Đồ Ngốc! Tôi Yêu Anh

Chương 42-1: Sự thật và giả dối p2




[ Tiếp

- Vào đi.- Cô.

Cạch... cạch.

Anh và Quang mở cửa bước vào, cô khẽ nhìn cả hai cái sự lạnh và lại hướng mắt ra phía cửa sổ. Anh nhìn thấy cô bị băng bó mà trái tim như có hàng vạn mũi kim đang xuyên vào, đau nhói. Anh lặng lẹ nhìn cô.

- Cô đã đỡ chưa? Chúng tôi tới thăm cô.- Quang.

-...- Im lặng.

- Mà cái bà trằn lửa đâu rồi?- Quang đảo mắt tìm khắp phòng.

- Không biết.- Cô nhàn nhạt nói.

I've seen it on your face

Tells me more than any worn-out old phrase

So now we'll go separate ways

Never again we two

Never again, nothing I can do

Cuộc đối thoại của cô và Quang phải ngừng giữa chừng khi chuông điện thoại reo, cô khó nhọc bước lại phía bàn lấy điện thoại nhưng mới được hai bước thì anh đã đứng ngay trước mặt cô đưa cho cô chiếc điện thoại. Khẽ chau mày cô cầm lấy điện thoại, bấm trả lời.

[ Thưa tiểu thư! Hôm nay ông Trần trực tiếp giao lô vũ khí Moon đã tự ý hành động mà không có chỉ thị của tiểu thư giờ không biết Moon và Sky chắc đang gặp nguy hiểm vì không thấy tín hiệu của hai người họ.]

[ Ừ! ]

Khẽ cúp máy cô nhanh chóng dùng chiếc đồng hồ đeo trên tay xác định tần số vị trí Moon và Sky. Anh và Quang thấy có gì đó bất thường trong hành động của cô.

- Có chuyện gì xảy ra vậy?- Anh và Quang đồng thanh.

- Không gì. Tôi ra ngoài chút.- Cô.

- Cô đang bị thương chưa khỏi mà?- Anh.

- Không sao.- Cô để lại câu nói và đi mất để lại trong Quang và anh mộ sự hoang mang.

- Em cảm giác có chuyện gì đó!- Quang.

- Ừ!- Anh.

- Hôm qua em có nghe được loáng thoáng cuộc nói chuyện qua điện thoại của Moon và một ai đó mà liên quan tới vũ khí gì đó.- Quang.

- Không lẽ? Mau đi.- Anh.

Cả anh và Quang cùng rời khỏi bệnh viện. Ánh nắng, gió vẫn dịu nhẹ và ấm áp lan toả khắp không gian.

Bốn chiếc container đứng yên trên đường FFC30 cột mốc số 14, cả con đường vắng lặng chỉ còn nghe tiếng gió vi vu thổi. Moon và Sky ngồi trên chiếc xe số 7 cả hai hiện rõ vẻ lo lắng trên khuôn mặt.

- Sao 5 chiếc xe đột nhiên không chạy được nữa vậy anh Sky?- Moon.

Sky đang chăm chú nhìn màn hình laptop, ngón tay lướt nhanh trên bàn phím.

- Bị vô hiệu hoá rồi.- Sky.

- Ông ta đã phát hiện ra sao?- Moon.

- Ừ! Mau chóng rời khỏi đây mau!- Sky.

- Nhưng còn lô hàng thì sao anh? Anh có cách nào cho nó hoạt động lại được không?- Moon.

- Anh cũng không có cách nào chỉ có tiểu thư mới phá được vòng đai này vì nó rất hoàn hảo.- Sky.

- Giờ sao đây anh?- Moon.

- Có tín hiệu của trực thăng và ôtô. Mau lên ông ta tới rồi.- Sky vội gấp chiếc laptop và nhanh chóng kéo Moon ra khỏi xe.

- Tất cả ra hết xe! Chúng đang tới.-Sky nói qua bộ đàm báo hiệu cho những tên đàn em đang trong xe.

Từ trên cao 7 chiếc trực thang đang bay tới từng người trong chiếc trực thang thả dù xuống, chiếc Porsche 356A lao tới đậu áp sát chiếc container cuối cùng. Trên xe ông Trần cùng hai vệ sĩ bước xuống với vẻ lạnh lùng, đôi mắt nhìn Moon và Sky như muốn nuốt chửng lấy.

Moon nhìn ông Trần bằng đôi mắt căm thù, đôi bàn tay nắm chặt lại, Sky nhìn ông Trần một lượt nhẹ nhàng rút khẩu Kp04 lên nòng chĩa thẳng về phía ông Trần, hai tên vệ sĩ rút súng chĩa thẳng vào Sky và Moon. Khi Sky rút súng cũng là lúc tất cả 20 đàn em cùng rút súng chĩa thẳng về những tên đang thả dù xuống mà bắn gây ra những tiếng "bằng" nghe thật ghê tai, máu cùng mấy cái xác rơi từ trên cao tiếp mặt đất từ từ và cùng với đó là liên tiếp những cơn mưa súng từ trong máy bay được xả xuống chỗ đàn em của Moon và Sky.

- Khá lắm! Chúng mày sẽ phải nhận lấy cái chết thôi.- Ông Trần.

- Ai nhận lấy cái chết thì chưa biết được.- Sky.

- Ông sẽ phải trả giá cho những tội ác mà ông đã làm.- Moon rút khẩu súng trong thắt lưng chĩa thẳng vào ông Trần.

Cùng lúc này 18 chiếc xe ôtô con lao nhanh tới, chúng bước xuống xe chĩa súng về phía Moon và Sky và chạy tới bao vây tất cả lại thành hình tròn.

- Chúng mày cũng giỏi tráo người đó!- Ông Trần.

- Quá khen! Bất ngờ chứ ông Trần?- Moon.

- Ha ha! Chúng mày nghĩ tao là ai mà dễ đánh bại thế?- Ông Trần nhếch môi nhìn Moon và Sky.

Moon cùng Sky tỏ ra khinh bỉ, cả hai đã tráo người trên 5 chiếc container ngay trạm Black.

" Trên con đường xe vẫn đi lại tấp nập, chiếc xe container lao nhanh trên đường.

Sau 5 phút sau chiếc xe container xuất hiện từ xa cách trạm Black 5km. Tại trạm Black là năm viên cảnh sát

Năm chiếc container từ từ dừng bánh, một tên bước ra tỏ vẻ khúm núm.

- Chào các anh công an!- Sát thủ.

- Giấy tờ đâu?- Viên cảnh sát.

- Đây thưa anh!- Sát thủ.

- Chở rượu sao? Cho chúng tôi kiểm tra.- Viên cảnh sát.

- Ấy ấy! Như thế các anh giết em mất!- Sát thủ.

- Cậu vẫn sống đó thôi chết đâu mà chết? Vớ vẩn lui ra cho chúng tôi kiểm tra.- Viên cảnh sát.

Tên sát thủ rút trong túi áo ra một sấp tiền dúi vào tay viên cảnh sát.

- Các anh thông cảm cho chúng em nếu kiểm tra thì sẽ đổ vỡ và rượu sẽ mất ngon lúc đó chúng em biết bán cho ai?- Sát thủ.

- Anh đừng làm vậy không chúng tôi sẽ lôi anh về cục đó!- Viên cảnh sát.

- Em xin lỗi em sai rồi anh, mong các anh bỏ qua cho chúng em!- Sát thủ.

- Được rồi để chúng tôi kiểm tra.- Viên cảnh sát.

Nhân lúc cảnh sát tiến tới các xe container tên sát thủ từ từ rút trong tay áo một khẩu súng chĩa vào sau gáy viên cảnh sát.

- Mày đứng yên không tao bắn vỡ sọ mày!- Sát thủ.

- Cậu... cậu... sao giám?- Viên cảnh sát.