Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 282: “Cô đúng là hết thuốc chữa rồi!”




Ngụy Yên Nhiên ngồi trên ghế, dựa lưng vào cửa phòng thí nghiệm.  

 

Không nói một lời.  

 

Từ hơn hai ngày nay, trừ việc đi vệ sinh, thì cô ta đều túc trực ăn cơm uống nước tại đây.  

 

Cô ta cố chịu áp lực, chỉ là vì tin tưởng Diệp Bắc Minh.  

 

Lúc này, Ngụy Tử Khanh dẫn theo một đám cổ đông đi đến.  

 

Người phụ nữ đẫy đà này khoanh hai tay trước ngực, cao ngạo hống hách: “Ngụy Yên Nhiên, đúng bảy giờ sáng mai, buổi công bố sẽ bắt đầu”.  

 

“Cái gì? Không phải mười rưỡi sao?”, Ngụy Yên Nhiên cắn răng.  

 

Ngụy Tử Khanh cười: “Chết đến nơi rồi, mà còn để ý ba tiếng này hả?”  

 

“Đây là ý của hội cổ đông”.  

 

“Vì mười rưỡi sẽ là buổi họp nhận chức chủ tịch của tôi, hiểu không?”  

 

Cô ta hoàn toàn không che giấu bộ mặt thật.  

 

Sắc mặt Ngụy Yên Nhiên khó coi: “Ngụy Tử Khanh, chị vẫn chưa thắng đâu”.  

 

“Ha ha ha!”  

 

Ngụy Tử Khanh cười chế nhạo: “Vậy cô chứ chờ đi, bây giờ còn mười tiếng nữa là đến bảy rưỡi sáng mai”.  

 

“Tôi về ngủ cho đẹp da dây”.  

 

“Cô cứ đợi Diệp Bắc Minh đó  cho cô bất ngờ đi!”  

 

“Ha ha ha…”  

 

Ngụy Tử Khanh huênh hoang bỏ đi.  

 

“Hừ!”  

“Cô đúng là hết thuốc chữa rồi!”  

 

“Bên ngoài nói cô là hổ mẹ chó con, không phải nói đùa”.  

 

“Chẳng có chút tác dụng nào, phế vật!”