Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3694: Chỉ tiếc là mãi không thể đột phá!




Giống như một thư sinh khoảng hai mươi tuổi!

Độc Cô Bá Đạo không nhìn đến đám người, bước đến trước thi thể không đầu của Độc Cô Vấn Thiên!

Tiện tay điểm một cái, một luồng ánh đỏ máu bẳn ra!

“Rắc rắc' một tiếng giòn tan vang lên!

Một chiếc dây chuyền trước ngực ở thi thể không đầu nổ tung, một luồn huyết quang bay ra lập tức chui vào trong thi thể không đầu!

Liền sau đó, thi thể không đầu lại run lên.

Chậm rãi bò dậy!

Một cái đầu mới dần mọc ra trước mặt tất cả mọi người!

“Làm... làm sao có thểt”

Con ngươi của những người có mặt giãn to, giống như nhìn thấy mat

“Soạt!"

Tiêu Vô Tướng hít khí lạnh: “Thuật phần thần, chia nguyên thần thành hail”

“Chi dù nguyên thần chính hoàn toàn hủy diệt, chỉ để lại một chút phân thần thì vẫn có thể sống lại!”

“Chỉ cần phân thần chưa bị diệt, mãi mãi bất tử bất diệt, thủ đoạn thật khủng bối”

Độc Cô Bá Đạo quay đầu, ánh mắt nhìn qua như kiếm sắc: “Ông cũng biết nhiều đấy, thuật phân thần của bản hoàng mà ông cũng biết!”

“Không dám"

Tiêu Vô Tướng sợ đến run lẩy bẩy, thụp một tiếng quỳ xuống đất.

Lúc này, sâu trong đáy mắt ông ta chỉ có nỗi sợi

Độc Cô Bá Đạo cảm thấy vô vị, nhìn sang Độc Cô Vấn Thiên: “Thiên Nhi, rốt cuộc đã có chuyện gì?”

“Bố cho Ân Đạo Hàng bảo vệ con, mà ngay cả nguyên thần chính của con cũng bị diệt!”

Sắc mặt Độc Cô Vấn Thiên trảng bệch, nhớ đến vừa nãy bị một quyền của Diệp Bắc Minh đánh nổ đầu.

Trong lòng vẫn vụt lên nỗi sợ: “Bố, con phát hiện ra xương chí tôn!”

“Con nói cái gì?”, Độc Cô Bá Đạo cau chặt mày. Ngay cả Tiêu Vô Tướng ở bên cạnh cũng ngẩn người, buột miệng nói: “Xương chí tôn cực kỳ quý hiếm, cho dù là thần giới muốn tìm được một khúc thì cũng khó hơn lên trời!”

“Một tên nhóc từ hạ giới lén vượt biên đến, làm sao có thể có xương chí tôn!”

Độc Cô Vấn Thiên nhìn qua: “Tôi nói hay là ông nói?”

Độc Cô Bá Đạo càng không vui nhìn qual

Tiêu Vô Tướng sợ rụt cổ: “Công tử Độc Gô, là tôi nhiều lời...”

Độc Cô Bá Đạo cau mày: “Thiên Nhi, con chắc chắn là xương chí tôn chứ?”

Độc Cô Vấn Thiên gật đầu: “Chắc chắn, chắc chắn, và khẳng định là nó!”

“Trên người tên nhóc mày không có khí tức của cảnh giới nào hết, con cũng không thấy hän thi triển võ kỹ nào!”

“Mỗi lần hẳn tấn công đều dùng tay trái, một quyền có thể bùng phát ra một con huyết long!”

“Đúng rồi, hơn nữa trên người hẳn còn có Phần Thiên Chi Diễm trên dị hỏa!”

Nghe thấy bốn chữ Phần Thiên Chi Diễm. Độc Cô Bá Đạo hoàn toàn không thể bình tĩnh, vội tóm tay của Độc Cô Vấn Thiên: “Thiên Nhi, con nói gì? Phần Thiên Chi Diễm?”

Độc Cô Vấn Thiên ngẩn người: “Bố, sao bố kích động như vậy?”

Độc Cô Bá Đạo giải thích: “Bố đã là thần hoàng đỉnh phong, chỉ cách tổ cảnh một bước cuối cùng!”

“Chỉ tiếc là mãi không thể đột phá!”

“Bố tìm được một cách, bây giờ chỉ thiếu một ngọn lửa chí cang chí dương!”