Đồ Hoa - Bất Nhượng Trần

Chương 120




=================

Cảm giác tê dại lan từ lỗ tai xuống tận xương cùng làm Lâm Nhất đứng không nổi phải lùi về sau nửa bước, thân thể và nụ hôn của Đoàn Triết đồng thời kế sát lên, vừa cởi áo khoác vừa đẩy anh vào trong phòng.

Lúc Lâm Nhất bị áp xuống giường, toàn thân trên dưới chỉ còn lại một cái quần dài. Anh ngửa mặt nhìn Đoàn Triết dùng cả hai tay kéo vạt áo len lên ném sang một bên, lộ ra đường cong cơ bắp ngực bụng hoàn mỹ rắn chắc.

Ngón tay Đoàn Triết dừng lại trên nút khóa quần Lâm Nhất, thật sự không hiểu nổi trong lúc làm tình mà người này còn rảnh rỗi nhồi nhét mấy thứ kỳ quặc trong đầu, cạn lời hỏi: "Sao anh lại cười nữa rồi?"

Lâm Nhất duỗi dài cánh tay kéo khóa quần hắn xuống, xoa nhẹ cái đụm nhô cao giữa hai chân: "Anh nhớ lại... lần đầu tiên chúng ta làm với nhau..." Anh chớp chớp mắt, nụ cười treo lên một tia gian xảo xấu xa, "Còn không lên được."

Mấy chữ cuối cùng này là nói bằng khẩu hình, Đoàn Triết kéo phăng quần anh, dùng đầu gối tách cặp chân dài ra hai bên, nghiêm túc sửa cho đúng: "Đây mới là lần đầu tiên."

Lâm Nhất còn muốn trêu thêm mấy câu nữa nhưng lại bị ánh mắt chăm chú không chớp một cái của Đoàn Triết làm nghẹn họng, đột nhiên sinh ra căng thẳng vô cớ: "Gì thế? Anh chỉ ăn ngay nói thật thôi."

Đoàn Triết cúi xuống, một tay chống bên tai anh, tay kia vuốt ve thân thể bóng loáng, không thèm so đo tật xấu lên giường thích nói bậy của đối phương.

"Lâm Nhất," Ngón tay hắn nhẹ nhàng lướt qua đầu v* Lâm Nhất, lại tiếp tục đi xuống nắm vào dương v*t thẳng tắp xinh đẹp, "Anh là người dịu dàng, nhạy cảm, kiên cường nhất mà em từng gặp."

Lâm Nhất rên khẽ một tiếng, vô thức ưỡn hông lên cao hơn. Giữa cơn dục vọng cuồng loạn, anh cân nhắc một chút mấy tính từ gần như chẳng liên quan gì đến mình kia, đoạn nhấc chân giẫm lên đùi Đoàn Triết, nhè nhẹ thở gấp hỏi: "Em có thổ lộ nhầm đối tượng không đấy?"



Đoàn Triết bắt lấy cổ chân nhấc lên, đè thân thể xuống người anh.

"Trước giờ em luôn phân biệt rất rõ." Hắn kề sát vành tai Lâm Nhất cắn một cái, hung tợn nói, "Chứ ai như anh."

Lâm Nhất rên lên vì đau, còn chưa kịp hiểu rõ lời này có ý gì đã cau mày lại, "Ưm" một tiếng.

Đoàn Triết thong thả hoạt động ngón tay, liếm mút vành tai mơ hồ hỏi anh: "Đau sao?"

Lâm Nhất cắn môi lắc đầu, hít thở sâu vài lần để thân thể dần quen với dị vật xâm lấn, hạ giọng: "Em tự thọc mình như thế thử xem."

Hiển nhiên Đoàn Triết không có đam mê này, hắn buông tha lỗ tai Lâm Nhất, cúi đầu dùng lưỡi liếm láp vòng quanh đầu ti nho nhỏ thẳng đứng, ngón tay đồng thời tìm được điểm G trong thân thể, lập tức thong thả xoa ấn lên chỗ nhô lên kia.

Lâm Nhất nhanh chóng bị ấn mềm cả eo, dương v*t trước người hoàn toàn cương cứng, đầu đỉnh ướt át theo nhịp vặn vẹo mà chọc tới chọc lui lên cơ bụng Đoàn Triết. Hắn thấy anh đã vào trạng thái liền rút ngón tay dính đầy dịch bôi trơn ra, dùng khăn giấy lau tùy tiện mấy cái rồi cởi ra hai món quần áo cuối cùng trên người mình.

Vật giữa hai chân bừng bừng sức sống, nhưng tầm mắt Lâm Nhất lại dừng ngay đầu gối hắn, nơi đó có một mảng xanh tím lớn đến ghê người.


Ngoại trừ vết bầm tím kia, hôm nay anh còn phát hiện ra mấy vùng da nứt toác sưng đỏ trên ngón tay Đoàn Triết.

Thấy anh cứ nhìn chằm chằm vào đó, Đoàn Triết đành vươn tay kéo mặt anh thẳng lại.



"Đừng suy nghĩ lung tung." Hắn nhìn thẳng vào hai mắt Lâm Nhất, "Em yêu anh không phải lỗi của anh đâu, hiểu không?"

Lâm Nhất không trả lời, chỉ giơ tay lên vòng qua cổ, ngửa đầu hôn môi hắn.

Giữa nụ hôn này hơi thở hai người càng thêm nóng bỏng dồn dập, cái chày sắt vừa thô vừa cứng giữa bắp đùi Lâm Nhất nôn nóng cọ xuống đáy chậu. Anh bị cọ đến rùng mình, run rẩy thúc giục: "Đừng lề mề nữa, mau vào đi."

"Gọi tên em." Đoàn Triết ngẩng đầu nhìn anh, thân dưới lại chọc chọc, "Nhanh lên."

Fetish kỳ quặc của hắn làm Lâm Nhất không thể hiểu nổi. Anh vươn tay nắm vào vật không ngoan kia, nhão nhão dính dính hỏi: "Gọi làm gì?"

Đoàn Triết giữ tay anh đẩy lên đỉnh đầu, giục thêm lần nữa: "Nhanh lên."

Lâm Nhất không khỏe bằng hắn nên phản kháng không có kết quả, đành phải ngoan ngoãn gọi một tiếng "Đoàn Triết".

"Ừ." Đoàn Triết đáp lại như thật.

Lâm Nhất bị hắn chọc cười, đôi mắt cong lên: "Lát nữa nhớ phải ra sức vào, anh có thể..."

Anh đang nói thì đột nhiên im bặt, bởi vì Đoàn Triết vừa thình lình thẳng lưng thúc một cái, dương v*t phấn chấn bừng bừng trong nháy mắt đã lấp đầy thân thể anh.