Khóa chặt lên chiếc xe ngựa phía sau Diệp Bắc Minh!
Một giọng nói trầm thấp vang lên: “Người bên trong, ra ngoài!"
'Trước sự ngạc nhiên Diệp Bắc Minh, người phụ nữ trong xe ngựa cười khẩy đáp: “Mắt chó của các người mù rồi đấy à, xe ngựa của bổn quận chủ mà cũng dám tra xét?”
Một lệnh bài lập tức bắn ra khỏi xe ngựa, lơ lửng giữa không trung!
Bên trên chạm khác Ma văn mang đậm hơi thở cổ xưa.
“Thì ra là quận chủ Phượng Cửu!”
Mười người sợ hãi lùi lại: “Chúng thần quấy rầy rồi!”
Sau đó chân như bôi dầu, cưỡi mây rời đi!
Diệp Bắc Minh có chút kinh ngạc, người phụ nữ này rốt cuộc là ai? Chỉ dựa vào một tấm lệnh bài đã có thể dọa lui mười tên Ma tộc thượng cổ cảnh giới Thiên Tôn?
Khi anh còn đang ngờ vực thì giọng nói trong xe ngựa một lần nữa vang lên:
“Được rồi, bây giờ thì anh đã có thể trả lời tôi được hay chưa?”
“Nếu bổn quận chủ không phối hợp với anh, anh sẽ làm gì?”
Một bàn tay mảnh khảnh như ngọc vén rèm lên!
Một khuôn mặt mê hoặc chúng sinh, khuynh quốc khuynh thành xuất hiện trước mặt Diệp Bắc Minh!
Diệp Bắc Minh có thể khẳng định, dung mạo của người phụ nữ này chắc. chắn có thể đứng trong top ba giữa nhóm các vị sư tỷ và hồng nhan tri kỷ của mình!
“Ha ha, anh cũng giống như đám đàn ông kia vậy!”
Phượng Cửu cười lạnh một tiếng.
Tất cả đàn ông đều có dáng vẻ ngây ngốc như vậy sau khi nhìn thấy cô ấy!
Lúc này, đám mây đen vừa biến mất kia lại lờ mờ xuất hiện, mười tên Ma tộc thượng cổ vậy mà đang quay ngược trở lại.
“Đắc tội rồi!"
Diệp Bắc Minh lo lắng bị bại lộ hành tung, năm ngón tay bắn ra mấy cây trâm bạc đâm thẳng vào trong cơ thể của Phượng Cửu, khống chế cô lại!
Trên bầu trời, mười tên Ma tộc thượng cổ không ngừng tìm kiếm. “Người đâu? Chạy nhanh như vậy?” “Có lẽ nào là tên đánh xe kia?”
“Một tên đánh xe với cảnh giới Nhập Đạo giết chết ba Thiên Tôn trung kỳ, ngươi đang đùa đấy à?”
“Vậy... chúng ta tới hỏi quận chủ Phượng Cửu, xem xem cô ấy có gặp qua người nào khác không?”
“Ngươi dám tới truy hỏi quận chủ Phượng Cửu? Đến lúc Phượng chủ nổi dậy, ngươi đoán xem thái hậu có giao chúng ta cho cô ta tùy ý xử lý không?”
Không khí nhất thời trở nên yên tĩnh!
Mười tên Ma tộc thượng cổ lại tỉ mỉ tìm kiếm khu vực xung quanh vài lần rồi nhanh chóng rời đi!
Diệp Bắc Minh lúc này đã chui vào trong xe ngựa, rút trâm bạc ra khỏi cơ thể của Phượng Cửu: “Được rồi, bây giờ tôi sẽ trả lời câu hỏi vừa rồi của cô!”
“Nếu cô không phối hợp, tôi có biện pháp bắt cô phải làm theo!”
“Tạm biệt!”
Diệp Bắc Minh xoay người định rời đi.
“Đợi đất”
Phượng Cửu đã nhảy xuống từ trên xe ngựa, một phát chặn trước mặt anh.
Đôi mắt đẹp không ngừng đảo qua lộn lại trên người anh!
Dường như muốn nhìn thấu người đàn ông trước mắt này rốt cuộc có thân phận gì? Đến từ đâu?
Ngay từ hàng chục triệu năm trước, tổ tiên của Phượng tộc đã để lại một lời tiên tri!
Kỷ nguyên Hỗn Độn kéo dài 675.453.900 năm.