Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 5021: Địa Nhũ mười tỷ năm?




Diệp Thí Thiên hành sự mạnh mẽ vang dội, cực kỳ quyết đoán.

Ông ta dẫn Diệp Bắc Minh đến thẳng cổng nhà họ Cổ.

Một cánh cổng thần đúc bằng vàng, cao tới vạn mét!

Chín mươi chín cột trụ thần long vàng đứng sừng sững xung quanh! Bên ngoài cổng nhà họ Gổ, vô số tu võ giả tấp nập tới thăm hỏi!

"Vị tiểu huynh đệ này làm ơn giúp cho! Cho tôi vào gặp gia chủ nhà họ Cổ đi!" Một người đàn ông trung niên tươi cười đưa ra một chiếc nhẫn trữ vật.

Thanh niên gác cổng dùng thần thức xem qua chiếc nhẫn trữ vật, sau đó mặt trầm xuống: "Cút đi! Có tí đồ mà cùng đòi gặp gia chủ à?”

"Cút cút cút! Người tiếp theo!" Người đàn ông trung niên chán nản rời đi!

Một lão giả tiến lên, đưa ra một hồ lô ngọc: "Tiểu huynh đệ, trong này là mười cân Địa Nhũ mười tỷ năm!"

"Địa Nhũ mười tỷ năm?" Hai mắt thanh niên phát sáng.

Vừa mở hồ lô ngọc ra, ngửi một chút!

Một mùi hương nồng nàn tràn ngập cả không gian!

"Cổ Bất Chính, với cả toàn thể thành viên cấp cao nhà họ Gổ ra đây gặp tôi!" Một tiếng quát vang trời, vang vọng khắp đất trời!

"Kẻ nào đấy? To gan, dám giở thói ngang ngược ở nhà họ Cổi"

Trong nháy mắt.

Hàng trăm bóng người bay lên trời, lao về phía Diệp Thí Thiên và Diệp Bắc Minh!

Giây tiếp theo. "Cảnh giới Tế Đạo tầng chín..."

Mấy trăm thân ảnh kia cảm nhận được khí tức của Diệp Thí Thiên xong, cả đám sợ đến nỗi ngã xuống đất, kinh hãi quỳ yên tại chỗ!

"Tiền bối, xin hỏi quý danh của ngài là gì? Nhà họ Cổ chúng tôi đâu có đắc tội ngài đâu!"

Diệp Thí Thiên lắc đầu: "Không liên quan tới các ngươi, bảo Cổ Bất Chính và Cổ Thiên Nhân ra đây!"

"Cứ bảo lão phu là Diệp Thí Thiên!"

"Lão tổ nhà họ Diệp ở Trung Châu, cảnh giới Tế Đạo tầng chín, Diệp Thí Thiên..."

Ngoài cổng nhà họ Cổ náo nhiệt hẳn lên! "Vâng! Tôi đi ngay!" Mấy người đàn ông trung niên nhà họ Cổ sợ chết khiếp chạy về!

Sau mười mấy hơi thở, một đám trưởng lão nhà họ Cổ xông ra, nét mặt ai cũng rất ngưng trọng!

Đi đầu là một người đàn ông trung niên, cảnh giới Tế Đạo tầng ba!

Gia chủ nhà họ Cổ, Cổ Thiên Nhân!

"Diệp tiền bối, ngọn gió nào đưa ngài tới đây vậy? Mời ngài vào trong làm khách!"

Diệp Thí Thiên cười lạnh một tiếng: "Không cần! Ở đây luôn đi, Cổ Bất Chính đang ở đâu?"

"Tiền bối, tôi chính là..." Trong đám đông, một lão giả già khụ bước ra, ông ta run như cầy sấy! Cổ Bất Chính, cảnh giới Tế Đạo tầng năm!

Diệp Thí Thiên nheo mắt: "Hồi trước, ngươi đã dẫn người truy sát cháu Diệp Bắc Minh ngoan của ta hả?"

Cổ Bất Chính trợn tròn mắt, ông ta đã trông thấy Diệp Bắc Minh đứng sau lưng Diệp Thí Thiên, nhưng có nằm mơ ông ta cũng không ngờ, Diệp Bắc Minh lại là cháu của Diệp Thí Thiên?

Sao có thể chứ?

Chênh lệch bao nhiêu thế hệ chứ!

"Tiền bối, đó là hiểu lầm thôi! Chuyện đó đã kết thúc rồi, không tin ngài cứ hỏi Diệp công tử!" Cố Bất Chính đang toát mồ hôi lạnh.

Diệp Thí Thiên cười lạnh: "Hiểu lâm? Ngươi truy sát cháu ta!"

"Sau chuyện đó, ngươi bảo sẽ bồi thường cho thằng bé một trăm nghìn tỷ tinh thạch vũ trụ, sao lâu như vậy mà vẫn không thấy các ngươi hành động!"

"Bây giờ, chuyện này lại thành hiểu lầm ư?"

Cổ Thiên Nhân nhíu mày: "Bất Chính trưởng lão, chuyện này là thật sao?” "Chuyện này..."

Cổ Bất Chính có hơi xấu hổ: "Khụ khụ, gia chủ, đấy là kế sách tạm thời!"

"Lúc đó tình huống đặc biệt, tôi và Diệp công tử đùa thôi, sao tôi có thể cho. cậu ấy một trăm nghìn tỷ tinh thạch vũ trụ được?”

Cổ Thiên Nhân vừa phẫn nộ vừa không dám nổi khùng, ông ta cười làm lành: "Diệp tiền bối, đây là lỗi của chúng tôi..."

Còn chưa nói hết câu!

"Đùa sao? Thế lão phu cũng đùa với ngươi!" Diệp Thí Thiên phớt lờ lời Cổ Thiên Nhân nói. Một bàn tay già nua vươn ra, nhắm thẳng vào Gổ Bất Chính rồi ép xuống! "Đừng mà... al"

Cổ Bất Chính hét thảm một tiếng.

Phụt!

Hóa thành một làn huyết vụ ngay tại chỗ! 'Thần hồn cũng tan theo!

"Này..."