Lão giả nhanh chóng nói: "Mỗi người vào đây đều phải rút thăm! Quy tắc rất đơn giản, hai hộp này có một trăm số!"
Ông ta chỉ vào hai cái hộp bị phong ấn khí tức bằng phù văn bên cạnh! "Từ 1 đến 100, cậu rút được bất kỳ số nào từ hộp bên trái cũng được!” "Người tu võ giả tiếp theo vào, rút một số từ hộp bên phải!"
"Nếu hai người các cậu rút cùng số, sẽ phải lên đài võ đạo chiến đấu!" "Người thua rời đi, người thắng được thăng cấp!"
Lão giả rất sốt ruột: "Tu võ giả quá đông, tôi không rảnh lãng phí thời gian với cậu đâu! Rút đi!"
Diệp Bắc Minh tiến lên, lấy ra một con số từ hộp bên trái! Cúi đầu nhìn: "Số 441" "44? Thật không may mắn!" Nghê Hoàng nhíu mày.
Diệp Bắc Minh vô tư cười nói: "Không có vấn đề gì lớn."
Giây tiếp theo.
Một người đàn ông áo tím bước vào, rút một số từ hộp bên phải, giơ tay nhìn: "Số 4AI"
Đôi mắt anh ta khẽ ngưng lại, rơi trên người Diệp Bắc Minh: "Nhóc con, đối thủ của tôi hình như là anh nhỉ?"
Nghê Hoàng liếc nhìn thẻ thân phận của người đàn ông áo tím! Nghiêm Cương!
Sức chiến đấu: 6 vạn rưỡi!
"Sức chiến đấu sáu vạn rưỡi!!!"
Con ngươi của Nghê Hoàng co rút mạnh: "Thế này không công bằng!!!" Các tu võ giả rút thăm xung quanh cũng đều sửng sốt!
“Trời ơi... sức chiến đấu một vạn đấu với sức chiến đấu sáu vạn..." "Vô lý đến vậy sao? Hoàn toàn là nghiền ép mài!”
"Thế này chẳng phải chết chắc sao?"
Nhiều người nhìn Diệp Bắc Minh với ánh mắt thương hại!
Sắc mặt Diệp Bắc Minh cũng hơi trầm xuống!
Thật sự trùng hợp đến vậy sao?
Anh vừa rút được số 44, ngay sau đó lại có người vào rút được số 44I Lại còn là Thần Quân cảnh hậu kỳ sức chiến đấu sáu vạn!
Lão giả cười nói: "Cô gái, vận may cũng là một loại thực lực!"
"Tu võ giả tham gia đài võ đạo, sức chiến đấu cơ bản từ một vạn đến mười vạn!"
"Sức chiến đấu mười vạn cực kỳ hiếm, nhưng cũng không phải không có! Cô gặp phải, đương nhiên phải chấp nhận xui xẻo thôi!"
Nghiêm Cương bày ra vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Diệp Bắc Minh, khóe miệng tràn ngập vẻ trào phúng nhàn nhạt: "Nhóc con, hay là anh quỳ xuống dập đầu với tôi đi"
"Tôi sẽ đồng ý không cần lên đài võ đạo nữa!"
"Anh suy nghĩ cho kỹ đi, lên đài võ đạo, sẽ chết rất khó coi đấy!"
Diệp Bắc Minh trực tiếp bước ra, lên đài võ đạo gần nhất không có người: "Lên đài, chịu chết đi!"
Mẹ kiếp! Các tu võ giả đang xem đều sửng sốt! Vô số ánh mắt nhìn sang!
"Sức chiến đấu một vạn mà dám nói chuyện với sức chiến đấu sáu vạn như: vậy ư?”
"Tên nhóc này là ai vậy? Điên rồi à?"
"Haizz, trước khi chết cuối cùng cũng phải cứng rắn một lần! Tên nhóc này chắc chắn phải chết rồi..." Nhiều người lắc đầu than thở.
"Muốn chết à!"
Khóe mắt Nghiêm Cương co giật, bước lên đài võ đạo!
Áp lực từ cảnh giới Thần Quân hậu kỳ bùng nổ, Nghiêm Cương cực kỳ kiêu ngạo lao về phía Diệp Bắc Minh!
"Tên nhóc kia, mày sẽ hối hận vì hành động của mình!” "Quỳ xuống cho taollI"
Anh ta hạ xuống trước mặt Diệp Bắc Minh, một quyền điên cuồng đập. xuống!
Ngay khi mọi người nghĩ rằng Nghiêm Cương sẽ đấm cho Diệp Bắc Minh quỳ xuống, kinh mạch nổ tung mà chết!
Diệp Bắc Minh giơ cánh tay lên, khóa lấy cổ tay Nghiêm Cương!
Xoetl
Một cánh tay lập tức bị xé toạc!
"Đệt!"
Dưới đài võ đạo là một trận náo động!
Đồng tử của Nghiêm Cương co rút điên cuồng, kinh hãi tuyệt vọng nhìn Diệp Bắc Minh: "Mày... sao có thể... không phải mày chỉ có sức chiến đấu hơn một vạn sao?"
"Quỳ xuống!”
Diệp Bắc Minh vỗ một chưởng!
Nghiêm Cương như bị sét đánh, bịch một tiếng quỳ xuống đất!
Đài võ đạo dưới đầu gối nổ tung!
“Tôi và anh không thù không oán, anh vừa đến đã kiếm chuyện giết tôi!"
"Là Bàng Binh? Hay là nhà họ Trần?”
Diệp Bắc Minh nheo mắt: "Hay là, người khác?"
Nghiêm Cương sợ ngây người, căn bản không ngờ Diệp Bắc Minh lại tàn nhẫn như vậy: "Tôi... tôi không biết... có người bảo tôi đến rút thăm..."
"Nói rút được thăm thì làm cậu thành tàn phế, chừa cậu một hơi thở là được..."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!