Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 4326: Anh Tôi




“Anh Tôi”

Một cô gái trẻ lao tới, nước mắt chảy dài trên má, ôm chặt lấy Tô Cuồng: “Lão Mã, nhanh cứu người!”

“Được!” Một lão giả lùn vội vàng chạy tới kiểm tra thương thế của Tô Cuồng.

“Công chúa nhỏ của nhà họ Giang Giang Tiên Nhi? Cô ta biết Tô Cuồng sao?”

Sở Y Thủy cảm thấy có chút kì lạ.

Ánh mắt Hướng Ly Ly chăm chú: “Xem ra quan hệ của hai người này không bình thường!”

“Theo tôi được biết, lão Mã này tên là Mã Quốc Lập, thực lực của ông ta ở cảnh giới Ngộ Đạo hậu kỳ!”

Tất cả mọi người đều hết hồn, đây chính là uy lực một cú đấm của Diệp Bắc Minh?

Ngay cả lão Mã đang ở cảnh giới Ngộ Đạo cũng bị đẩy lùi 10 bước? Đây là sức mạnh thật sự của số 1 Thiên Giai sao?

Khoảnh khắc này.

Không còn bất cứ ai nghỉ ngờ thực lực của Diệp Bắc Minh nữa.

Mã Quốc Lập kiếm tra một hồi, âm trầm lắc đầu: “Tiểu thư, hai tay hoàn toàn tàn phế rồi! Gãy 7 xương sườn, lục phủ ngũ tạng bị tổn hại nghiêm trọng!”

“Cho dù có sống được, e rằng...” “Tôi không quan tâm! Anh Tô không thể chết!”

Hốc mắt Giang Tiên Nhi đỏ lên: “Đưa về nhà họ Giang cứu chữa, nếu anh Tô chết, tôi cũng không thiết sống nữa!”

Giang Tiên Nhi cùng biến mất với Tô Cuồng. Tất cả mọi người đều ngớ ra.

“Tô Cuồng vậy mà lại quen biết Giang Tiên Nhi? Quan hệ còn có vẻ rất tốt, nói không chừng là đang yêu nhau đó!”

“Chưa biết chừng nhà họ chờ sau khi Tô Cuồng lên đỉnh, sẽ cho hắn một danh phận làm rể nhà họ Giang?”

“Nếu đây là sự thật, vậy có nghĩa là Tô Cuồng được nhà họ Giang đánh giá cao... nhưng bây giờ suýt chút đã bị Diệp Bắc Minh giết chết...”

“Ai thu nhận Diệp Bắc Minh làm đệ tử, có khi nào sẽ bị nhà họ Giang coi như kẻ thù không?”

“Chúng ta mặc dù không sợ nhà họ Giang, nhưng chỉ vì một đệ tử mà trở mặt thì cũng không đáng...”

“Đáng tiếc thật, Diệp Bắc Minh thật sự là một hạt giống tốt. Từ sức mạnh cú đấm vừa rồi của cậu ta, tương lai không chừng có thể hợp đạo thành công...”

Mọi người thấp giọng bàn tán. Sắc mặt Mạc Trần cũng không ngừng thay đổi.

Lão giả mặt đỏ lắc đầu, muốn ông ta từ bỏ.

Mạc Trần hít sâu một hơi, đi tới trước mặt Diệp Bắc Minh: “Nhóc Diệp, lão phu xin lỗi!”

“Mạc Trần tôi nuốt lời rồi, tôi thu lại lời mời nhận cậu làm đồ đệ vừa nấy!”

“Lão phu không thể gây rắc rối sau lưng tông môn được, hi vọng cậu hiểu chol”

“Đồ trong nhẫn trữ vật vừa rồi, coi như tặng cho cậu làm bồi thường!” Diệp Bắc Minh khế mỉm cười: “Lão Mạc, khách khí rồi!”

“Về chiếc nhẫn trữ vật này, vẫn nên trả lại cho ông!”

Anh giơ tay, ném lại nhẫn trữ vật cho Mạc Trần.

Mạc Trần sững sờ.

ột câu: “Cậu nhóc Diệp, lão phu

Gật gật đầu thu lại nhẫn trữ vật, nhắc nhở mặc dù không thể chủ động nhận cậu làm đệ tử!”

“Có điều, cậu có thể lựa chọn gia nhập Thái Cổ Các của chúng tôi!”

“Đây chính là quyền lợi của người đứng thứ nhất cuộc chiến Thiên Giail”

Lão giả mặt đỏ giật mình: “Lão Mạc, ông điên r Ý tứ cuả Mạc Trần rất rõ ràng.

Tôi không thể chủ động chọn cậu, nhưng cậu có thể chọn tôi! Nói đến mức này rồi, Mạc Trần coi như đã tận tình tận nghĩa!

Diệp Bắc Minh khẽ mỉm cười: “Cảm ơn lão Mạc, tôi sẽ không gia nhập Thái Gổ Các đâu!”

“Gậu... chắc chắn?”

Mạc Trần ngây ngẩn.

Ông ta còn đặc biệt giải thích một câu: “Đây chính là quyền lợi của cậu! Nếu cậu gia nhập Thái Cổ Các, nhà họ Giang cũng sế không vì cậu mà đối địch với tông môn đâu!”

“Cảm ơn ý tốt Mạc tiền bối, thật sự không cần!”

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Tôi vẫn nên chọn gia nhập tông môn khác thì hơn!”

“Được rồi...”

Mạc Trần có chút thất vọng, nhưng cũng có phần nhẹ nhõm.

Bạn đang đọc truyện ở truyện_a-z._z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen aaZZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!