Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2892: "Chỉ chớp mắt đã chặt đầu người!"




 

 Một đạo kiếm khí màu đỏ như máu bộc phát!  

 

Lão già cảnh giới Siêu Phàm xông lên đầu tiên bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu tươi!  

 

Không thể tưởng tượng nhìn về phía Diệp Bắc Minh: "Đòn tấn công của cậu có thể so được với cảnh giới Siêu Phàm! Sao có thể vậy được..."  

 

Lão ta lau đi máu tươi trên khóe miệng: "Cẩn thận, thằng này có gì đó kỳ lạ!"  

 

Mười mấy người trao đổi ánh mắt với nhau, không tùy tiện ra tay.  

 

Bọn họ vây quanh Diệp Bắc Minh, đằng đằng sát khí đi tới từ bốn phương tám hướng!  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh tập trung tinh thần.  

 

Dưới đôi mắt của anh, tốc độ của những lão già cảnh giới Siêu Phàm trở nên chậm rì rì như ốc sên!  

 

Đồng thời, Diệp Bắc Minh gầm nhẹ: "Tháp nhỏ, nhìn cho kỹ vào!"  

 

"Cho dù không có sự hỗ trợ của ông, tôi cũng có thể giết được cảnh giới Siêu Phàm!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục trả lời: "Được!"  

  Advertisement

Vèo!  

 

Nhảy ra một bước, dưới sự thêm vào của phép tắc thời gian!  

 

Gần như là trong chớp mắt, Diệp Bắc Minh vọt qua giữ đám hơn mười lão già cảnh giới Siêu Phàm!  

 

Bóng dáng biến mất!  

 

"Người đâu?"  

 

"Ở phía sau!"  

 

Tạch!  

 

Mười mấy người đồng thời quay đầu, nhìn về phía Diệp Bắc Minh.  

 

"Thằng nhóc kia, mày cho rằng mày chạy trốn được sao?"  

 

"Tốc độ thật là nhanh, đáng tiếc..."  

 

Một lão già mặt đỏ vừa nói xong một câu, cơ thể đột nhiên run lên!  

 

Lão ta hoảng sợ che cổ họng của mình, khuôn mặt lộ vẻ sợ hãi!  

 

Duỗi tay chỉ vào Diệp Bắc Minh: "Mày..."  

 

Khẽ nghiêng đầu, đầu lâu chợt rơi xuống đất!  

 

"Cái gì?"  

 

Bạn đồng hành kinh ngạc hô lớn: "Lão Quách!"  

 

..  

 

Cùng lúc đó, gần như ai ai cũng cảm thấy cổ mình bị đau nhức, nhao nhao che lại yết hầu!  

 

Một giây sau.  

 

Tất cả lão già cảnh giới Siêu Phàm đều xuất hiện một tơ máu màu đỏ ở vị trí cổ!  

 

Phụt! Phụt! Phụt! Phụt...  

 

Mười mấy cái đầu rơi hết xuống đất!  

 

Diệp Bắc Minh tiện tay chỉ: "Nổ! Nổ! Nổ! Nổ..."  

 

Mười mấy đầu lâu nổ tung như dưa hấu, thần hồn mai một!  

 

"Đù mẹ!"  

 

"Mẹ nó, cảnh giới Giới Chủ chém chết cảnh giới Siêu Phàm? Muốn lên trời luôn hả!"  

 

"Móa, thằng này là ai?"  

 

Khách khứa tại chỗ hoàn toàn bị cảnh tượng này hù dọa!  

Hô hấp ai nấy cũng trở nên dồn dập, mặt đỏ tới mang tai!  

 

 

Trường Sinh Kiếm Chủ khiếp sợ đứng lên: "Sao có thể, hơi thở của cậu ta mới dừng lại ở cảnh giới Giới Chủ thôi!"  

 

 

Vạn Yêu Vương trừng to mắt, biểu cảm vô cùng ngưng trọng: "Tốc độ nhanh quá, nhanh hơn mười lần so với cảnh giới Siêu Phàm!"  

 

 

"Thực lực của cậu ta không phải quá mạnh mẽ, chỉ là tốc độ quá nhanh!"  

 

 

"Chỉ chớp mắt đã chặt đầu người!"  

 

 

Vạn Cổ Môn Chủ gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Bắc Minh: "Yêu nghiệt chui ra từ chỗ nào vậy? Diệp Bắc Minh?"