Đồ Ngốc, Làm Bạn Gái Tôi Nha!

Chương 16: Hóa giải hiểu lầm




Một buổi sáng không thanh bình.

- Vyyyyyyyyyyyy, Bà có dậy ngay không hả?_ Giọng oanh vàng thỏ thẻ của Thụy Vân làm kinh động cả biệt thự.

- Để tui ngủ đi mà, năn nỷ á_ Nó trùm chăn kín mít, nhất quyết cố thủ không dậy.

- Tốt thôi, đếm từ 1 đến 3 không dậy thì đi gặp diêm vương luôn nhá_ Nhỏ điên lên cầm khẩu súng (giả) dí vào đầu Vy.

- Rồi rồi, Thụy Vân bà hạ hỏa đi, Vy, hôm nay tụi mình đi chơi, bà hứa với tôi rồi còn gì_ Thảo can.

- Óappppp tui biết òi, xuống ngay_ Nó ngái ngủ đi vào WC làm vscn rồi lảo đảo đi xuống nhà ăn sáng, thật ra là ngủ gục ngay trên bàn ăn mà.

- Con gái gì mà ngủ như heo vậy, để tôi xem thẳng nào ngu rước phải cô hẳn kiếp trước ở ác lắm_ Giọng của 1 đứa con trai vang lên, Vy khó chịu hé mắt lên xem thằng nào gan to lớn mật mà dám động đến nó, hajzzz còn ai ngoài Quân.

- Này cha biến thái, sao anh lại ở đây, sáng sớm đã sủa inh ỏi rồi, muốn ăn bánh giầy à?_ Nó cáu kỉnh hỏi.

- Tôi chỉ nó sự thật thôi, có ai thẹn quá hóa giận rồi kìa._ Hắn nói.

- Này thì thẹn...Bụp _ Nó đứng dậy co chân đạp hắn thẳng cẳng rồi bỏ ra ngoài xe chẳng ăn uống gì luôn. Tụi bạn phải đuổi theo.

- Thế này nhé, tụi mình chia xe đi chung cho tiện, Quân đi với Vy, Phong đi với Vân, tôi đi với Thảo, bây giờ là 9h sáng, đi sopping, đi ăn, đi xem phim đến 4h chiều, từ 4h đến 7h tối đi khu giải trí rồi về đc không?_ Duy Phương nêu kế hoạch.

- Nhàm chán._ Nó phán 1 câu rồi bỏ lên xe, không phản đối cũng chẳng góp ý. Ba chiếc xe rời khỏi gara tiến về khu mua sắm tại trung tâm thành phố. Trên xe nó chẳng nó lấy 1 câu, chỉ tập trung nghe nhạc, mắt lơ đãng nhìn ra ngoài cửa kính.

- Này, ăn đi, lúc nãy cô chưa ăn gì cả_ Quân đưa cho nó chiếc hamburger và 1 hộp sữa và quan sát nó qua gương chiếu hậu, nó chậm chạp bóc bánh ra ăn, không nói câu gì, cứ như cả thế giới không tồn tại, chỉ nghe thấy tiếng nhạc từ mp3 rót mật vào tai. Nó cần gì? muốn gì? suy nghĩ gì chính nó cũng ko biết.

- Cô sao vậy? mọi khi nói nhiều lắm mà_ Hắn lên tiếng phá vỡ sự im lặng.

-...................im lăng

~- Cô nói gì đi chứ, bộ câm hả?

-.................... vẫn im lặng

~~- Cô làm tôi bực rồi đấy.

-............................... chỉ im lặng

Kẹt, chiếc xe đột ngột dừng lại, tấp vào lề đường, nó thoáng chút giật mình nhưng rồi cũng bình tĩnh lại, nó thản nhiên uống sữa. Hắn dường như ko chịu nổi thái độ thờ ơ của nó nữa. Hắn tiến xuống ghế sau, nâng cằm nó lên, nhìn bằng vẻ khó chịu, nhưng đáp lại chỉ là vẻ hờ hững, vô cảm. Bỗng Quân phá lên cười, nó nhíu mày nhìn thái độ của hắn.

- Haha con gái các cô kì thật đấy, mọi khi thì cãi lộn như bà chằn vậy mà tự nhiên tỏ ra thanh cao yểu điệu.

- Là sao?_ nó hỏi

- Cô giận tôi chuyện sáng nay hả?_ Quân ngây thơ hỏi, thật tức chết mà, chọc giận nó cho chán rồi quay ra hỏi ngây ngô, ko chịu nổi nữa, nó hét vào mặt hắn.

- Bộ tôi thừa hơi sao mà đi giận mấy chuyện vớ vẩn ấy, mà cũng phải hỏi anh đấy, tại sao ko tin tưởng tôi? tại sao lại đi quan tâm đến nhỏ Mai ấy, anh tin là tôi thật sự dìm chết nó à? đồ đáng ghét, đồ bại não, anh có quan tâm tôi ko vậy?_ nó xổ 1 tràng rồi chợt im bặt, mình đang nói gì vậy? sao lại đòi hỏi hắn ta quan tâm, mình có là gì của hắn đâu? thật điên rồi. Như nhận ra những lời vô lí của mình, nó vội xuống xe bỏ đi. Hắn ngồi đơ ra 1 hồi rồi mới tỉnh ra vọi đuổi theo nó.

- Này khoan, tôi đâu có nghi ngờ cô? Tôi cũng đâu bảo cô dìm chết cô ta? tôi thừa biết là cô bị oan mà?_ Hắn nắm tay nó kéo lại rồi giải thích.

- Buông ra_ nó gằn.

- Thật ra lúc ấy tôi định ra cứu cô, nhưng con nhỏ đấy tự nhiên lao vào, tôi chỉ có ý tốt đưa cô ta lên bờ thôi mà

- Vậy sao anh dùng ánh mắt nghi ngờ nhìn tôi?

- Ủa có sao?_ Hắn đưa tay lên đầu vờ như cố nhớ, chứ làm sao có thể nói ra lí do là vì áo bơi của nó bị giằng co dưới nước lộ gần hết? Bởi thế mà hắn phải nhăn mặt nhìn cho kĩ hơn chứ ( dê xồm)_ Mà sao cô lại cáu vì chuyện đó? ghen hả?_ Quân vội chống chế

- Ai...ai nói tui ghen, tại tui ghét con nhỏ đó thôi. _ nó ấp úng quay đi, chạy tót lên xe. Hiện tại nó cảm thấy khá thoải mái, nhẹ nhõm ghê. Sau khi dừng xe lại, tụi nó đi mua ít đồ( thật ra là mua nguyên cả siêu thị mà) và đi ăn nhẹ( Ăn đến sập tiệm luôn ấy chứ). Sau đó tập chung lại đi xem phim.

- Phim kinh dị nhé_ Phong khởi xướng.

- Không phim tình cảm cơ_ Vân phản bác.

- Tôi thích khoa học viễn tưởng_ Phương gợi ý

- Xem phim hoạt hình đi_ Thảo nũng nịu thế là cả đám cãi nhau loạn cả lên. Nó đành phải ngăn cản.

- Nào để công bằng, chúng ta chơi oẳn tù tì_ nó góp ý, kết quả là tụi nó ngồi xem phim nữ hoàng băng giá.