Đồ Heo, Cô Chết Với Tôi!!!

Chương 5: Chương 5





Quy định
Thật là mới gặp mà đã có nhiều ấn tượng không tốt rồi , chưa thấy ai như anh ta cả . Ngay cả cái tên mà cũng không nói nữa , có lẽ cái tên của anh ta rất tệ hại nên anh ta không muốn nói đó mà . Tội quá tội quá .
Nhưng thôi , tôi bắt đầu đọc những quy định , chẳng thèm suy nghĩ những chuyện không đâu nữa .
***
Sau 30 phút nghiềm ngẫm đọc các quy định thì bây giờ tôi mới hiểu được sự nguy hiểm của anh ta . Thật là sợ quá …
Toàn những quy định và quy định . Đã thế toàn là những quy định thật nghiêm khắc nữa mới sợ chứ . Thật là không thể tưởng tượng được , nhìn mặt anh ta ngu ngu mà thâm độc phải biết .
Nào là phải làm việc đúng giờ , bị muộn sẽ bị trừ lương .
Luôn tươi cười dù trong lòng có tức tối bao nhiêu cũng phải cười .
Không được cãi dù là sai hay đúng .
Tuân lệnh mọi lúc mọi nơi .
Món ăn không quá chua , vừa miệng . Đảm bảo vệ sinh an toàn thực phẩm .
Không được đụng vào đồ của chủ nhân khi chưa có sự đồng ý .
Có bệnh thì nên tránh để không bị lây bệnh .
Yêu cầu nghiêm túc với công việc của mình .
Phải chăm sóc cây cối thật đẹp , cây nào bị hư là phải đền tiền cây đó .
Không được làm vỡ đồ , đồ nào làm vỡ thì phải vất .
Nên học về phong thủy để biết cách phòng tránh những cái xấu .
Tóm lại là toàn những quy định đâu đâu và rất chi là lạ lùng . Tôi cho anh chàng này vào danh sách đỏ của mình – có nghĩa là vào sổ những người bị tâm thần loại một .
Nhưng mà không nên thêm vào , không nên và không thể . Tôi làm việc cho tên này , mà nếu đặt hắn vào danh sách điên nặng thì hóa ra tôi phải phục vụ ột tên điên ư ? Không thể thế được . Tôi là ai chứ ? tôi là Ú cơ mà . Tôi lắc đầu để xóa đi cái ý nghĩ điên điên đó .
-Cô làm gì vậy hả ?
Hắn nhìn tôi với khuôn mặt ngơ ngác
-Hả ?
Tôi giật mình , anh ta chẳng khác gì một con ma cả . Thật là đáng sợ .
-Tôi hỏi cô làm gì mà ngồi ngớ ra như một con ngố vậy ?
Anh ta chống hai tay vào hông hỏi tôi
“Xí , chả khác gì mấy bà bán cá **** nhau ngoài chợ ” . Tôi thầm nghĩ khi thấy hành động đó của hắn ta

-À ! không có gì đâu , anh không nên quan tâm .
Tôi phớt lờ đi mọi chuyện
-Hãy gọi tôi là cậu chủ ? cô hiểu rồi chứ ?
-Vâng thưa cậu chủ .
Tôi liền làm giọng lễ phép .
-Tốt ! cô hiểu được quy tắc rất nhanh . Hôm nay tôi dẫn cô đi ăn coi như là tiệc chào hỏi .
Ha ha thật là sướng quá , cả đời tôi có vài lần mới mời đi ăn thôi . Thật là sung sướng .
-Được , được
Tôi cười rồi gật đầu tít mắt .
-Vui đến thế ư ?
-Tất nhiên rồi
Tôi vui vẻ trả lời
------
Tai vạ
-Nhưng mà tôi không có xe .
-Thế cô nghĩ tôi keo kiệt đến mức không cho cô lên ngồi trên chiếc xe của mình ư ?
Anh ta nhìn tôi với ánh mắt có lửa
-Không , tôi chỉ nói vậy thôi mà .
Tôi chối bay lời nói vừa rồi của mình .
-Vậy thì cầm chìa khóa , tôi lấy xe ra xong thì cô khóa cửa lại .
Anh ta vừa nói vừa vất một chùm chìa khóa cho tôi .
-Ừ
-Quy định thế nào ?
Hắn quay lại nhìn tôi thêm một lần nữa , nhưng lần này là với ánh mắt có 2 viên đạn .
-Vâng ! thưa cậu chủ .
Tôi giật mình sửa lại , tôi mong manh dễ vỡ dễ bị bắt nạt chứ bộ . Hắn ta thật là đáng ghét quá đi trời ạ . Tôi thề ,nếu tôi không làm osin cho nhà hắn thì hắn đã bị tôi cấu xé từ lâu rồi . Hừ , thật là hắn làm mất hứng vui vẻ của tôi quá .
-Cái đồ hã m tài
Tôi bực mình chử i
Nhưng mà đúng lúc có một anh chàng đang đạp xe đi qua .
-Kétttttt
Tiếng xe đạp được phanh lại
-Cô vừa nói ai đấy .
Anh chàng lạ mặt mở kính ra nhìn tôi rồi hỏi .
-Không phải là anh .
Tôi khoanh tay lại nói .
-Thế sao cô nhìn tôi mà nói ?
-Ai bảo anh đi trước mặt tôi làm gì , mà tôi đâu chử i anh đâu ? anh này hay nhỉ ?
Tôi vặn lại anh ta .
-Ơ hay , rõ ràng là cô nhìn tôi rồi nói cơ mà . Còn chối sao ?
Anh chàng dựng chiếc xe lại rồi đến gần tôi . Có vẻ rất chi là giang hồ .
-Anh này hay nhỉ ? tôi đã nói tôi không chử i anh cơ mà .
Tôi chống hông lên nói lại .
-Thế sao lúc nãy cô nhìn tôi ?
Anh chàng trợn mắt nhìn tôi
-Đã bảo là không phải tôi nói anh mà . Mà anh con trai là thế à ? sao lại đi đôi co với một đứa con gái như tôi hả ? Mà anh cũng nhìn tôi chứ bộ , nếu anh không nhìn tôi sao anh biết tôi nhìn đi đâu được .
Tôi cũng không vừa .

-Cô còn chối phải không ?
Anh ta cầm tay trái của tôi lên rồi bóp chặt cái cổ tay
-Này này nhá , tôi là tôi hiền đấy nhá . Anh có thả tay tôi ra không thì bảo ??
Tôi trợn mắt lên nhìn anh ta . ( hiền quá )
-Khi nào cô chịu nhận lỗi tôi sẽ thả ra . Con gái hiền lành mà mắt lại trợn ngược lên thế hả ?
Anh chàng này cũng không vừa , liền bắt lí tôi .
-Tôi nói lại một lần nữa , anh có thả tay ra không ?
-Không .
-Vậy thì anh đánh tôi trước nhé .
Tôi cười đểu .
Và rồi tôi đưa 1 tay phải của mình lên vai anh ta , đưa sang cổ và dùng sức của mình kéo anh ta cúi xuống , đồng thời đầu gối tôi đưa lên .
-Á!!!
Anh ta hét lên đau đớn và thả tay tôi ra .
Còn tôi ư ? tôi thì đang hoan hỉ khi mình vừa làm được một cú lên gối hết sức đẹp mắt .
------
Tôi là cáo già .
-Cô … cô . Cô là .. là cái đồ côn.. côn đồ !!!
Anh ta vừa ôm bụng vừa nhìn tôi . Có lẽ anh ta tức quá hay sao ý mà không thể nói ra lời nên cứ nói cà lăm
Thật là tội nghiệp , ai bảo gây tôi làm gì chứ .
-Giờ anh mới biết tôi là côn đồ ư ?
Tôi dửng dưng cười trước mặt anh ta .
-Cô thật là , tôi sẽ cho cô biết thế nào là sai khi đụng vào tôi .
Anh ta tiến đến gần tôi hơn và tay anh ta đưa lên cao .
-Đây , chỗ này nhiều máu này . Cầm lấy con dao mà đâm vào chỗ này này . Ha ha
Tôi vừa trợn mắt , vừa cười như một con điên và vừa chỉ tay vào đỉnh đầu . Không những thế tôi còn lấy tay anh ta lại gần mặt tôi hơn .
Nhưng mà anh ta đúng là một con thỏ , chỉ mới dọa mà đã sợ rồi
Và anh ta thì cứ rút tay lại , còn tôi thì cứ cố dí tay anh ta vào mặt mình .
-Cô .. cô là cái đồ điên .
Anh ta mặt đỏ bừng nhìn tôi bực tức
-Ha ha tôi điên , tôi đang điên đây .
Ôi cười rồi dang hai tay như định ôm hắn
-Cô đừng có đụng vào tôi .

Hắn ta mặt dần tái mét và bắt đầu đi lùi dần .
-Anh à ! em yêu anh lắm . Sao anh lại bỏ em .
Tôi bắt đầu vờ khóc lóc và cứ tiếp tục đi theo anh ta . Tôi càng tiến thì anh ta lại lùi .
-Cô , cô biến đi . Đừng có lại gần tôi .
Và anh ta đã bắt đầu chạy
-Đừng bỏ em mà .
Tôi cố gắng khóc nhiều hơn .
Và anh ta đã đạp xe chạy thằng , đúng là vui quá đi . Đã lâu lắm rồi tôi mới có mọt ngày vui vẻ như thế này , đúng là những con nai như anh ta mà gặp một con cáo già như tôi thì chỉ có mức mà xuống hố cũng phải sống dậy mà thôi ha ha .
-Này ! Ú .
Có người gọi tên tôi .
-Hả ??? Ai vậy ???
Tôi quay lưng lại hỏi , lâu lắm rồi mới có người gọi tên tôi thân thiết như vậy .
-Tôi chứ còn ai nữa , mau lên xe thôi .
Anh ta vẫy tay bảo tôi tới .
Người gọi chính là cậu chủ của tôi . Mà sao anh ta lại gọi tôi như thế nhỉ ??
-Vâng ! thưa cậu chủ .
Tôi liền chạy tới , thật là “ tiền không là tất cả nhưng tất cả vì tiền đúng thật ”. Và riêng tôi cũng không ngoại lệ trường hợp đó . Chỉ một tháng thôi , tôi sẽ cố gắng để được thêm tiền chứ không phải bị trừ tiền .
Thật là nhà giàu sướng quá , chiếc xe thật là đầy đủ tiện nghi , nào là ghế êm ái , có ti vi thu nhỏ , có nhạc , có máy lạnh … Nói chung là còn đầy đủ hơn một ngôi nhà ở quê tôi nữa . Nghĩ lại thật là bất công , tại sao người giàu thì ngày càng giàu thêm , còn người nghèo thì ngày càng nghèo hơn chứ không hề thấy khấm khá lên chút nào .
-Cô đang suy nghĩ gì vậy ?
Anh ta vừa lái xe vừa quay sang hỏi tôi .
-À !! chỉ là suy nghĩ vớ vẩn thôi mà
Tôi cười .
-Cô có vẻ thích suy nghĩ và cười nhỉ ?
-Vâng ! tôi là Ú mà .
-Cô thật là thú vị .
Anh ta nhìn tôi rồi cười nhạt .