Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2651: Tộc Rồng đen đang uy hiếp chúng ta kìa!”




 

 “Ông ỷ mình là thần thú Thái Cổ nên dám làm việc không nể nang gì thế hả!”  

 

Ánh mắt Tề Đạo Khung sắt nhọn, nhìn về phía Long Đảo:” Hôm nay, tộc Rồng đen dám xông vào tàn phá Kiếm Tông!”  

 

“Thì ngày mai tộc Rồng đen dám xông vào tông môn của các vị đây!”  

 

“Chuyện xảy ra ở Kiếm Tông tôi chính là vết xe đổ tương lai của các vị đấy!”  

 

“Nếu đúng như thế...”, một lão già thuộc Vân Tiêu Tông bình thản nói: “Vậy hôm nay tiêu diệt luôn tộc Rồng đen đi!”  

 

“Tám gia tộc Thần Huyết tán thành!”  

 

“Kiếm Tông tán thành!”  

 

“Quỷ Sát Môn tán thành!”  

 

“Thiên Vũ Tông đồng ý!”  

 

“...”  

  Advertisement

Hàng trăm lão già đến từ hàng chục tông môn quyền thế đều bước lên.  

 

Cảnh giới Vực Vương.

Hàng trăm cường giả cảnh giới Vực Vương xuất hiện.  

 

Luồng khí tức nghẹt thở đầy áp lực như muốn hủy diệt thiên địa ập tới.  

 

Vô số người tu võ khiếp hãi.  

 

Chỉ có người của Đế tộc và Tổng viện Giám Sát vẫn đứng im tại chỗ.  

 

Bọn họ lẳng lặng quan sát tinh hình, không nói gì cả.  

 

Kiếm nô tức giận quát: “Tề Đạo Khung, ông đang làm cái gì đó?”  

 

“Tôi ra lệnh cho rồng lập tức dẫn người của Kiếm Tông đi ngay!”  

 

Tề Đạo Khung cười khẩy đáp trả: “Sư phụ, đây là lần cuối cùng tôi gọi ông một tiếng sư phụ”.  

 

“Ông tưởng rằng mình vẫn là lão tổ Kiếm Thần của Kiếm Tông à? Ngay khi ông quỳ gối dưới chân Diệp Bắc Minh ông đã không còn xứng với vị trí ấy rồi!”  

 

“Đúng thế!”  

 

“Kiếm nô, ông có tư cách gì dạy dỗ bọn tôi chứ?”  

 

“Kiếm nô, ông câm miệng cho tôi!”  

 

Ngũ tử còn lại của Kiếm Tông đều cười khinh nói.  

 

“Chúng bây!”  

 

Kiếm nô tức giận suýt nữa hộc máu.  

 

“Ha ha ha ha!”  

 

Hắc Long Vương ngửa mặt lên trời cười to, khinh khỉnh nhìn thoáng qua bọn họ: “Muốn đổ tội người khác thì cần gì bằng chứng!”  

 

“Để tôi xem kẻ nào dám bước vào Long Đảo, giết không tha!”  

 

Gầm gừ!  

 

Tiếng rồng ngâm nga vang lên, hơn mười con rồng đen bay lên trời.  

 

Chúng lượn lờ trên bầu trời Long Đảo.  

 

Mắt Tề Đạo Khung lóe sáng như đã đạt được mục đích: “Các vị đã thấy rõ chưa? Tộc Rồng đen đang uy hiếp chúng ta kìa!”  

 

“Giết!”  

 

Một tiếng hét to vang vọng.  

Vân Tiêu Tông, tám gia tộc Thần Huyết, Kiếm Tông, Quỷ Sát Môn, Thiên Vũ Tông và hàng chục tông môn đều ra tay.  

 

 

Hàng trăm cường giả cảnh giới Vực Vương đều lao tới tấn công Long Đảo.  

 

 

“Sư phụ, lũ người kia thật quá đáng, bọn chúng thậm chí chả thèm nói lý!”  

 

 

Diệp Bắc Minh giận dữ, đôi mắt đỏ bừng, sẵn sàng gia nhập cuộc chiến bất cứ lúc nào.  

 

 

Hắc Long Vương bế con gái lại, quát khẽ: “Đồ nhi, chuyện này không liên quan gì tới cậu!”  

 

 

“Cậu đừng ra tay, nếu cậu ra tay bọn họ sẽ trút giận lên nhà họ Diệp Hoa tộc đấy!”