Mới sáng sớm mà cả đám chẳng thấy nhỏ Nhi đã đi đâu, định lấy xe đi tìm nhỏ nhưng nó lại nhận được tin nhắn của Nhi, nhỏ nói nhà có việc nên xin nghỉ khoảng ba ngày gì đó, cả đám cũng nhẹ nhõm khi nhỏ còn biết nhắn tin chứ không thì chắc bọn nó lục tung thành phố lên tìm nhỏ ấy quá
- Có vào nhà ăn sáng không thì bảo – nó chống nạnh nhìn hắn và Hùng đang thỏ thẻ, thủ thỉ cái quái gì mà trông có vẻ rất bí mật. Hai anh chàng chỉ biêt cười trừ, lon ton nghe lệnh vì hai người cũng chẳng muốn nó kêu cho bọn sư tử đang ở kia gầm gừ ăn
Cả bọn đến lớp và cử hắn và nó lên phòng giáo viên xin nghỉ cho Nhi với cái lý do là hai đứa nó đạt điểm cao nhất chắc cô sẽ không dò xét nhiều. Tất nhiên, hai đấu không lại năm nên hai đứa đành phải đi trong ấm ức
- Tui mà biết thế này thì tui cố ý làm thiếu mấy chỗ cho rồi – nó chu mỏ làu bàu
- Thế cô tưởng tui vui lắm chắc, cái đồ khó ưa!! – hắn nghe được cũng chẳng thua kém mấy phần công kích
Gây nhau cho lắm vào đến lúc tan học hai người vẫn còn trừng mắt nhìn nhau như sát thủ chẳng ai chịu thua. Đến lúc về làm bữa tối bỗng dưng đồ đạc lộn xộn hết lên, chẳng biết mấy dụng cụ bếp cất ở đâu nên hai nàng huy động mấy nam vào tìm hộ
- Giời ạ!! Đồ bếp mà giấu kĩ thế!! – Kiệt gào lên khi đưa cái này thì lại kêu không phải, đưa cái kia lên cũng kêu không phải
- Tuyết à, Ngọc à mọi hôm hai đứa nấu ăn mà sao không biết mấy đồ dùng để ở đâu vậy – Nhật tiếp tục lục lọi các ngăn tủ
- Khổ quá!! Mọi hôm bọn em chỉ làm thôi còn đồ dùng là nhỏ Nhi lấy mà – Tuyết gào lên khi tìm mãi mà chẳng thấy đồ mình cần
Đến 7h mà chẳng tìm thấy những vật dụng cần thiết nó gọi điện cho nhỏ Nhi hỏi nhưng không bắt máy, bụng ai cũng sôi sùng sục nên cả đám kéo nhau ra quán ăn. Trong đợi đồ ăn mà hắn với nó liên tục gây nhau khiến cả bọn phải nhảy vào can ngăn nhưng chỉ được mấy phút rồi lại chứng nào tật nấy, hai đứa nó sau mấy lần xém đánh nhau thì Tuyết đã tới giới hạn mắng xối xả nên hai người phải ngồi im trên ghế không nhúc nhích
~ Sáng hôm sau ~
Đã qua một ngày không có nhỏ trong nhà, cả bọn như thiếu hụt cái gì đó, tuy có những lúc nhỏ cứ như vô hình trong nhà vì bản chất ít nói và lạnh lùng nhưng thiếu nhỏ làm cả đám phát chán chỉ mong nhỏ mau về
Tới trường Hùng bất chợt lôi hắn ra ngoài nói chuyện và cấm không cho ai đi theo hoặc ai rình mò thì chặt chân làm cả đám đơ như trái bơ chẳng hiểu cái quái gì hết
- Ể!!! Có khi nào hai người đang “fall in love” nhưng chưa dám nói với bọn mình không – Quân bắt đầu loé lên một ý nghĩ rất kì quặc
- Giề vậy cha, trời đâu có nóng mà điên thế, muốn ăn đòn à!??- nó dẹp ngay cái ý nghĩ điên loạn của Quân
- Quân nói cũng đúng mà, bà cũng phải nghĩ xem tự nhiên hai người khoác vai nhau đi đâu mà không cho ai đi theo thì chắc là đi vun đắp tình cảm chứ gì nữa – Tuyết gật gù khuyên bảo nó
Tuyết nói đến đó ai cũng phải gật gù đồng ý với ý kiến của cô, cho đến khi hai người kia bước vào lớp mà chẳng hiểu tại sao cả bọn lại nhìn hai người rồi lắc đầu, thở dài …nói chung là mang tâm trạng chia buồn và cảm thương cho hai người, trong đầu của hai người chỉ có chung một suy nghĩ: “ Bọn này suy nghĩ cái quái gì thế ”.
Lại một ngày nữa trôi qua, chán học nên cả bọn cúp học một ngày với chủ kiến cúp một ngày cũng chẳng sao cả. Cả bọn quyết định đi biển chơi, lúc đầu nhớ đến nhỏ Nhi cũng thấy tiếc cho nhỏ nhưng nếu không ai nói gì hết thì chắc nhỏ cũng không thấy tiếc đâu
Đến bãi biển cả đám chỉ tập trung vào ăn hải sản nào là mực nướng, cua, ghẹ, … ăn đến nỗi cả đám không thở nổi
- Uầy!! Tí ra biển chơi không – Kiệt bắt đầu xoa cằm và đẩy chân mày liên tục, nhìn chằm chằm vào nó và Tuyết
- Không được nhìn em gái và bạn gái của tui, ra kia mà nhìn mấy em chân dài đang nhìn cậu kìa – Nhật đã cảm hấy mùi vị nguy hiểm của Kiệt nên vặn đầu Kiệt quay sang phía đang có những cô nàng dòm ngó vào mấy nam nhà ta
Nghe thế nó và Tuyết liền phụt cười, không ngờ Nhật trẻ con đến thế, sau khi tiêu hoá xong thức ăn mà bọn nó ngốn vào thì lại ra biển chơi
Mấy nam nhà ta thì khỏi nói rồi chỉ cần cởi tuột hết ra chỉ còn mỗi cái quần trong ….à mà đừng nghĩ gì bậy bạ nha, quần trong là quần đến ngang đầu gối lận đó, còn hai nàng kia thì phải vào phòng thay đồ làm mấy nam ra biển chơi để chờ hai nàng
Đến khi hai nàng bước ra bãi biển đi đến đâu ngất tới đó vì hai nàng mặc hẳn nguyên bộ bikini nóng bỏng đi biển, ngay cả mấy nam nhà ta cũng phải sững sờ, riêng Nhật thì nhảy tọt lên chỗ nghỉ lấy hai cái khăn quấn vào người hai cô nàng để không ai rình mò hai người quan trọng của anh
- Phong!! Qua bên quầy đồ kia mua đại hai bộ quần áo tắm nào càng kín càng tốt giùm tui – Nhật đẩy nó và Tuyết về chỗ nghỉ cứ y như trẻ con sợ biển
- Nè!! Chọn đại không biết có đúng side hay không – sau một hồi mất tích hắn trở lại chìa cái bọc đồ ngay trước mặt nó gãi đầu
- Ừ!! Cảm ơn – nó chẳng hiểu bây giờ lại thấy hơi mến hắn nên cũng chẳng muốn gây sự gì chỉ cười híp mí vui vẻ bọc đồ từ tay hắn
- Cười thế chắc không thấy mặt trời đâu nhỉ?? Tôi đi ra chơi trước, cô ra thay đồ rồi ra sau đi – hắn vì khi nhìn thấy nó cười hắn bị lỗi một nhịp tim nên chống chế rồi đi một mạch ra biển
Hắn không hiểu tại sao mình lại như thế và bỏ lại nó đang vò mát cái bọc đựng đồ, những cảm tình của nó về hắn đã đi theo làn gió biển không một chút vấn vương. Lúc ra biển, hắn chợt nhận thấy rắng tuy nó không có vòng một đầy đặn như Tuyết nhưng vẫn có gì đó rất hấp dẫn
-Uầy nhìn gì ghê thế - Kiệt thấy hắn bất động từ nãy giờ nên quơ tay trước mặt hắn
-Gì chứ!! Có nhìn gì đâu, chơi tiếp đi – hắn chợt bừng tỉnh, vớ lấy quả bóng Kiệt đang cầm rồi ra chơi với cả bọn
Chơi riết cũng mệt, cả đám lên bờ ăn uống rồi quyết định ở lại một đêm sáng về đi học vì bây giờ về nhà cũng phải đi ra quán ăn. Chẳng biết vì sao nhưng khách sạn gần đó cũng chỉ còn có 3 phòng: một phòng 3 giường đơn và hai phòng giường đôi. Lúc đầu nó nhất quyết chọn phòng đôi và ngủ với Tuyết nhưng Nhật lại lựa chọn cách bốc thăm. Cả đám gật đầu nghe theo ý kiến của Nhật, sau một hồi viết viết bốc bốc thì đã có kết quả: Nhật và Tuyết ngủ phòng đôi, hắn và nó ngủ phòng đôi còn Hùng, Nhật và Kiệt là phòng còn lại
- Tui không ngủ với tên này đâu – nó giãy nảy khi hắn đưa ra số phòng trùng với nó
- Giải tán, ai về phòng nấy đêy – Quân đánh trống lảng rất hay
Nhật tí ta tí tửng xách đồ lên phòng với Tuyết nên cũng chẳng để ý cô em gái của mình đang giận tím tái mặt mày, ba người kia sau khi nghe Quân nói cũng xách đồ đi luôn không bận tâm gì cả. Chỉ còn lại nó và hắn đang ở dưới quầy tiếp tân
- Lên phòng lẹ lên, tôi không rảnh mà chờ cô đâu – hắn gom đồ của nó vào chung đồ của hắn rồi đi lên luôn
“Cái lũ hách dịch chờ đó đi” thầm nguyền rủa cả lũ và âm thầm đi sau lưng hắn
Lên đến phòng hắn chọn ghế so-pha ngay đó làm chỗ ngủ tối nay và nó cũng leo lên giường đánh dấu lãnh thổ, hai người chẳng ai cãi vã việc chia chỗ ngủ cũng chỉ vỏn vẻn 10s. Nhật và Tuyết thì khỏi bàn cãi, hai người nhảy tọt lên giưởng lấy gối phang nhau
Đến tối, cả đám rủ nhau đi bar gần đó, vẫn kiểu cách cũ, vẫn đi moto đến đấy và vẫn là hắn và nó gây sự với nhau
- Má hai cái đứa này, còn cãi nữa là về nhà nha – Tuyết muốn điên với hai đứa nó nên lỡ miệng
- À… giờ mới biết em cũng biết văng à nha, nào giờ cứ tưởng em hiền lắm chứ - Nhật đưa tay béo má cô nàng làm cô nàng nhăn nhó hết mặt mũi
- Nếu thế thì ….. cứ nói thoải mái đi không thì ức chế hết giờ - Kiệt quơ tay loạn xạ
Sau một hồi giấu đầu lòi đuôi thì mới lộ ra rằng cả đám có vốn từ khá phong phú và được sẽ phun ra nếu không biết kiềm chế và sau khi tiệc tàn thì hai nàng đây lại biết thêm một quán bar của bọn hắn và thuộc quyền kiểm soát của bang S ( hắn và Nhật)
Về sớm, ngủ sớm, mai dậy sớm là tiêu chí của cả bọn hôm nay vì phải về chuẩn bị đi học chứ nghỉ hai ngày thì không ổn. Chơi cũng mệt nên cả bọn về đến phòng là lăn ra ngủ ngay lập tức
- Ê, lên giường ngủ với tôi – đang ngủ bỗng nó ôm gối ra sô-pha kéo áo hắn làm hắn choàng tỉnh giấc, nó vì lạ chỗ với lại nó quen ngủ giường đơn và nếu là giường đôi thì phải có người ngủ chung.
Hắn vận dụng đầu óc hết công suất vì câu nói của nó làm hắn tưởng tưởng toàn mấy chuyện bậy bạ. Lên giường, ngủ với nó ư? Nó hết câu để nói rồi hay sao mà chọn cái câu làm hắn không thể nghĩ trong sáng được?? Hắn mệt vì câu nói hại não lại quay sang nhìn nó đang mắt nhắm mắt mở chờ câu trả lời của hắn, miệng nó cứ mấp máy vì thiếu nước, nhìn nó như mèo con và nó đã làm hắn bị lỗi mấy nhịp tim
- Đi uống nước rồi đi ngủ lẹ lên – hắn mất tự chủ xoa nhẹ đầu nó
- Không! Câu đi lấy nước cho tôi cơ – nó tay này dụi mắt nhưng tay kia cũng không rời vạt áo hắn
Hắn phải chịu thua cô nàng mớ ngủ này, hắn vội lấy ly nước rồi khéo dụ ngọt nó lên giường ngủ, hắn bất chợt nhận ra mình giống papa của nhỏ này quá liền bật cười, một nụ cười mà nó chỉ thấy mờ mờ trong màn đêm tối
- Cậu không được đi đâu hết, phải nằm đây nghe chưa – nó nằm xuống bất giác ôm hắn, tựa đầu vào ngực hắn
- Ngủ đi, lắm chuyện quá cái đồ khó ưa này!! – hắn hơi ngạc nhiên vì hành động ủa nó nhưng hắn cũng bất giác xoa nhẹ đầu nó và ôm nó ngủ
Hai người cứ ôm nhau ngủ ngon lành mà chẳng biết rằng bên ngoài có một người vì quá khó ngủ nên đi rình mò những người khác và vô tình nhìn thấy cái cảnh đó nên ánh mắt thoáng buồn từ từ rời mắt khỏi hai người và trở về phòng
5h sáng hôm sau, cả đám có mặt đầy đủ ở quầy tiếp tân trả phòng, cả đám ra ngoài lấy xe , hắn cũng tính đi nhưng bị nó nắm vạt áo lại
- Sao nữa đây!!
- Cảm ơn câu nha, không có cậu ở đó chắc tôi không ngủ được quá – nó cúi đầu, lí nhí vừa đủ để hắn nghe
- Ừ!! Hôm qua tôi kiềm chế lắm mới không phang cô vì cái mặt cô khó ưa quá mà – hắn cũng trả lời đơn giản rồi lại thét vào mặt đó để phá tan cái không gian kì quặc khó tả
Nó chưa kịp phản ứng thì hắn đã chạy đi mất hút, hắn nghĩ là tại nó ngủ mơ nên thế còn nó thì biết những gì nó làm tối hôm qua rất kì quặc nhưng không hiểu sao hắn lại có thể chiều nó đến vậy. Nó cũng dần có cảm tình với hắn nhưng chẳng hiểu sao hắn lại thấy nó khó ưa đến thế?? Suy nghĩ về hắn chỉ thoáng qua trong đầu nó rồi lại tạm gác lại cho những việc sau này