Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5032: Đánh ra một quyền!




Diệp Thí Thiên hừ lạnh một tiếng, sau đó ra tay luôn ngay trước mặt tất cả mọi người.

Vèo!

Nhoằng một cái, bóng dáng ông ta đã đến trước mặt thiếu niên kia, sau đó đưa tay bóp cổ cậu ta!

Mọi người giật mình!

Bên cạnh thiếu niên là một lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đỉnh phong, ông ta hít một ngụm khí lạnh: "Diệp tiền bối, ngài... ngài đang làm gì vậy?”

Diệp Thí Thiên lạnh lùng nói: "Vừa rồi, Minh Nhi nhà ta cảm nhận được một khí tức âm lãnh!"

"Nhóc con, là cậu nhỉ? Cậu có địch ý với Minh Nhi nhà tôi!" Thiếu niên bị ngạt khí đỏ bừng mặt!

Đây không phải ai khác mà chính là một sợi tàn hồn còn sót lại, xong trọng sinh của Bất Hủ Bất Bại!

Lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đứng bên cạnh, chính là sư phụ của anh tat

Bất Hủ Bất Bại vốn định, đi vào Vô Căn Chỉ Địa tìm cơ duyên!

Không ngờ lại gặp Diệp Bắc Minh, thù sát thân không thể che giấu được, vừa mới lộ ra một tia sát ý lạnh lẽo đã bị phát hiện rồi!

Bất Hủ Bất Bại nuốt ngụm nước miếng, toàn thân run rẩy: "Tiền bối, ngài hiểu lầm rồi, tôi không c‹

"Không có ư? Cậu đang bảo Minh Nhi nhà tôi hiểu lầm cậu à?" Diệp Thí Thiên nheo mắt.

"Không!" Bất Hủ Bất Bại cả kinh! "Thế thì cậu đi chết đi!"

Diệp Thí Thiên bóp chặt năm ngón tay, trực tiếp bóp nát đầu của Bất Hủ Bất Bại!

Thần hồn tan biến! "Đồ nhị!"

Lão giả cảnh giới Tế Đạo tầng tám đứng bên cạnh, bi phẫn gào lên một tiếng, hai mắt đỏ ngầu!

Diệp Thí Thiên liếc ông ta một cái: "Để trừ hậu hoạn, ông cũng lên đường cùng tên đó đi!"

Lão giả kinh hãi bay lên không, quay người tính chạy!

"Phát"

Diệp Thí Thiên cường thế đến cực điểm, đánh ra một quyền! Bụp!

Một làn huyết vụ nổ tung, lão giả mất mạng!

Bất Hủ Bất Bại và lão giả chết rồi, Diệp Bắc Minh cũng không biết, hai người đó muốn tìm anh báo thù!

Chứng kiến cảnh này!

"Hít!"

Mọi người trên quảng trường hít một ngụm khí lạnh!

Họ sợ sệt nhìn Diệp Thí Thiên, Diệp Thí Thiên thì chậm rãi quay lại bên cạnh Diệp Bắc Minh, rồi lạnh lùng quét mắt nhìn xung quanh: "Minh Nhi, con hãy nhìn kỹ xem, những ai có khả năng trở thành kẻ địch của con!

"Hoặc, những ai khiến con cảm thấy không thoải mái, có địch ý với conl"

"Con nói ra, lão tổ sẽ giết trước cho con!"

Lời vừa dứt.

Toàn trường im như tời

Tất cả mọi người cúi đầu xuống, không dám nhìn vào mắt Diệp Thí Thiên!

Cường thế, cmn quá cường thết

Vấn đề là người ta ở cảnh giới Tế Đạo tầng chín đỉnh phong, không có bất kỳ ai dám phản bác câu này!

Mặt Diệp Bắc Minh nong nóng: 'Hóa ra làm nhị thế tổ là cảm giác này à? Mình ngại quát"

Anh vội vàng lắc đầu: "Lão tổ, con hết rồi, con thấy mọi người đều rất thân thiện!"

Bất chợt, trên trời cao vang lên một tràng cười lớn! "Ha ha ha ha ha! Diệp lão ma, ông bênh người mình thật đấy!"

"Người ta chỉ nhìn Thánh tử nhà ông một cái, ông đã giết người ta rồi? Ông không sợ, mất thân phận à!"

Câu này vừa vang lên, toàn trường chấn động! Ai mà to gan thế? Dám nói chuyện với Diệp Thí Thiên như vậy!

Ánh mắt Diệp Thí Thiên trầm xuống: "Tiêu lão ma, đừng giả thần giả quỷ. nữa, tôi biết ông đến rồi!"

"Lăn ra đây!"

Đánh ra một quyền!

Phanh!

Bầu trời ở quảng trường Vô Căn chấn động dữ dội!

Không gian nứt ra một cái lỗ, một lão giả như sư tử khoanh tay đứng đó!

Sau lưng ông ta cũng có một đám người, trong đó có một thanh niên yêu dị nhìn xuống phía dưới với ánh mắt lạnh lùng kiêu ngạo!

"Nhà họ Tiêu!"

"Tổ tiên nhà họ từng có hai vị Đại Đế, có hai kiện Đại Đế chỉ binh! Một kiện tọa trấn ở gia tộc, kiện còn lại có thể mang theo!”

"Vị này chắc là Thánh tử nhà họ Tiêu, người đứng đầu trên bảng Đế huyết!"

"Được xưng là thiên tài trong thiên tài, yêu nghiệt trong yêu nghiệt!"

Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía thanh niên yêu dị nhà họ Tiêu: "Tiêu Đế!"

Tiêu Đế không để ý đến tiếng thảo luận của mọi người, đôi mắt lạnh lùng khóa chặt Diệp Bắc Minh: "Cậu chính là người có Hỗn Độn đế thể đó hả? Nghe nói, cậu có thể giết chết cảnh giới Tế Đạo tầng tám, bản công tử muốn đánh với cậu một trận!"

'Tên đó cực kỳ ngạo mạn ngoắc ngoắc tay với Diệp Bắc Minh!

Như là ra lệnh: "Cậu, bước ra khỏi hàng đi!"