Đồ Khốn, Em Muốn Ôm Đùi Anh

Chương 23




Rõ ràng buổi sáng vừa mới giao âm, buổi chiều đã thấy trên nhóm gửi file demo.

Đường Đường – Kỳ Meo: Ba cậu, tốc độ của cô quá nhanh rồi đó.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Đột nhiên cảm thấy tên của chuẩn bị rất tiện lợi, giống như đang chửi người ta.

Đào Hạ – Cối xay gió: Trang trí đại nhân mới giống đang chửi người hơn mà?

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Giờ tôi mới nhận ra, đúng vậy nhỉ *Tự hỏi*

Chuẩn bị – Ba cậu: Ái chà, tôi vừa mới gửi demo mà đã náo nhiệt thế này rồi, tất cả đều trồi lên. Meo thụ, trước khi các cậu giao âm thì tôi đã tìm xong nhạc nền và tiếng động rồi, nhận được âm là xử lý luôn, không mất nhiều thời gian.

Đường Đường – Kỳ Meo: Tôi không hiểu lắm, dù sao thì hậu kỳ luôn là người khiến tôi muốn quỳ lạy.

Chuẩn bị – Ba cậu: *đỏ mặt* Tôi xin nhận lời khen tặng của cậu.

Trang trí – Mẹ cậu: Mọi người mau nghe đi, có gì cần sửa thì nói luôn. Chúng ta cố gắng tối nay phát hành kịch.

Kỳ một của bộ kịch dài đầu tiên sắp ra mắt, Khương Tiểu Lạc hơi khẩn trương và kích động, lập tức mở mail QQ tải demo xuống. Tốc độ mạng rất nhanh, chưa tới một phút đồng hồ đã tải xong.

Độ dài của kỳ một khoảng 50 phút, Khương Tiểu Lạc vừa nghe vừa tán ngẫu với nhóm tổ kịch. Bởi vì toản bộ câu chuyện đều là cảnh tán tính ngọt ngào, một bộ kịch tình cảm ấm áp nên BGM rất vui tai, nghe kịch cũng khiến tâm trạng của cậu vui lây.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Nghe xong rồi, không có ý kiến.

Chuẩn bị – Ba cậu: Anh đây mới gửi chưa được mười phút, làm sao mà cậu nghe xong hết kịch trong vòng chưa tới mười phút hả?

Khương Tiểu Lạc vốn đang kinh ngạc với tốc độ siêu nhanh của Song Mộc Lâm, nhìn thấy lời của Ba cậu mới hiểu ra.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Tôi chỉ nghe phần diễn của mình, không có ý kiến.

Đường Đường – Kỳ Meo: …

Tên khốn nạn này, anh có cần phải bướng bỉnh tới vậy không hả? Lúc này nhất định là Ba cậu đang cạn lời với anh rồi. Nhưng chuẩn bị à, cô yên tâm, tôi sẽ nghiêm túc nghe kịch.

Thấy những cái khác có thể làm cậu mất tập trung, Khương Tiểu Lạc cài đặt QQ vào chế độ tránh quấy rầy, bắt đầu chăm chú nghe.

Phần giới thiệu chương trình của Sở Thiếu vừa cất lên, thiếu chút nữa khiến Khương Tiểu Lạc ảo tưởng. Trong bối cảnh âm thanh vui nhộn như vậy, sao giọng Sở Thiếu lại chính trực nghiêm trang thế?

Khương Tiểu Lạc nghĩ thật ra phần giới thiệu để cho cậu đảm nhận mới thích hợp, giọng nói đáng yêu, biết làm nũng gì đó cực kì phù hợp. Nhưng cậu vẫn biết ơn chuẩn bị từ tận đáy lòng, nhờ năng lực phán đoán không tầm thường của cô đã chọn được Sở Thiếu Tự.

Nếu không thì làm sao cậu có thể kết thành mối nghiệt duyên với Sở Thiếu Tự trong giới võng phối chứ?

Vì vậy, Khương Tiểu Lạc ghi ý kiến cá nhân của mình ra.

Cậu đã đọc nguyên tác, truyện chữ chứa đựng tình cảm trong con chữ, nhưng kịch lại chứa trong tiếng nói, càng khiến khán giả cảm nhận được độ chân thực hơn.

Bản thân Khương Tiểu Lạc cũng rất thích loại truyện về cuộc sống sinh hoạt vợ chồng củi gạo dầu muối như vậy, chẳng phải rất giống với cậu và Sở Thiếu Tự sao? Hơn nữa, tính cách nhân vật cũng rất giống. Đào Hạ rất cưng chiều Đường Đường, thỉnh thoảng Đường Đường cũng thích làm nũng với hắn. Vậy nên khi phối âm, Khương Tiểu Lạc hoàn toàn tưởng tượng ra nhân vật chính là Sở Thiếu Tự.

Giọng công của Cối xay gió và Sở Thiếu Tự tương đối khác biệt, không thể cùng quy về thể loại giọng dịu dàng. Bởi vì cậu quen nghe giọng của Sở Thiếu Tự nên không hình dung ra được. Nhưng chất giọng của Cối xay gió nghe phóng khoáng, sáng sủa hơn, nếu để người lần đầu tiên nghe nhận xét, giọng của Cối xay gió có tông cao hơn, nói cách khác là âm vực rộng hơn.

Khương Tiểu Lạc chưa nghe các tác phẩm khác của Cối xay gió, nhưng đại khái biết được hắn có thể phối các loại phong cách khác nhau… Nếu để Sở Thiếu Tự phối kiểu công dịu dàng hay lưu manh, hoặc là kiểu biến thái, vô liêm sỉ, mất hình tượng, Khương Tiểu Lạc không thể tưởng tượng được. Bởi lẽ thanh âm của Sở Thiếu Tự vốn vừa nghe đã thấy rất chính trực.

Đương nhiên, có thể anh thuộc thể loại lưu manh giả danh trí thức, đến ngày nào đó mới bộc lộ bản tính thật sự, Khương Tiểu Lạc vẫn cảm thấy không được tự nhiên.

Nếu là kịch cổ đại, Sở Thiếu Tự thích hợp vào vai đế vương công, khí chất đầy đủ. Nếu là kịch hiện đại, anh thích hợp vào vai tinh anh công dịu dàng, bao dung, biết thương người.

Khương Tiểu Lạc càng nghĩ càng xa, vội vàng dừng lại. Chất giọng của hai người này không hề có điểm tương tự, không thể liên hệ được.

Cậu cực kì kiên nhẫn ngồi trước máy tính nghe hết kịch, còn ghi chép lại những phần có thể chỉnh sửa rồi gửi cho chuẩn bị.

Đúng là một bé ngoan nghiêm túc ~(≧▽≦)/~

Song Mộc Lâm nói rằng chỉ nghe mỗi phần của mình thực ra là nói đùa, Khương Tiểu Lạc thấy anh ta nhận xét khá nhiều trên nhóm. Có câu nghiêm túc, cũng có câu nửa đùa nửa thật.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Chậc chậc, phần H trong kỳ một quá chân thật, Meo thụ rên rất tốt.



Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Tôi có ý kiến là tôi bị Meo thụ gây shock. Cậu ta mà trong sáng ngây thơ á? Ghi âm H tự nhiên thế cơ mà!



Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Phần cuối tắt đèn đóng cửa cũng không tệ, Meo thụ thở dốc rất good! O( ̄▽ ̄)d

Song Mộc Lâm, anh có cần phải bám riết lấy phần H của tôi không tha thế không hả?

Khương Tiểu Lạc biết mình không thích ghi âm H, chỉ là nội dung vở kịch yêu cầu mà thôi, cậu không phải là một người không biết xấu hổ như vậy. Bị Song Mộc Lâm nói như thế cậu rất am hiểu chuyện ấy, vô cùng thành thạo vậy.

Đường Đường – Kỳ Meo: Song Mộc Lâm, đủ rồi nha.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Ăn ngay nói thật cũng là sai sao?

Nói thật không sai, nhưng anh nói quá nhiều! Cố tình nói nhiều chính là sai!

Đường Đường – Kỳ Meo: Tôi không chấp nhận bất cứ hình thức ca ngợi nào từ anh. Anh còn nói nữa là tôi đăng ảnh của anh lên nhóm đấy ﹁_﹁

Đương nhiên Khương Tiểu Lạc chỉ đang dọa mà thôi, dù sao cậu cũng là người rất tôn trọng thông tin cá nhân của người khác, không hề muốn đăng ra ngoài. Vóc dáng của Song Mộc Lâm rất quyến rũ, ví dụ như xương quai xanh nửa ẩn nửa hiện…

Nhắc tới ảnh chụp, cả nhóm lập tức sôi trào.

Chuẩn bị – Ba cậu: Cầu xem ảnh.

Trang trí – Mẹ cậu: Mau đăng đi! Thật muốn xem xem Song Mộc Lâm trông như thế nào, nhất định là một tên thụ siêu M thiếu điều giáo.

Đường Đường – Kỳ Meo: [Ảnh]

Khương Tiểu Lạc gửi một tấm ảnh lên, Song Mộc Lâm lập tức chửi ầm, vô cùng sợ bị lộ ảnh.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Mẹ nó, cậu dám đăng thật à?

Bởi vì dung lượng ảnh mà Khương Tiểu Lạc đăng hơi lớn, mất một lúc lâu mới load được.

Ảnh chụp hiện ra một màu đen xì, chính là bức ảnh lần trước Song Mộc Lâm gửi cho cậu. Song Mộc Lâm nhìn xong, nhất định rất sợ hãi.

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: ( “▔□▔) Bị dọa tý nữa thì tè dầm.

Đường Đường – Kỳ Meo: Trong tay tôi có lịch sử đen tối của anh đấy nhá, ăn nói cẩn thận chút đi *liếc*

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Trong tay tôi cũng có ảnh của cậu!

Đường Đường – Kỳ Meo: Không sao cả!

Dù sao ảnh của cậu cũng bị lộ trên diễn đàn rồi còn đâu, đã bị nhiều người vây xem như vậy. Tuy rằng trong nhóm chắc cũng có vài người chưa xem.

Kết quả, Song Mộc Lâm thật sự dám đăng ảnh lên.

Chuẩn bị – Ba cậu: A, tôi đã xem ảnh này rồi, nhéo nhéo mặt nộn của Meo thụ.

Đường Đường – Kỳ Meo: Không cho nhéo ╭(╯^╰)╮

Tuyên truyền – DD: O.O Em trai thật đáng yêu, so với cậu thì tôi thành bà cô già rồi.

Nhớ không nhầm thì tuyên truyền cùng tuổi với cậu, cũng là người nhỏ tuổi nhất trong tổ kịch này.

Đường Đường – Kỳ Meo: [Ảnh] Lần này tôi đăng ảnh thật của Lâm mỹ nhân, chúc mọi người ngắm ảnh vui vẻ.

Chuẩn bị – Ba cậu: Meo thụ thật tốt bụng!

Lần này đúng là ảnh thật, nhưng sợ Song Mộc Lâm sẽ nổi giận, Khương Tiểu Lạc còn dán thêm cảnh báo cấm dưới 18+ lên phần mặt.

Nửa kín nửa hở như vậy càng khiến người ta tưởng tượng xa xôi hơn.

Đào Hạ – Cối xay gió: Da rất trắng.

Cối xay gió thường nằm im trong nhóm đột nhiên nhô ra bình luận một câu.

Chuẩn bị – Ba cậu: Song Mộc Lâm, cậu dưỡng da kiểu gì vậy, mau đề cử mỹ phẩm tốt cho chị đi.

Tuyên truyền – DD: A! Xương quai xanh quyến rũ, rất muốn liếm liếm!

Trang trí – Mẹ cậu: Này! (#`O′) Mau nhặt tiết tháo lại đi, Lâm mỹ nhân, cậu thật đẹp!

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: …

Lạc Lâm – Song Mộc Lâm: Meo thụ, chúng ta tuyệt giao.