Trong bệnh viện
-Anh...đó là...?-Elly ngồi nhìn vẻ bất lực trên gương mặt hắn thì khẽ hỏi
-Đó là bạn gái của anh-hắn cuối gập đầu xuống đất mà trả lời
-Em..xin lỗi-Elly biết nó đã hiểu nhầm nên cảm thấy có lỗi
-Em có làm gì đâu chứ, cô ấy...sẽ không sao-hắn nói để an ủi Elly cũng để an ủi bản thân.
Vừa lúc đó, bà Lan, bà Lâm và mẹ nó tới
-Vũ! Có chuyện gì vậy?-mẹ nó lo lắng hỏi
-Cô ấy...bị tai nạn giao thông
-Cái...gì...-mẹ nó loạn choạn đứng không vững nhưng bà Lâm đã kịp đỡ lấy bà
-Có chuyện gì vậy Elly?-bà Lan ngạc nhiên nhìn Elly. Chẳng phải Vũ đi đón con bé hay sao? Tại sao mọi chuyện trở nên như thế này?
-Chuyện này là sao?-bà Lâm nhìn hắn
-Bác gái! Cháu xin lỗi-Elly cuối đầu
-Cô...chuyện gì đã xảy ra với con tôi?-mẹ nó ôm lấy Elly mà lắc mạnh
-Kìa! bà xuôi...bà bình tĩnh...-bà Lan và bà Lâm kéo mẹ nó ra
-Mẹ...chỉ là hiểu nhầm-hắn vội can ngăn
-Hiểu lầm mà bây giờ con tôi lại nằm trong phòng cấp cứu ư?-mẹ nó khóc lóc
TING.....cửa phòng cấp cứu mở ra.
-Bác sĩ con gái tôi có sao không?-mẹ nó hỏi dồn
-Cô ấy có sao không?-hắn cũng lo lắng hỏi
-Các vị yên tâm! Cô ấy được đưa tới bệnh viện kịp thời nên không nguy hiểm đến tính mạng. Tuy nhiên...-bác sĩ ngập ngừng
-Có gì sao bác sĩ?-mẹ nó lo lắng
-Có phải trước đây cô ấy từng bị chấn thương ở đầu không?-bác sĩ hỏi
-Đúng vậy! Và cô ấy còn bị mất trí nhớ...-hắn trả lời
-Và phần kí ức đó bây giờ đã hồi phục-bác sĩ tiếp lời
-Ông bảo sao cơ? Ý ông là cô ấy đã hồi phục trí nhớ sao?-hắn ngạc nhiên xen lẫn vui mừng khôn tả.
-Đúng vậy
-Vậy khi nào tôi có thể gặp nó?-mẹ nó
-Cô ấy sẽ được chuyển đến phòng điều dưỡng nhưng tạm thời vẫn chưa thể tỉnh lại. Vì chấn thương lần này cộng với chấn thương lần trước, có thể sẽ mất 2,3 ngày để cô ấy tỉnh lại.-bác sĩ
-Cảm ơn-hắn nói xong bác sĩ cũng gật đầu rồi rời đi