Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2916: “Mẫu hoàng, đây là thật ư?”




 

 Đại trưởng lão điên cuồng giãy dụa, gào thét thê thảm còn hơn cả ác quỷ: “Triệu binh lính nghe lệnh, giết cậu ta cho tôi...”  

 

Mụ ta nói xong đã hóa thành một đống tro tàn.  

 

“Đại trưởng lão! Không!”  

 

Nhị trưởng lão gầm lên: “Cậu thật đáng chết!”  

 

Nhị trưởng lão chỉ tay vào Diệp Bắc Minh nói: “Vì đại trưởng lão đã hy sinh, giết cậu ta báo thù cho đại trưởng lão!”  

 

“Giết!”  

 

“Báo thù cho đại trưởng lão!”  

 

Mười mấy trưởng lão Tu La Tộc cuồng bạo.  

 

Triệu binh lính sau lưng gầm thét.  

 

“Tôi nhân danh nữ hoàng ra lệnh cho các người mau dừng tay!”  

  Advertisement

Mặc cho nữ hoàng Tu La ngăn cản thế nào thì triệu binh lính kia vẫn tấn công Diệp Bắc Minh như không nghe thấy gì.  

 

Sắc mặt mấy trưởng lão cảnh giới Siêu Phàm đầy dữ tợn, cho dù tháp Càn Khôn Trấn Ngục có ra tay thì chuyến này Diệp Bắc Minh lành ít dữ nhiều rồi.  

 

Càng đừng nói sau lưng anh còn có triệu binh lính đang tới.  

 

Nhị trưởng lão nhe răng cười khẩy: “Diệp Bắc Minh, cậu đã giết đại trưởng lão, giờ chết đi là vừa!”  

 

Mười mấy cao thủ cảnh giới Siêu Phàm tấn công từ bốn phương tám hướng.  

 

Ngay tại khoảnh khắc ngàn cân treo sợi bún kia.  

 

Diệp Bắc Minh mỉm cười đáp: “Thế à?”  

 

Anh lật cổ tay, ma tỷ xuất hiện.  

 

Ngay sau đó, một luồng sức ép đầy uy nghiêm từ trong ma tỷ bùng nổ.  

 

“Tất cả mau quỳ xuống cho tôi!”  

 

Triệu binh lính đang xung phong tấn công sợ vỡ mật, không thể khống chế được hai chân của mình.  

 

Bùm!  

 

Dưới sức ép của ma tỷ.  

 

Triệu binh lính đồng loạt quỳ xuống như dân gặt lúa.  

 

Thế giới tĩnh lặng.  

 

Mấy trưởng lão Tu La Tộc đang xông tới trước toát mồ hôi hột.  

 

Luồng lực lượng thần bí kia ép bọn họ thở không nổi chỉ đành quỳ gối xuống đất.

Cả bọn hoảng sợ nhìn vật trong tay Diệp Bắc Minh.  

 

Nhị trưởng lão khiếp sợ: “Ôi! Đây là...”  

 

“Ma tỷ ư?”  

 

“Không thể nào!”  

 

Nhị trưởng lão vừa nhận ra nó thì lòng đầy chấn động.  

 

“Cái gì?”  

 

“Thứ trong tay thằng nhóc đó là ma tỷ ư?”  

 

Đằng xa, người của Dạ Xoa Tộc và Huyết Linh Tộc đều kinh ngạc.  

 

Ngay sau đso.  

Xoạt!  

 

 

Vô số ánh mắt tham lam dán chặt vào ma tỷ trong tay Diệp Bắc Minh.  

 

 

Có người hỏi: “Là ma tỷ thật à? Chẳng phải ma tỷ đã biến mất một triệu năm trước hay sao?”  

 

 

Một lão già Ma tộc trầm ngâm nói: “Đó chắc chắn là ma tỷ, không thể nào lầm được!”  

 

 

Có người gật gù tán đồng: “Ngoài ma tỷ ra thì còn có thứ gì có thể khiến triệu binh lính quỳ xuống chứ?”  

 

 

Ly Nguyệt ngỡ ngàng: “Mẫu hoàng, đây là thật ư?”