Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2996: Cảm ơn tiền bối giải vây cho tôi!”




 

 “Ông nội, Diệp Càn Khôn xếp hạng mười trên Thiên Bảng rồi!”  

 

Cô gái đứng ở chỗ ghi danh ngạc nhiên sững người tại chỗ.  

 

Ông cụ chịu trách nhiệm ghi danh cũng ngây ra như phỗng: “Ôi trời ơi...”  

 

Cô gái xinh đẹp đỏ mặt, thở dồn dập: “Ông nội, làm sao anh ấy làm được chuyện này nhỉ?”  

 

“Ngay từ đầu ông đã coi trọng chàng trai này rồi!”, ông cụ kinh ngạc ra mặt.  

 

Bên trong đại điện.  

  Advertisement

Vũ Thiên Tuyệt và Mặc Bạch Y nhìn nhau!  

 

Tô Tử Lăng nhướng mày, cô ta đã đoán là Diệp Càn Khôn có thể sẽ thắng rồi mà!  

 

Thế nhưng, cô ta cũng không ngờ rằng anh lại thẳng tay giết chết Trần Vô Diễn!  

 

Khuôn mặt xinh đẹp của Thánh nữ Tổ Long điện lộ rõ sự ngạc nhiên!  

 

Những người tu võ khác đều rùng mình trước chuyện này!  

 

“Đồ súc sinh, cậu thật to gan!”  

 

“Sao cậu dám giết Thánh tử Thiên Đạo tông?”  

 

“Diệp Càn Khôn, cậu thật đáng chết!”  

 

Mười mấy lão già của Thiên Đạo tông nhảy lên bao vây đài võ đạo!  

 

Một luồng khí sát phạt kinh khủng bùng nổ, đánh thẳng về phía đài võ đạo, định bất chấp tất thảy tiêu diệt Diệp Bắc Minh!  

 

Diệp Bắc Minh nắm chặt kiếm Không Tên, khí tàn sát tăng vùn vụt!  

 

Người tu võ ở dưới đài võ đạo sợ vỡ tim: “Lẽ nào cậu ta sắp phải một mình chống lại mười mấy vị cảnh giới Tạo Hóa hay sao?”  

 

“Dừng tay!”  

 

Một giọng nói hờ hững vang lên: “Thiên Đạo tông, các ông coi điện Chân Võ là nơi nào vậy?”  

 

Ông lão mặc áo gai bước một bước, tiến lên đài võ đạo, giậm chân một phát!  

 

Ầm ầm!  

 

Sóng khí bùng nổ, mười mấy trưởng lão cảnh giới Tạo Hóa của Thiên Đạo tông tới tấp rớt khỏi đài võ đạo, phun ra một búng máu tươi!  

 

Bọn họ kinh ngạc nhìn về phía ông lão mặc áo gai!  

 

“Người đâu, trục xuất toàn bộ người của Thiên Đạo tông ra khỏi đại điện Chân Võ!”  

 

“Đồng thời, xóa tên toàn bộ đệ tử của Thiên Đạo tông tham gia đại hội Chân Võ lần này!”  

 

“Nếu như đại hội Chân Võ lần tới mà Thiên Đạo tông vẫn như thế này thì sẽ bị cấm tham gia thi đấu vĩnh viễn!”  

 

Một lão già hơi mập mạp của Thiên Đạo tông la lên: “Tôi không phục!”  

 

Ông lão mặc áo gai đập một chưởng!  

 

Phụt!  

 

Thân thể của lão già hơi mập mạp nổ tung, nháy mắt biến thành một làn sương máu!

Ông ta cất giọng hờ hững: “Còn ai khác không phục nữa không?”  

 

“Chỉ cần một chưởng là hạ gục ngay được một vị cảnh giới Tạo Hóa! Ôi chao!”  

 

Cảm giác nghẹt thở ập tới!  

 

Lúc này, đại điện Chân Võ đã hoàn toàn lặng ngắt như tờ!  

 

Đám người của Thiên Đạo tông liếc nhìn ông lão mặc áo gai bằng ánh mắt kiêng dè nhưng lại hung dữ trừng mắt với Diệp Bắc Minh đứng trên đài võ đạo!  

 

Sau đó, bọn họ phẫn nộ đi ra ngoài.  

 

Ông lão mặc áo gai quay đầu lại, nở nụ cười: “Nhóc con, thực lực của cậu cũng khá đấy!”  

Diệp Bắc Minh chắp tay: “Cảm ơn tiền bối giải vây cho tôi!”  

 

 

Ông lão mặc áo gai tức giận lắc đầu: “Giải vây gì chứ? Lão phu sợ cậu giết hết bọn chúng đấy thôi!”  

 

 

Mọi người dưới đài võ đạo đều sững sờ!  

 

 

Diệp Bắc Minh cười, lắc đầu: “Tiền bối đừng đùa, sao tôi có thể làm được chuyện ấy chứ”.  

 

 

Ông lão mặc áo gai không nói tiếp gì nữa, quay sang nhìn những người tu võ còn lại: “Cuộc tranh tài hôm nay đến đây là kết thúc!”  

 

 

“Tiệc tối sẽ bắt đầu ngay bây giờ, mời mọi người hãy nghỉ ngơi thật thoải mái”.