Mọi người không biết làm sao, chỉ đành lui ra ngoài.
Ngụy Yên Nhiên cho người chuyển đống dược liệu vào phòng thí nghiệm.
Sau đó ngắt toàn bộ camera trong phòng thí nghiệm mang đi.
Đóng cửa lại!
Bây giờ phòng thí nghiệm chỉ còn lại một mình Diệp Bắc Minh.
Diệp Bắc Minh không khách khí, lấy ra số lượng lớn dược liệu từ trong bao mang theo.
Đặt đỉnh Thanh Mộc trước mặt!
Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục truyền tới: “Tên nhãi, cậu muốn bắt đầu luyện đan sao?”
“Cậu chỉ có ba ngày, e là cơ hội không lớn”.
“Theo những người tôi đã từng ràng buộc, luyện chế một lò đan dược mới nhanh nhất cũng phải bảy ngày”.
Diệp Bắc Minh cười đầy tự tin: “Ba ngày là đủ rồi”.
Anh lập tức sắp xếp lại tất cả dược liệu.
Chuẩn bị luyện chế đan Ngưng Khí.
Đơn thuốc đan Ngưng Khí và đỉnh Thanh Mộc là lấy được cùng lúc.
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục đã từng nghiên cứu qua, thứ đồ này thích hợp cho võ giả dùng.
Vừa hay có thể khiến anh tiến vào cảnh giới Võ Vương!
Đốt lửa!
Đỡ đỉnh!
Ném tất cả dược liệu đã chuẩn bị vào trong đỉnh Thanh Mộc.
Chỉ thấy Diệp Bắc Minh vô cùng thành thục, làm mọi thứ đâu ra đấy.
Anh ngồi xếp bằng.
Lại khống chế sức lửa một cách thuần thục!
Sau hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi, trong đỉnh Thanh Mộc truyền đến mùi thuốc!
“Thành công rồi”.
Diệp Bắc Minh cười khẽ, mở nắp đỉnh Thanh Mộc.
Một thứ bùn đỏ dính vào đáy đỉnh!
Tháp Càn Khôn Trấn Ngục có hơi giật mình: “Không thể nào?”
“Thật sự thành công?”
Diệp Bắc Minh ra tay: “Nói nhảm”.
Nặn toàn bộ bùn đan bên trong đỉnh Thanh Mộc thành viên thuốc nhỏ.