Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3608: Nhìn qua một lượt!




“Ức ực... Bọn họ có thật là thân thể Bán Thần không vậy?”

Một vài cường giả điên cuồng nuốt nước bọt. “Nói nhảm, hơi thở vừa rồi chắc chắn đúng là của thân thể Bán Thần rồi!", một vài người tu võ cảnh giới Đế, cảnh giới

Đế Tôn điên cuồng gật đầu!

Người nào người nấy mắt hãn tơ máu nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh!

Sát Thần quả là kinh khủng y như lời đồn!

Mười thanh niên nam nữ của nhà họ Phó chợt hoàn hồn.

Diệp Bắc Minh lạnh lùng tung ra một cú đấm!

Phụt!

Một làn sương máu nổ tung!

Con ngươi của mọi người thu nhỏ hẳn lại!

Nét mặt của Diệp Bắc Minh không hề thay đổi mảy mau, anh bước tới trước cửa thành Thiên Dung: “Thần sử, giờ đi được chưa?”

“Hả?”

Vương Nguyên hoàn hồn, vội vàng gật đầu: “Được, được, được! Chúng ta đi thôi!”

Đám người của nhà họ Diệp và nhà họ Cổ tôi nhìn anh, anh nhìn tôi.

Bốn mắt nhìn nhau, không ai dám bước vào thành Thiên Dung trước!

Tất cả trơ mắt ra nhìn Diệp Bắc Minh dẫn đầu nhóm người của học viện Viễn Cổ đi vào thành Thiên Dung rồi biến mất.

“ĐùI Đù! Đù! Sát Thần kinh khủng quái”

“Cả ba thân thể Bán Thần của nhà họ Phó đều đã thiệt mạng rồi, sau này nhà bọn họ coi như xong!”

“Học viện Viễn Cổ muốn quật khởi, ai dám không nể mặt?”

Bên ngoài thành Thiên Dung ồn ào bàn tán.

Ở thần điện sâu bên trong thành Thiên Dung.

Nhóm Diệp Bắc Minh đứng trên một đài cao khổng lồ, dưới chân đài cao có khắc một lượng lớn phù văn không gian.

Một thanh niên nhà họ Diệp hỏi: “Xin hỏi thần sử, chỉ cần đi qua truyền tống trận này là chúng tôi sẽ tới Thần Giới ư?”

Truyện được cập nhật nhanh nhất tại santruyen.com nhé cả nhà.

Các website khác có thì là copy truyện nên sẽ bị thiếu không đầy đủ nội dung đâu.Các bạn vào google gõ santruyen.com để vào đọc truyện nhé

Vương Nguyên cười khẩy một tiếng: “Làm gì có chuyện đơn giản như thế được? Truyền tống trận chỉ có thể đưa mọi

người tới đài Phong Thần mà thôi!”

“Chỉ người nào vượt qua được vòng tuyển chọn mới có tư cách tới Thần Giới!”

“Được rồi, không nói nhiều nữa, chúng ta bị muộn rồi!”

Sau khi Vương Nguyên hô “xuất phát!”, phù văn của trận pháp dưới chân lập tức sáng lên!

Không gian xung quanh bị bóp méo, một luồng năng lượng rất mạnh lướt qua, sáng lên lấp lóe!

Tới khi chân mọi người chạm đất thì lúc này bọn họ đã ở trong một không gian đặc biệt.

Dưới chân bọn họ vẫn là một truyền tống trận khổng lồ!

Xung quanh nơi này có chừng mấy trăm truyền tống trận giống như vậy!

Đằng trước truyền tống trận có một quảng trường, trên quảng trường đã có hàng chục ngàn người tu võ đứng chờ sẵn!

Nhìn qua một lượt!

Đế Tôn!

Hầu như tất cả đều là Đế Tôn!

“Trời ạ.. Những người này ai ai cũng đều là cảnh giới Đế Tôn cả ư?”, một thanh niên nhà họ Diệp nghẹn họng, trố mắt ra nhìn.