Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 401: Lông mày không ngừng run lên!




 Không hỏi nhiều thêm.  

 

Nhưng bốn chữ gia tộc cổ võ khiến sâu trong đôi mắt của anh lóe lên tia sắc lạnh!  

 

…  

 

Diệp Bắc Minh không ở lại trong đội Thiên Cơ.  

 

Nói đợi thư ký Tiền thu thập đủ dược liệu, anh sẽ lại đến đội Thiên Cơ.  

 

Vừa lên xe, điện thoại của Diệp Bắc Minh bỗng đổ chuông.  

 

Sau đó anh ấn nút nghe, nhưng tay trượt ấn vào nút loa ngoài: “A lô, Nhược Tuyết, có chuyện gì thế?”  

 

Hạ Nhược Tuyết cười hỏi: “Cậu đang ở đâu đấy, sao không thấy người đâu?”  

 

“Người của cậu làm việc rất hiệu quả, mới có một ngày đã đăng ký thành lập công ty xong”.  

 

“Còn mua một tòa nhà cao chọc trời, tất cả thủ tục đều được chuẩn bị xong, ngày mai sẽ bắt đầu kinh doanh”.  

 

“Tớ muốn… ừm, cậu có thể đến dự lễ khai trương không?”  

 

Diệp Bắc Minh tiện miệng đồng ý: “Được, không vấn đề”.  

 

“Được, vậy tớ đợi cậu đấy”, Hạ Nhược Tuyết cười nhạt.  

 

Hai người trò chuyện mấy câu.  

 

Rồi tắt máy.  

 

Thư ký Tiền cười nói: “Thiếu soái Diệp, tôi cũng có vài người bạn, nếu cậu không để ý, tôi cho bọn họ tham dự lễ khai trương được không?”  

 

Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Thôi, tránh rắc rối”.  

 

“Cho tôi xuống đây đi, tôi đi dạo rồi về nhà”.  

 

Thư ký Tiền rất thông minh.  

 

Người thông minh thường không nói nhiều: “Được”.  

 

Sau khi anh xuống xe, chiếc xe của thư ký Tiền mau chóng rời đi.  

 

Diệp Bắc Minh đứng bên đường cái, lấy ra danh sách những người phải chết.  

 

“Trên danh sách những người phải chết, người cuối cùng ở Long Đô, Lưu Bán Thành!”  

 

“Ông tưởng rằng, ông chạy thoát nổi sao?”  

 

Sự việc xảy ra ở hiệp hội võ đạo gây náo động ở cả Long Đô.  

 

Bao nhiêu thế lực hợp lại cũng không động được vào Diệp Bắc Minh?  

 

Lưu Bán Thành vừa nhận được thông tin.  

 

Lông mày không ngừng run lên!  

 

“Phó Quốc Hoa chết rồi, Tiêu Thiên Chiến chết rồi, Hạ Vũ Thần chết rồi…”    

 

Trong hoa viên.