Lạnh lẽo!
Thấu xương!
Tử vong!
Ba cỗ khí tức đồng thời ập tới! "Không..."
Đồng tử của Bàng Sát co rút mạnh, vội vàng lắc đầu: "Tiền bối không sai, là tôi sai rồi!"
"Là vừa rồi tự tôi bất cẩn ngã đập trúng!"
"Như vậy mới đúng." Lão giả cười một tiếng đầy ẩn ý, rất hài lòng với câu trả lời này.
Quét mắt nhìn xung quanh, cuối cùng ánh mắt dừng lại trên người Diệp Bắc Minh: "Lão phu phụ trách con thuyền này đưa các người đến dưới đảo Thiên
Giail"
"Lão phu không muốn xảy ra chuyện gì, nếu ai làm lão phu không vui, thì đừng trách lão phu làm người đó không thoải mái!"
Nói xong. Hai lão giả trực tiếp rời đi!
Bàng Sát nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh, sát ý không hề che giấu: "Đồ dã nhân, mày gan lắm!"
"Bàng Sát tao nhớ kỹ mày rồi! Không sợ chết thì cứ theo tao lên thuyền, cho dù mày xoay người bỏ chạy thì bố mày cũng có vạn cách tìm ra mày!"
"Cái tát này, bố mày nhớ kỹ, chẳng bao lâu sẽ trả lại mày gấp trăm vạn lần!!!" Hắn ta xoay người, chen vào hàng ngũ phía trước!
Nghê Hoàng hơi lo lắng: "Diệp đại ca, làm sao bây giờ? Chờ chuyến sau nhé?"
Diệp Bắc Minh lắc đầu: "Không sao, lên thuyền thôi!"
Hai người xếp hàng trước sau, nửa tiếng sau cuối cùng cũng đến lượt lên thuyền.
"Vé lên thuyền mỗi người một trăm khối Tinh Thần thạch!"
"Tinh Thần thạch là gì?" Diệp Bắc Minh sửng sốt.
Người đàn ông trung niên ngồi sau một cái bàn, như nhân viên ngân hàng nào đó không kiên nhãn liếc nhìn Diệp Bắc Minh: "NHóc con, mày đến gây sự đúng không?”
"Tinh Thần thạch là gì cũng không biết? Mày từ xó xỉnh nào đến vậy?”
Bàng Sát và những người khác đã nộp Tinh Thần thạch, vẫn chưa rời đi mà đứng ở cách đó không xa quan sát!
Thấy Diệp Bắc Minh ngay cả Tinh Thần thạch cũng không nhận ra, Bàng Sát mắng một tiếng: "Đệt! Thằng ngu từ đâu ra vậy!"
"Bố mày lại để loại hàng này đánh vào mặt? Má nó!" Nghê Hoàng vội vàng tiến lên: "Tiần bối, tôi có Tinh Thần thạch!"
Cô ta vội vàng đưa lên một cái nhẫn trữ vật!
Người đàn ông trung niên quét thần niệm, bên trong có khoảng 230 khối Tinh Thần thạch. Lúc này ông ta mới lộ ra nụ cười hài lòng!
”Coi như cô biết điêu!"
Ông ta ném cho Nghê Hoàng một cái lệnh bài: "Đây là phòng của các người, phòng đôi, tự đi đi!"
Nghê Hoàng nhận lấy lệnh bài, vội vàng cảm ơn, kéo Diệp Bắc Minh đi vào. cửa lớn của cung điện.
Vừa đi về phía phòng trên lệnh bài, vừa giải thích: "Diệp đại ca, Tỉnh Thần thạch sinh ra trong Hỗn Đội
"Không chỉ cực kỳ hiếm, mà bên trong còn ẩn chứa năng lượng cực kỳ to lớn!"
"Vật này có thể duy trì sự vận hành của truyền tống trận, cũng có thể để tu võ giả hấp thu bổ sung lực lượng bị mất trong cơ thể!"
“Trong kho báu Ma tộc của tôi cũng chỉ có hơn một vạn khối Tinh Thần thạch!"
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A-z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z_z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!