Hướng Ly Ly trợn to hai mắt, không dám tin nhìn cảnh này: "Trời ơi! Y Thủy, thực lực của hắn mạnh như vậy, cô còn lo lắng gì chứ?”
Sở Y Thủy cũng ngây người!
Hoàn toàn không ngờ thực lực của Diệp Bắc Minh lại kinh khủng như vậy! Vừa leo tới khoảng bậc thứ 5600!
Đột nhiên.
Diệp Bắc Minh cảm thấy phía sau có khí tức đuổi theo!
Lông mày của anh nhíu lại!
Quay đầu nhìn lại, không khỏi sửng sốt một chút!
Hai gương mặt quen thuộc xuất hiện trước mắt, lại là Vũ Văn Phong Tân tộc của Đại lục Hỗn Độn, Vũ Xung Tiêu Vũ tộc!
"Các người cũng đến giết tôi sao?" Đồng tử của Diệp Bắc Minh híp lại. Liếc mắt nhìn tấm thẻ thân phận của hai người!
Vũ Văn Phong, sức chiến đấu 2 vạn!
Vũ Xung Tiêu, sức chiến đấu 1 vạn!
"Không không không..." Vũ Văn Phong vội vàng lắc đầu: "Diệp công tử, chúng tôi thấy nơi ngài đi qua căn bản không ai dám đuổi theo!"
“Trong vòng một ngàn bậc thang, trong thời gian ngắn không ai dám đi!" “Cho nên, chúng tôi... chúng tôi mới mạo muội đi theo..."
Nơi Diệp Bắc Minh đi qua!
Không ai dám cản!
Tránh ra một con đường!
Hai người đi theo phía sau, lại một đường leo tới hơn năm ngàn bậc mà không có việc gì!
Nếu không.
Với sức chiến đấu hơn một vạn của hai người, căn bản không thể nào đến được nơi này!
Thấy Diệp Bắc Minh không có phản ứng.
Vũ Xung Tiêu vội nói: "Diệp công tử, chúng tôi không đi theo không công đâu!"
"Ở đây có một vạn Tinh Thần Thạch, chỉ cần ngài để chúng tôi đi theo là được, không cần quan tâm chúng tôi!"
"Còn chúng tôi có thể leo tới bước nào, coi như là vận may của chúng tôi!" Cô ta ném qua một cái nhẫn trữ vật!
Thần niệm của Diệp Bắc Minh thăm dò, quả nhiên có hơn hai vạn Tinh Thần Thạch!
"Được rồi, các người có thể đi theo, nhưng tôi cũng sẽ không quan tâm sống chết của các người đâu!"
Anh xoay người bỏ đi. "Đa tạ, cảm ơn!" Hai người vô cùng cảm kích, kích động đi theo sau lưng Diệp Bắc Minh!
Một hơi lao tới khoảng bậc thang thứ một vạn, mười một bóng người đã chặn ở phía trước, mỗi người đều có sức chiến đấu trên mười bảy vạn!
Đồng tử của mỗi người đều ngưng lại, trên người cuộn trào sát ý ngút trời!
"Tôi đã nói sao đường đi yên tĩnh như vậy, hóa ra đều đang ở đây chờ chết à?”
Diệp Bắc Minh cười nói.
"Nhóc con! Ba tên ngu ngốc Sài Tiêu, Lục Khôn, Lưu Ngọc Linh khinh thường mày, cho nên chết dưới tay mày!" Người cầm đầu lạnh lùng mở miệng.
Chu Kiếm, sức chiến đấu 18 vạn! Nhập Đạo cảnh trung kỳ, khí tức cực kỳ kinh khủng! "Mày cho rằng bọn tao ngu ngốc giống bọn chúng sao? Giết!"
Chu Kiếm như một thanh kiếm lao ra, trong không khí thậm chí xuất hiện một mảng tàn ảnh!
Mười người còn lại cũng như tia chớp lao xuống!
Diệp Bắc Minh nhe răng cười: "Một đám gà đất chó ngói!"
"Bố mày không rảnh lãng phí thời gian với bọn mày, nổ tung cho tao!" Anh năm chặt Thủy Tổ Ma Đao, chém ra một đao!
Trong nháy mắt Chu Kiếm tiếp xúc với Thủy Tổ Ma Đao, một cảnh tượng khiến người ta kinh hãi xuất hiện!
Bịchl!! Chu Kiếm như quả dưa hấu nổ tung, máu loãng bắn tung tóe! "Chu Kiếm!!! Sao có thể!"
Mười người còn lại sợ đến mức thân hình run lên, toàn bộ dừng lại kinh hãi nhìn Diệp Bắc Minh!
"Lại nổI!" Diệp Bắc Minh gầm thét một tiếng, tàn sát đẫm máu!
Thủy Tổ Ma Đao quét ngang về phía trước, một đạo đao khí màu máu cuốn tới!
PhụtI!! Người Nhập Đạo cảnh trung kỳ thứ hai ngã xuống!
"Hít...' Chín người còn lại hít vào một hơi khí lạnh, sắc mặt từng người vô cùng trắng bệch!
"Chạy maullI" "Đi! Tên nhóc này có vấn đề!"
"Đệt!!! Hắn là Nhập Đạo cảnh hậu kỳ! Sức chiến đấu của hắn ít nhất phải trên hai mươi vạn, mau chạy đi!"
Chín người sợ đến mức hồn phi phách tán! Xoay người bỏ chạy về bậc thang phía trên!
Diệp Bắc Minh phát ra nụ cười như thần chết: "Chạy cái gì? Không phải đến truy sát tao sao?”
Anh bước lên đuổi theo!
Nổ! Nổ! Nổ!
Ba bóng người nổ tung tại chô!
Vũ Văn Phong và Vũ Xung Tiêu ở phía sau vô cùng sửng sốt!
Cũng quá kinh khủng rồi!
Trên quảng trường cuối thang trời, Sở Nguyên Bá trợn to hai mắt, nhìn chằm chằm vào tất cả những điều này: 'Đệt! Đệt! Đệt!!! Tên nhóc này... hắn giấu sâu quá!"
“Sức chiến đấu trên hai mươi vạn!! Đệt! Hắn lại có sức chiến đấu trên hai mươi vạn!"
Vút Anh ta đột ngột quay đầu.
Đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Vương Quỳnh ở bên cạnh: "Vương Quỳnh! Rốt cuộc đây là chuyện gì?"
"Tên nhóc này thật sự đến từ tinh vực Man Hoang ư? Sao hắn có thể có sức chiến đấu hai mươi vạn!!!"
Vương Quỳnh cũng sợ ngây người! “Tôi... tôi không biết..." Xoạt!
Sở Nguyên Bá quay đầu lại, chằm chằm nhìn Sở Y Thủy và Hướng Ly Ly: "Các người rốt cuộc biết cái gì? Đừng hòng lừa tôi!"
"Tôi biết các người vẫn luôn âm thầm giúp đỡ tên nhóc này, nhưng ông đây. không quan tâm, tôi chỉ muốn hắn chết!!!"
"Bây giờ nói cho tôi biết, hắn rốt cuộc là ai?!"
Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!