Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2625: "Không biết tự lượng sức mình!"




 Khí tức của những người Kiếm tông rất kinh khủng!  

 

 

Đều là cảnh giới Vực Vương trở lên!  

 

Người đi đầu râu tóc bạc phơi, như một con sư tử đực!  

 

Là loại sâu không lường được!  

 

Một người đàn ông kiêng dè tiến lên: "Tiền bối của Kiếm tông, ta tên Chu Khung!"  

 

"Chúng ta tuân lệnh của tổng viện trưởng Vương Bình An, đặc biệt ở đây bảo vệ người nhà họ Diệp!"  

  Advertisement

"Không biết tôn tính đại danh của các vị tiền bối, hơn nữa, các vị tới đây làm gì?"  

 

Chu Khung nhìn ra người của Kiếm tông không có ý tốt lành gì.  

 

Vì vậy, anh ta nêu lên Vương Bình An, hy vọng bọn họ có chút kiêng dè!  

 

Lão tổ Kiếm tông còn chưa nói chuyện, một người đàn ông trung niên bên đó đã tức giận mắng: "Cậu là thứ gì chứ?"  

  Advertisement

"Dù có Vương Bình An ở đây thì cũng không đủ tư cách nói hỏi tên của lão tổ chúng ta!"  

 

Khí tức cảnh giới Vực Vương đè xuống.  

 

Xẹt xẹt xẹt!  

 

Đám người Chu Khung bị ép không ngừng lùi về phía sau.  

 

Lão tổ Kiếm tông thuận miệng giải thích: "Yên tâm đi, chúng tôi không có hứng thú với người nhà họ Diệp!"

"Vì Kiếm tông có một tên phản đồ đang trốn ở đây, lão phu tìm được người sẽ đi ngay, không làm gì người nhà họ Diệp cả!"  

 

Ông ta bá đạo đi vào nhà họ Diệp.  

 

Chu Khung cắn răng, bất chấp áp lực, tiến lên ngăn cản bọn họ lại: "Các vị tiền bối, nhà họ Diệp đã là đối tượng bảo vệ trọng điểm của học viện Giám Sát!"  

 

"Nếu các vị tiền bối có chuyện gì, có thể liên hệ với viện trưởng của chúng tôi".  

 

"Chúng tôi chỉ nghe lệnh làm việc, nên..."  

 

Người đàn ông trung niên của Kiếm tông tát một cái.  

 

Bộp!  

 

Chu Khung bị đánh bay ra ngoài, phun ra một ngụm máu trước khi tiếp đất!  

 

Anh ta ngã xuống đất như chó chết!  

 

Giọng nói lạnh lẽo vang lên: "Nể mặt mày đúng không?"  

 

"Lão tổ Kiếm tông của tao giải thích với mày một câu, đã là phước lớn như trời rồi!"  

 

"Còn ai dám ngăn cản lão tổ Kiếm tông, giết không tha!"  

 

"Chu Khung!"  

 

Những người còn lại của học viện Giám Sát đều tức giận: "Các người!"  

 

Lão tổ Kiếm tông coi thường mấy người họ, sãi bước đi vào sâu trong nhà họ Diệp.  

 

Một đám kiếm hôi mà thôi, ông ta không có hứng thú ra tay.  

 

"Cản họ lại!"  

 

Chu Khung phun ra một ngụm máu, gào lên.  

 

"Dạ!"  

 

Năm người nhanh chóng tiến lên.  

 

Lão tổ Kiếm tông lạnh nhạt nói: "Châu chấu đá xe!"  

 

Ông ta còn không thèm động tay, một kiếm khí kinh khủng đã bùng nổ!  

Phụt! Phụt! Phụt!  

 

 

Năm người lập tức hóa thành huyết vụ!  

 

 

“Không!"  

 

 

Trong mắt Chu Khung đầy tia máu, anh ta muốn xông lên.  

 

 

Người đàn ông trung niên đạp anh ta bay ra: "Không biết tự lượng sức mình!"  

 

 

"Các người..."