Anh ta phẫn nộ gào thét: “Nói cho tao biết, mẹ kiếp, tại sao?”
Năm ngón tay chụp lấy cổ họng của Diệp Bắc Minh, tốc độ nhanh như chớp giật!
“Cậu Diệp, mau tránh ra!” Con ngươi của Diệp Vy Ny thu nhỏ lại, lúc này, năm ngón tay của Diệp Mục chỉ còn cách cổ của Diệp Bắc Minh không đầy một tấc!
Với khoảng cách này, dù thực lực của Diệp Bäc Minh có mạnh đến đâu cũng sẽ vẫn bị Diệp Mục bóp nát cổ họng!
Ngay khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc ấy! Vô Ảnh Thủ!
“Cạch”, một tiếng vang trầm, năm ngón tay của Diệp Mục không tài nào lao về phía trước được nữa.
Anh ta cứ thế bị Diệp Bäc Minh giữ chặt cổ tay, ngay khi sắp chạm được vào cổ của Diệp Bắc Minh rồi thì bị giữ lại!
“Tốc độ của mày... Sao có thể! Sao mày làm được?”
Diệp Mục giật mình. Diệp Vy Ny lập tức hiểu ra: “Lẽ nào là... Vô Ảnh Thủ?”
“Không thể nào, Vô Ảnh Thủ có tổng cộng chín tầng, tôi đã bắt đầu tập luyện từ khi sáu tuổi!”
“Tốn tận mấy chục năm trời mới học được tới tầng thứ sáu nhưng với tốc độ này thì xem ra cậu ta đã đạt tới tầng tầng thứ chín đại viên mãn rồi!”
“Chỉ mới có bao lâu đâu chứ! Không thể nào!
Lúc này, Diệp Bắc Minh lạnh lùng nhìn Diệp Mục: “Anh thực. sự muốn giết tôi!”
Diệp Mục hoàn hồn khỏi cơn khiếp sợ!
Anh ta vẫn còn chưa ý thức được mức độ nghiêm trọng của chuyện này, nhe răng cười một tiếng: “Ranh con, tao muốn giết mày đấy, thì sao nào?”
“Với hạng con kiến như mày, tao...
Ầm!
Máu tươi vẩy ra!
Tay phải của Diệp Mục bị xé lìa ngay tại chỗ!