Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4335: Bầu trời như sụp đổ!




Anh vươn tay chỉ vào mười ông lão cảnh giới Hợp Đạo bên trái này tôi lo, còn lại cô đối phó đi!”

“Mười người Đường Lạc Âm phì cười: “Anh có thể đối phó với mười người? Không cần chia hai người cho tôi à?” “Nói nhảm ít thôi!”, Diệp Bắc Minh lắc đầu.

Sở Nguyên Bá trợn trừng trừng hai mắt: “Các người đang nói nghiêm túc đấy à”

"Giết!" Diệp Bắc Minh thấp giọng quát một tiếng, năm ngón tay chụp vào không khít

Một thanh kiếm với hình dáng đơn giản, toàn thân phủ một màu đen kịt liền xuất hiện trong tay anh!

Thân kiếm uốn lượn một con rồng sống động như thật, như thể nó đang cử động trên thanh kiếm vậy!

Khoảnh khắc nhìn thấy thanh kiếm này, tim gan mười bảy ông lão Hợp Đảo như thắt lại, lưồng khí tử vong xâm nhập sâu vào tâm hồn họ!

Một kiếm bổ tới!

Một con huyết long lao ra, cả không gian nổ tung tại chỗ! “Được, xem ai giết nhanh hơn!"

Đường Lạc Âm cười nhạt.

Bảo kiếm ngưng kết từ huyết khí trong tay gầm vang, kiếm ý cuồn cuộn ngất trời quét về phía bảy ông lão!

“Muốn chết!” “Các người coi cảnh giới Hợp Đạo thành cái gì rồi?”

Mười bảy cảnh giới Hợp Đạo phẫn nộ!

Họ mang theo cơn thịnh nộ ngút trời vây công hai người họ, khi cảnh giới Hợp Đạo đầu tiên chạm vào kiếm Càn Khôn Trấn Ngục!

“Phụt...”

Một làn sương máu nổ tung! Biến mất ngay tại chỗ!

“Ông Kiml”

Trong con ngươi Sở Nguyên Bá tràn đầy kinh hãi, bị dọa đến mức da đầu tê đại, trái tim gần bị ai đó bóp nát!

Cảnh giới Hợp Đạo! Đây thế nhưng là cảnh giới Hợp Đạo đó! Mẹ nó! Khốn kiếp!

Vương Quỳnh cũng sợ hãi ngồi bệt dưới đất, thân thể mảnh khảnh không ngừng run rẩy!

"Thực lực của anh sa sút quá nhiều rồi đó, giết một tên cảnh giới Hợp Đạo cũng phải dựa vào thanh kiếm này?”, Đường Lạc Âm khinh thường lắc đầu, thanh kiếm ngưng tụ từ sương máu trong tay chém ra ngoài như sao băng xẹt qual

Bùm!

Một ông già có chòm râu dê nổ tung tại chỗ!

Trái tim Sở Nguyên Bá cũng theo đó đau thắt lại: “Trời ơi, lại tổn thất một cảnh giới Hợp Đạo nữa...”

Trước ánh mắt kinh hoàng của Sở Nguyên Bá.

Diệp Bắc Minh xông vào trong đám người, tiếng rồng ngâm không ngừng. vang lên!

Dưới sự công kích của anh, cảnh giới Hợp Đạo vậy mà không chịu nổi quá ba chiêu!

Gô gái kia còn đáng sợ hơn, cầm một thanh kiếm ngưng kết từ sương máu và điên cuồng chặt đầu người giống như một vị thần chết vậy!

Chưa đầy mười lăm phút.

Sở Nguyên Bá đã hoàn toàn chết lặng, mười bảy cảnh giới Hợp Đạo sơ kỳ hắn đưa tới... tất cả đều bỏ mạng rồi!

Đường Lạc Âm cười nhạt: “Anh giết chín người, tôi giết tám người!” “Nhưng anh tấn công trước, chúng ta coi như hòa!”

Diệp Bắc Minh không quan tâm tới cô ta, ánh mắt anh ghim chặt lên người Sở Nguyên Bá, rảo từng bước đi tới!

“Anh... anh đừng đến đây...", đạo tâm của Sở Nguyên Bá gần như sụp dổ. Đây là loại quái vật gì vậy! !!

Cảnh giới Hợp Đạo không phải là Nhập Đạo cảnh, cũng không phải là Ngộ Đạo!

Đây là cảnh giới Hợp Đạo đó!

Tên nhãi này vậy mà hạ gục được cảnh giới Hợp Đạo? Hơn nữa còn lấy một địch chín?

Đúng là không hợp lẽ thường!

Diệp Bắc Minh tựa hồ không nghe thấy gì mà tiếp tục đi về phía Sở Nguyên Bá: “Có nhiều người muốn giết tôi lắm, anh quả thực rất ổn!”

“Mười bảy cảnh giới Hợp Đạo thực sự xém chút đã đe dọa được tới tôi rồi!”

Sở Nguyên Bá đổ mồ hôi đầm đìa, không ngừng nuốt nước miếng: “Cậu Diệp, tôi xin thề sau này sẽ không tìm anh gây phiền phức nữa!”

“Chỉ cần anh tha cho tôi, bây giờ tôi liền thà...” “Muộn rồi!”

Sát ý của Diệp Bắc Minh dâng cao.

Bỗng nhiên.

Từ phía sau vang lên một giọng nói trong trẻo: “Diệp Bắc Minh, tiếp thử một kiếm của tôi xem?”

Thanh kiếm máu trong tay Đường Lạc Âm không báo trước chém xuống!

Một loại cảm giác nguy cơ cực kỳ khủng bố truyền đến, Diệp Bắc Minh cấp tốc quay người lại!

Anh đưa tay đón một chiêu này, giây phút hai thanh kiếm va chạm vào nhau, một sức mạnh cực kỳ khủng khiếp lan tràn tứ phía!

Bầu trời như sụp đổ!

Kiến trúc Đường gia lập tức bị chôn vùi, toàn bộ không gian xung quanh cũng bị phá vỡi

Một lỗ đen khổng lồ xuất hiện và nuốt chửng mọi thứ! “Trời ơi...”

Sở Nguyên Bá giống như phát điên dùng hết sức lực co chân chạy về hướng ngoại giới!

Vương Quỳnh thậm chí còn bóp nát một miếng huyết ngọc đeo trên cổ, một mảnh tàn hồn của một ông lão liền lao ra: “Quỳnh Nhi, đã xảy ra chuyện gì vậy?”

"Không hay rồi, không gian sụp đổ, mau chóng rời đi!” Tàn hồn của ông lão tóm lấy Vương Quỳnh, nhanh chóng rút lui! Cuối cùng.



Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!