Quên luôn cả đau đớn trên người, kinh ngạc hỏi: “Thực lực của mày làm sao có thể cường mạnh như vậy? Rõ ràng tao nhớ mày đã tự hủy rồi!”
“Đợi đã, kẻ tự hủy không phải là mày!” Đồng tử của Thanh Huyền Tử co lại. Ánh mắt của Diệp Bắc Minh băng lạnh: “Ông cũng không ngu xuẩn lắm!”
Vẻ mặt Thanh Huyền Tử biến sắc, từ thực lực của Diệp Bắc Minh thấy nếu ra tay, chắc chắn lão ta chết chắc!
Đi!
Lúc trong đầu vụt lên suy nghĩ này, Thanh Huyền Tử nhanh chóng bò lên, không hề do dự xông ra bên ngoài.
Diệp Bắc Minh lắc đầu: “Bây giờ muốn chạy, không cảm thấy đã quá muộn ư
Đang định đuổi theo! Hai cơ thể ấm nóng quấn lấy, ôm chặt người Diệp Bắc Minh! “Hỏng rồi!”
Cơ thể của Diệp Bắc Minh cứng đờ, Thanh Huyền Tử sớm đã biến mất không còn bóng dáng.
“Gậu Diệp... đừng bỏ Yên Nhi...” “Chủ nhân, Tiêu Tiêu là người của cậu...” Hai cô gái lẩm bẩm.
Trong lúc quấn chặt Diệp Bắc Minh, đồng thời còn xoẹt xoẹt xé áo trên người!
Diệp Bắc Minh quát một tiếng: “Các cô tỉnh táo lại đi!” GCắm Quỷ Môn Thập Tam Châm xuống, cơ thể của hai cô gái run lên!
Đôi mắt vốn mơ màng trở nên tỉnh táo vài phần, sau khi phát hiện mình quấn lên người Diệp Bắc Minh: “Cậu Diệp, chủ nhân, chúng tôi đã chết rồi ư?”
Diệp Bắc Minh bất lực lắc đầu: “Ai nói các cô đã chết? Các cô chỉ trúng độc thôi!”
“Bây giờ đã được giải độc, còn không buông tôi ra?” “A2”
Hai cô gái mới nhớ ra, hình như mình bị Thanh Huyền Tử bắt đến phủ quốc sư, còn cho họ uống hợp hoan đan!
Liền vội vàng buông Diệp Bắc Minh.
Vì áo trên người bị xé rách, chỉ còn lại mấy mảnh vải rách. Lúc đứng lên liền trơn rơi xuống.
Hiện ra tất cả.
Diệp Bắc Minh vội quay đầu, lấy ra mấy bộ quần áo của mình từ trong nhẫn trữ vật: “Các cô mặc tạm đi!”
Bạn đang đọc truyện ở tRuyen.a_z.z .vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen_Azz" để đọc nhé!.Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!