Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 3018: "Cậu nói đúng một nửa, nửa kia thì sai rồi!"




 Biểu cảm của Diệp Bắc Minh rất bình tĩnh: "Tháp gì?"  

 

 

Sở Vị Ương không hề do dự lấy ra một tờ giấy.  

 

Cô ta đã tạm thời đặt mô hình Tiểu Tháp trên người Diệp Tâm để ổn định vết thương.  

 

Nếu không, lúc anh sử dụng lực lượng của tháp Càn Khôn Trấn Ngục chém giết Vô Thủy Kiếm Hoàng đã bị phát hiện!  

 

Diệp Bắc Minh nhìn thoáng qua: "Một tòa tháp đổ nát mà thôi, có ích lợi gì sao?"  

 

Sở Vị Ương sững sờ, lắc đầu: "Anh Diệp, vật này rất quan trọng!"  

 

"Nếu anh có thể tìm tới giúp tôi, tôi không chỉ có thể dẫn anh rời khỏi thế giới Tam Thiên, mà còn có thể cho anh tất cả những gì anh muốn!"  

 

Diệp Bắc Minh cười một tiếng: "Thế giới Tam Thiên có gì mà không tốt, tại sao phải rời đi?"  

 

Khuôn mặt Sở Vị Ương tràn ngập tự tin: "Người khác cho rằng như vậy cũng thôi, chẳng lẽ anh Diệp cũng cho rằng như thế sao?"  

 

"Không lẽ anh không muốn đi đến thế giới cao cấp hơn?"  

 

Giọng điệu của Diệp Bắc Minh vẫn bĩnh tĩnh: "Trở thành chúa tể của thế giới Tam Thiên đã rất mạnh rồi, không phải sao?"  

 

Sở Vị Ương cười vô cùng có thâm ý: "Anh cảm thấy thế thật à?"  

 

"Cô có ý gì?", Diệp Bắc Minh hỏi.  

 

Sở Vị Ương lấy một ví dụ: "Một con cá bị người ta nuôi dưỡng ở trong bể cá, có lẽ nó biết mình đang ở trong bể cá".  

 

"Nhưng nếu một con cá bị nuôi ở trong bể nước, trong hồ nước thì sao?"  

 

"Có lẽ nó sẽ cho rằng toàn bộ bể nước, hay hồ nước chính là toàn thế giới!"  

 

"Mà thật sự không biết, bể nước và hồ nước này cũng có chủ nhân!"  

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh trầm xuống, trở nên tương đối khó coi: "Thế giới Tam Thiên chỉ là một hồ nước?"  

 

"Ha ha".  

 

Sở Vị Ương nở nụ cười xinh đẹp: "Anh Diệp là người thông minh, tôi sẽ không giải thích thêm lời thừa thãi!"  

 

"Tôi chỉ có thể nói, nhà họ Sở có sức mạnh giúp anh Diệp nhảy qua Long Môn!"  

 

"Đi gặp gỡ thế giới bên ngoài, điều kiện chính là tìm được tháp này!"  

 

Bỏ lại câu nói này, Sở Vị Ương kéo Sở Sở quay người rời đi.  

 

Diệp Bắc Minh đứng im tại chỗ, biểu cảm dưới mặt nạ màu tím khó đoán: "Tiểu Tháp, cô ta đang có ý gì?"  

 

Thời điểm này.  

 

Tâm trạng Diệp Bắc Minh bực bội!  

 

Có cảm giác nguy cơ vô hình ập đến!  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục mở miệng: "Nhóc, điều cô ta nói cũng có khả năng!"  

 

"Nghĩa là sao?'  

 

"Nhóc, cậu có còn nhớ thế giới bỏ túi của mình không?"  

 

"Đương nhiên!"  

 

Diệp Bắc Minh khẳng định gật đầu: "Không phải ông nói là thế giới bỏ túi sẽ càng ngày càng lớn theo sự tăng trưởng thực lực của tôi sao!"  

 

"Cuối cùng, có thể biến thành một đại lục!"  

 

"Chờ chút đã..."  

Nói đến đây, thân thể Diệp Bắc Minh chấn động!  

 

 

Gương mặt dưới mặt nạ tràn ngập vẻ không dám tin, giọng nói run rẩy: "Tiểu Tháp, ý ông là... Thế giới Tam Thiên nơi này..."  

 

 

"Rất có thể là thế giới bỏ túi của người nào đó!"  

 

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục lên tiếng: "Cậu nói đúng một nửa, nửa kia thì sai rồi!"  

 

 

Hô hấp Diệp Bắc Minh trở nên dồn dập: "Tiểu Tháp, ông đừng thừa nước đục thả câu!"  

 

 

"Mau nói!"