Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3499: Phát ra âm thanh nặng nề!




Tám lão già cảnh giới Đế Tôn nhảy bật lên, đập ầm ầm trên đài võ đạo.

Phát ra âm thanh nặng nề!

Vương Thần Cương thấy thế thì hét lớn: "Nhà họ Diệp, đây là trận chiến trên đài võ đạo!"

"Chẳng lế các người muốn trái với quy củ của đài võ đạo? Hôm nay, học viện Viễn Cổ tôi đã dùng lưu ảnh thạch ghi lại trận chiến này!"

"Nếu các người dám bất chấp kiêng ky của người tu võ trong thiên hạ, ngay trước mặt mấy trăm ngàn người của học viện Viễn Cổi"

"Quấy nhiễu chiến đấu trên đài võ đạo, trừ phi tám người các ông diệt toàn bộ học viện Viễn Cổ!"

"Nếu không thì, Vương Thần Cương tôi cam đoan, hành động ngày hôm nay của các ông sẽ truyền khắp Huyền Giới!"

Dứt lời, sắc mặt tám vị Đế Tôn của nhà họ Diệp biến đổi!

Đối với người tu võ mà nói, quy củ trên đài võ đạo còn quan trọng hơn cả mạng sống!

Đây cũng là lý do vì sao Diệp Dao dám điên cuồng khiêu khích học viện Viễn Cổ trên đài võ đạo, đám người Vương Thần Cương lại không có cách nào!

Chỉ có thể nhìn từng đệ tử học viện Viễn Cổ chịu chết vì vinh dự của học viện!

"Ông!"

Tám Đế Tôn nhà họ Diệp căm tức nhìn Vương Thần Cương: "Viện trưởng Vương, làm người để lại một đường, sau này dễ nói chuyện!"

"Ông cút mẹ đi!"

Vương Thần Cương trực tiếp chửi ầm lên, đôi mắt tràn ngập tơ máu: "Hay cho một câu ngày sau để một đường, lúc Diệp Dao giết 50 thiên tài của học viện Viễn Cổ!”

"Có nghĩ tới việc để lại một đường cho sau này sao?”

"Lúc các người dồn ép không tha, muốn chém giết mấy người Nhược Giai, Mộng Ly!"

"Nghĩ tới sau này lưu lại một đường sao?” "Giờ các người lại muốn như thế? Nằm mơi” “Nhóc Diệp!"

Vương Thần Cương gầm nhẹ: "Hung hăng hành hạ cô ta đến chết cho bổn viện trưởng, mặc kệ xảy ra chuyện gì!"

"Vương Thần Cương tôi sẽ chống cho cậu! Lão phu không tin, Huyền Giới do nhà họ Diệp các người định đoạt!"

"Được" Diệp Bắc Minh gật đầu.

Ngay lập tức xé rách một cánh tay và hai cái chân còn dư lại của Diệp Dao!

"Thứ khốn nạn, mày dừng tay cho tao!", một ông lão mũi khoăm của nhà họ Diệp gầm lên.

Diệp Bắc Minh mỉm cười: "Tôi không dừng lại thì thế nào? Có can đảm thì ông ra tay đi!"

"Mày!" Ông lão mũi khoãm giận dữ, đang muốn ra tay.

Lại bị một lão già mắt chột bên cạnh kéo lại, lắc đầu với ông ta: "Đừng làm loạn, một khi ông ra tay trên đài võ đạo!"

"Nhà họ Diệp phạm vào kiêng ky của giới võ đạo, đến lúc đó sẽ trở thành trò cười của toàn bộ giới võ đạo!"