực cũng không có.

Đồ Lang lại hút vài hơi miệng niệu đạo, thẳng đến khi hút không ra gì nữa, mới mở miệng hỏi: "Đại nhân, đây là cái gì... Chảy thật nhiều."

Sở Thần che mặt, hắn không biết nên trả lời Đồ Lang, đây cũng là lần đầu tiên từ khi hắn chào đời đến nay dùng nhục huyệt đi tiểu.

Đồ Lang tiếp tục hỏi hắn: "Đại nhân, ngài không phải thật sự là bị tiểu nhân làm hư đó chứ, sao lại chảy nhiều như vậy......"

Sở Thần đỏ mặt quát lớn: "Ngậm miệng, đừng hỏi nữa."

Đồ Lang mím môi, ủy ủy khuất khuất.

Sở Thần thở dài, vẫn nói chân tướng cho cậu biết: "Đây là nước tiểu, ngươi nhanh đi súc miệng."

Đồ Lang biết là nước tiểu cũng không lộ ra biểu cảm ghét bỏ, còn chẹp miệng nếm thử khẩu vị, càng không có dự định đi súc miệng, thì ra nhục động nho nhỏ kia là địa phương đi tiểu, khó trách nhỏ như vậy.

Đồ Lang cười nói: "Dễ uống."

Sở Thần sắc mặt càng đỏ.

Đồ Lang bò qua, ôm hắn hỏi: "Đại nhân, tối nay ta có thể ngủ cùng ngươi không?"

"Ân." Sở Thần có chút mệt mỏi dựa vào trong ngực Đồ Lang.

Đồ Lang lòng tràn đầy vui vẻ ôm ôm thân thể Sở  Thần vào trong ngực: "Đại nhân, ta có thể chống côn th*t trên huyệt thịt của ngươi không?"

"Ân." Sở Thần thuận miệng trả lời một câu.

Đồ Lang đem côn th*t của mình tráng kiện móc ra, chen vào hai bên mông thịt tròn trịa, ấn lên trên cúc huyệt ẩm ướt, chỉ cùng đại nhân kề nhau như thế cậu cũng cảm giác mình sắp bắn ra, không biết cắm đi vào sẽ cảm giác sẽ như thế nào.

Đồ Lang chôn đầu thật sâu trên vai Sở Thần: "Đại nhân, cúc huyệt của ngài giống như đang hút ta."

Cúc huyệt đang nhúc nhích, cảm giác thật giống như là miệng nhỏ, bám vào côn th*t, khiến côn th*t Đồ Lang bành trướng thêm một chút, vốn đã lớn hơn cánh tay, bỗng nhiên biến lớn thêm không ít, sắp lớn như bắp chân, Sở Thần cảm thấy nếu để cho côn th*t tiến vào trong cơ thể, huyệt thịt của hắn khẳng định sẽ bị xé rách, mà bây giờ tư thế của hắn và Đồ Lang đặc biệt hung hiểm, nói không chừng một giây sau Đồ Lang sẽ nổi điên.

Sở Thần đưa tay nắm côn th*t nóng hổi của Đồ Lang: "Ta giúp ngươi."

"Không cần, đại nhân ngươi đừng nhúc nhích, ta cọ một hồi là được." Đồ Lang dùng tay ôm chặt Sở Thần, bắt đầu cọ xát hạ thể của Sở Thần, côn th*t từ phía sau cúc huyệt ma sát đến trước mặt nhục huyệt, mật dịch ẩm ướt biến thành dầu bôi trơn thiên nhiên: "Đại nhân, kẹp chặt chân một chút."

Sở Thần vẫn nghe lời kẹp chặt hai chân của mình, hắn cúi đầu xuống liền có thể nhìn thấy côn th*t của Đồ Lang đang ra ra vào vào giữa hai chân, côn th*t nóng hổi ma sát huyệt thịt của hắn, nhục huyệt cũng bị ma sát đến nóng bỏng, một loại khoái cảm tê tê dại dại truyền khắp tứ chi.

Sở Thần ngửa đầu rên rỉ: "Ân... Đồ Lang..."

Đồ Lang thở ra một ngụm khí nóng bỏng: "Đại nhân, ta yêu ngươi..."

Tốc độ ma xát của Đồ Lang càng lúc càng nhanh, tiếng nước phốc thử phốc thử, không ngừng vang lên, hạ thể Sở Thần bị làm đến triệt để rối bời.

Đồ Lang đem bàn tay đến phía trước đùa bỡn tiểu ngọc thân của Sở Thần: "Đại nhân, cũng cho ta nhìn nơi này đi tiểu."

Sở Thần không rên một tiếng, nhưng tiểu ngọc thân của hắn vẫn rất nghe lời chảy ra mấy giọt chất lỏng, chất lỏng trong suốt chảy vào tay Đồ Lang.

Đồ Lang giơ ngón tay lên, liếm liếm sạch sẽ chất lỏng: "Không giống hương vị phía dưới."