Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2911: Ảnh Ma này là bố của công chúa Ly Nguyệt?”




 

 Đại trưởng lão mỉm cười nói: “Ly Tố, ai bảo cô ngu ngốc quá làm gì?”  

 

“Cô ngu ngơ trên chiếc ghế nữ hoàng này quá lâu rồi, hôm nay trước mặt nhiều vị khách khứa như vậy nên lão sẽ không giết cô!”  

 

“Bổn hoàng cho cô một ngày dẫn theo con gái của mình cút nhanh đi!”  

 

Mụ ta đã tự xưng nữ hoàng rồi.  

 

Nói xong, mụ ta vung tay lên trấn áp nữ hoàng Tu La.  

 

Răng rắc, nữ hoàng Tu La hét lên đau đớn, gân mạch trên người đứt gãy.  

 

“Mẹ ơi!”  

 

Mắt Ly Nguyệt đỏ ngầu, trong tay xuất hiện thêm một thanh trường kiếm, nhìn chằm chằm vào đại trưởng lão.  

 

“Tôi sẽ giết bà!”  

 

Sát ý trong cô ta bùng nổ lao tới phía trước.  

  Advertisement

Đại trưởng lão hờ hững nói: “Chán sống rồi!”  

 

Bàn tay khô gầy của mụ ta nắm chặt, tung đấm về phía Ly Nguyệt.  

 

“Không được đụng vào công chúa!”  

 

Một bóng đen lóe lên rồi che chắn trước người Ly Nguyệt.  

 

Rầm!  

 

Người nọ đáp trả lại nắm đấm vừa rồi của đại trưởng lão, luồng dư chấn lan ra, bóng đen kia bị đánh hộc máu.  

 

Mụ ta lạnh lùng nhìn người vừa ra tay đỡ đòn kia: “Ảnh Ma, thật to gan, dám ra tay với bổn hoàng hả?”  

 

“Chán sống rồi à?”  

 

Vẻ mặt Ảnh Ma lạnh lùng, lau vết máu vươn trên khóe miệng: “Trong mắt tôi chỉ có một nữ hoàng là Ly Tố!”  

 

“Bà là cái thá gì chứ? Bà không nhận được truyền thừa, không được tổ tiên Tu La Tộc thừa nhận!”  

 

“Vậy mà tự xưng là nữ hoàng à? Bà xứng chắc!”  

 

Mặt đại trưởng lão vặn vẹo hung tợn, lực lượng hùng mạnh bùng nổ cuộn trào về phía Ảnh Ma.  

 

“Chán sống thật mà!”  

 

“Nếu đã chán sống rồi thì để bổn hoàng giúp một tay!”  

 

Răng rắc!  

 

Đầu gối Ảnh Ma nứt gãy, quỳ rạp xuống đất.  

 

Cho dù là vậy hắn ta vẫn đứng che cho Ly Nguyệt.  

 

Đại trưởng lão dữ tợn nói: “Chao ôi, xương cứng thật nhỉ!”  

 

“Lão muốn xem thử, xương của mày cứng đến đâu!”  

 

Mụ ta đưa tay lên, một bàn tay màu đen được hình thành.

Mụ ta tóm lấy bả vai của Ảnh Ma rồi bóp chặt, máu tươi bay tứ tung.  

 

Một cánh tay của Ảnh Ma bị xé xuống, nhưng hắn ta vẫn đứng che cho Ly Nguyệt: “Muốn làm hại công chúa thì phải bước qua xác tôi!”  

 

Nước mắt nữ hoàng Tu La tuôn trào: “Sao cậu ngu vậy hả, cút đi! Mau dẫn theo con gái chúng ta chạy mau đi!”  

 

Tất cả mọi người sôi trào.  

 

“Ôi vãi!”  

 

“Chuyện gì thế này?”  

“Nữ hoàng Tu La nói là con gái của chúng ta hả?”  

 

 

“Lẽ nào... Ảnh Ma này là bố của công chúa Ly Nguyệt?”  

 

 

“Chẳng trách công chúa Tu La lại mặt dày trơ tráo như vậy, hóa ra mẹ của cô ta cũng như thế!”  

 

 

Đại trưởng lão cũng khá bất ngờ, chợt mỉm cười nói: “Ha ha ha ha, loại Ảnh Ma thấp hèn này mà cô cũng sinh con cho hả?”  

 

 

“Ly Tố ơi là Ly Tố, cô đúng là đã làm bẩn huyết mạch Ma Hoàng của Tu La Tộc rồi!”  

 

 

“Cái gì? Ảnh Ma... Ảnh Ma là bố mình ư?”