Anh giơ chân!
Dư Thiên Long thấy vậy kinh hãi: “Diệp Bắc Minh, khoan đã, cậu…”
Ông ta còn chưa nói hết.
Phập!
Một chân dẫm xuống!
Lồng ngực của Kyle lõm xuống.
Một dấu chân xuất hiện ở đó, tìm hoàn toàn ngừng đập!
Con ngươi của Kyle trố ra, vẻ mặt đầy chấn hãi, kinh hoàng, sợ hãi, hối hận… còn có vẻ không dám tin rõ ràng!
Tại sao Diệp Bắc Minh dám giết anh ta?
Anh ta là sĩ quan huấn luyện của đoàn quân Hắc Hùng Hùng Quốc đó!
“Cậu… cậu… cậu…”, Diệp Bắc Minh lắp bắp cậu cậu hồi lâu, trực tiếp rút lại nửa câu sau đó.
Ông ta hơi thộn người!
Không biết xử lý thế nào.
“Hãy nhớ, bất kỳ người Hùng Quốc nào các ông, sau này đừng khiêu khích tôi”.
“Tôi sẽ giết người thật đấy”.
Diệp Bắc Minh cảnh cáo với vẻ mặt lạnh lùng.
Bruce Rudolf trầm mặc.
Vị thượng tướng bốn sao của Hùng Quốc không dám nói đến một câu!
Những người khác trong đại sứ quán Hùng Quốc cũng yên lặng không nói gì!
Bọn họ chơi chính trị, đều là lý luận suông!
Các loại âm mưu đấu đá, mánh khóe thủ đoạn!
Coi trọng quy tắc!
Giống như Diệp Bắc Minh, trực tiếp giết người, không màng đến quy định, bọn họ đâu dám nhiều lời?
“Hầu Tử, chúng ta đi”, Diệp Bắc Minh gọi một tiếng.
Đột nhiên, ngoài cửa vang lên một giọng nói.
“Diệp Bắc Minh, cuối cùng cũng tìm được mày rồi!”
Một người đàn ông sải bước lớn đi đến!
Trong đại sứ quán Hùng Quốc vốn không có chút gió nào.
Nhưng khoảnh khắc người này bước vào đại sứ quán, cuồng phong nổi lên!
“Võ linh đỉnh phong?”