Tháp Càn Khôn Trấn Ngục bất ngờ: “Tên nhóc cậu đúng là yêu nghiệt, trước kia cậu từng học qua luyện đan?”
Diệp Bắc Minh khẽ gật đầu: “Học qua rồi, nhưng loại đan Ngưng Khí dùng để đề thăng thực lực võ đạo này tôi lần đầu tiên luyện”.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nói: “Cậu quá biến thái rồi, chẳng lẽ là bản lĩnh trời sinh, hay đúng dịp?”
Bình thường người mới học luyện đan.
Không thể nào thành công luyện được loại đan Ngưng Khí này!
Dù là đan sư chuyên nghiệp, chí ít cũng phải thất bại hơn trăm lần mới có thể thành công một lần.
Đây cũng là nguyên nhân vì sao đan dược đắt giá!
“Thêm lò nữa!”
Diệp Bắc Minh không dừng lại.
Tiếp tục đốt lửa!
Hai tiếng sau lại thành công!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục hoàn toàn kinh ngạc: “Không thể nào? Cậu thật sự là yêu nghiệt?”
Một lần thành công có thể là trùng hợp.
Lần thứ hai vẫn thành công thì quá biến thái rồi.
“Tiếp tục!”
Diệp Bắc Minh luyện chế lò luyện đan Ngưng Khí thứ ba.
Vẫn thành công!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng hồi lâu mới nói: “Nhóc con, cậu rất nghịch thiên!”
“Bây giờ tôi có chút mong đợi rồi đấy, nếu cậu tiến vào tầng thứ nhất tháp Càn Khôn Trấn Ngục, lấy được phương thuốc và công pháp bên trong, vậy thì sẽ xảy ra biến chất gì?”
Diệp Bắc Minh khẽ cười: “Vậy thì chờ tôi tiến vào cảnh giới Võ Vương, mở tầng thứ nhất ra xem”.
Anh không chút chậm trễ, lấy ra một viên đan Ngưng Khí, nuốt xuống.
Trong đan điền trào dâng một luồng nội lực!
Như dòng suối nhỏ.
Gia tăng sức mạnh và tốc độ!
Diệp Bắc Minh lại nuốt nốt chín viên đan Ngưng Khí.