Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4486: Giây tiếp theo




Không dám tin vào đôi tai của mình!

“Tiểu sư đệ, những điều em nói đều là thật sao?”

“Trong vòng một tháng đại lục Luân Hồi sẽ hoàn toàn biến thành vùng đất chết?”

Liễu Như Khanh trợn trừng hai mắt. Đạm Đài Yêu Yêu cũng trịnh trọng nhìn anh! Diệp Bắc Minh đáp: “Chị Như Khanh, chị Tiểu Yêu, em không đùa đâu!”

“Bây giờ chúng ta phải rời khỏi đại lục Luân Hồi ngay lập tức, trước khi mọi người kịp phản ứng lại phải tìm được bố mẹ em và mấy người Nhược Giai!”

Đôi mày thanh tú của Đạm Đài Yêu Yêu nhíu chặt: “Đây rốt cuộc là loại quái vật gì vậy?”

“Vậy mà có thể hút cạn sinh lực của cả một thế giới!”

“Tiểu sư đệ, nếu những lời đệ nói đều là thật, đại lục Luân Hồi không chống đỡ được... vậy thế giới Bản Nguyên chắc chắn cũng sẽ sụp đổ thôi!”

"Hơn nữa, tất cả trật tự của tất cả các thế giới đều sẽ tan vỡ, đến lúc đó thực sự chỉ có kẻ mạnh mới có thể sinh tồn được!”

Hai người họ đều rất thông minh. Trong thoáng chốc đã hiểu được tính nghiêm trọng của vấn đề!

Diệp Bắc Minh đương nhiên cũng biết điều này: “72 đảo Thiên Giia của thế giới Bản Nguyên chắc chắn sẽ không thể chống đỡ được!”

“Một khi để nước đen ôn nhiễm, chúng ta có thể rút lui về đại lục Hỗn Độn!”

Diệp Bắc Minh nói: “Sự việc không thể chậm trễ, chúng ta lập tức rời khỏi nơi đây!"

Khi ba người chuẩn bị rời đi.

Một giọng nói lạnh lùng vang lên: “Đồ nhi, các con chuẩn bị đi đâu?” Một già già lưng còng với sắc mặt âm trầm đi tới.

Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh.

Ánh mặt bà ta lóe lên một tia kinh ngạc: “Diệp Bắc Minh, cậu vậy mà vẫn chưa chết?”

Không hổ danh là cảnh giới Thiên Tôn hậu kỳ.

Thái Thượng Tổ cuối cùng của Luân Hồi Tông.

Cho dù Diệp Bắc Minh đang dịch dung, che đậy đi khí tức Hỗn Độn.

Chỉ bằng cảm giác thôi cũng có thể đoán ra thân phận của Diệp Bắc Minh. Diệp Bắc Minh ngạc nhiên hỏi: “Tiền bối, sao bà nhận ra tôi?”

Bà lão lưng gù hừ lạnh một tiếng: “Lão thân đã từng gặp cậu một lần ở phép tắc Luân Hồi, thế nên nhớ rõ khí tức của cậu!”

“Cậu cũng không tồi, chuyện cậu giả chết đến lão thân cũng bị mắc lừa!” Diệp Bắc Minh cảm nhận được một mối uy hiếp cực kỳ lớn.