Tên nhóc này, nhà họ Ngư bọn họ không chọc vào được! Lâm Trọng Sơn tức đến toàn thân run lên: “Súc sinh, lão phu đã sống mấy chục vạn năm chưa từng thấy kẻ nào cuồng ngạo như cậu!”
“Nhiều lời với cậu ta làm gì? Cho dù đắc tội với điện Thần Hoàng, tên nhóc này cũng phải chết!”
Lục Duệ tức đến gần như sắp thổ huyết!
Câu Kiêu, Giang Nhiên đều là đệ tử nội môn của Vạn Thần Tông!
Diệp Bắc Minh trực tiếp đẫm nổ đầu hai người trước mặt nhiều người như vậy!
Cho dù có điện Thần Hoàng chống lưng cho Diệp Bắc. Minh, những người cấp cao của Vạn Thần Tông đang ở đây chắc chản sẽ lập tức giết Diệp Bäc Minh!
“Giết!"
Lâm Trọng Sơn gầm thét một tiếng, một thanh trường đao màu đen chém xuống.
Lục Duệ dậm chân, sóng khí cuồn cuộn, năm ngón tay trực tiếp thành vuốt tóm về phía đầu của Diệp Bắc Minh!
“Cút đi!”
Diệp Bắc Minh gầm lên một tiếng, tay trái chí tôn tóm về phía thanh trường đao màu đen của Lâm Trọng Sơn!
“Choang' một tiếng, trường đao màu đen trực tiếp nổ tung!
Năng lượng mạnh đánh bay Lâm Trọng Sơn ra xa, toàn bộ mảnh vụn chui vào lồng ngực của Lâm Trọng Sơn!
“Cẩn thận, uy lực của xương chí tôn có vấn đề...”
Một nỗi đau dữ dội xuyên tim truyền đến, Lâm Trọng Sơn không nhịn được lên tiếng nhắc nhở!
Lúc này.
Lục Duệ đã đứng trước người Diệp Bắc Minh, năm ngón tay dữ tợn tóm về phía đầu của Diệp Bắc Minh: “Nhóc con, kẻ điên cuồng ắt có trời trị, chết đi!”
Tay trái chí tôn nghênh đón, va đập vào năm ngón tay của Lục Duệ.
Phập!
Một làn sương máu nổ tung!
Lục Duệ nhanh chóng lùi lại, sắc mặt trắng bệch thở hổn hển: “Sao lại như vậy... chẳng phải xương chí tôn chưa hoàn toàn dung hợp sao?”
“Vậy mà có uy lực như vậy?”
Mọi người trên đài Phong Thần đều thộn mặt!
Không ai ngờ được, Diệp Bắc Minh lại hoàn toàn nghiền áp hai vị trưởng lão của Vạn Thần Tông!
Còn không đợi mọi người phản ứng lại.
Diệp Bắc Minh bước một bước đến trước người Lục Duệ: “Không hiểu được cũng không sao, sau khi ông chết sẽ có thời gian để nghĩ!”