Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2599: "Ma Phong... Chết rồi?"




 

 Nắm đấm của hai người tiếp xúc trong nháy mắt.  

 

Có tiếng răng rắc phát ra, năm ngón tay của Ma Phong đã gãy!  

 

Dù cánh tay hắn không sao, nhưng hắn lại là cảnh giới Vực Vương đỉnh phong!  

 

Lại bị một thằng ranh Thần Vương cảnh sơ kỳ đấm gãy năm ngón tay?  

 

Đồng tử của Ma Phong co rút lại: "Sao có thể!"  

 

Trong lúc hắn thất thần, kiếm Càn Khôn Trấn Ngục trong tay Diệp Bắc Minh đánh lên đầu hắn!  

 

"Muốn giết tôi sao? Nằm mơ đi!"  

 

Khí tức của Ma Phong cuồng bạo, hắn gào lên!  

 

Hắn biết uy lực của kiếm này rất lớn, không dám lơ là, dùng toàn lực xuất thủ để ngăn cả!  

 

Diệp Bắc Minh lại cười lạnh: "Ngu xuẩn!"  

 

Tay còn lại của anh cầm một thanh kiếm gãy, chính là kiếm Đoạn Long, đâm về phía đan điền của Ma Phong!  

 

"Mày...!"  

 

Gương mặt của Ma Phong dưới lớp mặt nạ lập tức trắng bệch!"  

 

Mẹ nó!  

 

Thằng ranh này giờ trò lừa bịp!  

 

Dù Ma Phong lập tức hiểu ra mục đích của Diệp Bắc Minh, nhưng cũng đã chậm rồi!  

 

Phụt!  

 

Một cơn đau nhức tấn công tới, đan điền của Ma Phong nổ tung, hắn nằm trên đất như chó chết!  

 

Đạm Đài U Nguyệt ngây ngờ, trợn to mắt: "Có chuyện gì thế?"  

 

"Cảnh giới Thần Vương đối kháng với cảnh giới Vực Vương đỉnh phong, anh ta lại thắng bằng tư thái đàn áp?"  

 

Ma Phong cắn chặt răng: "Mày giờ trò lừa bịp!"  

 

Diệp Bắc Minh nhìn hắn, đôi mắt lạnh như băng: "Để tao xem mày là ai!"  

 

Anh chém vỡ mặt nạ trên mặt Ma Phong, để lộ ra một gương mặt vô cùng phổ thông!  

 

Diệp Bắc Minh kéo một cái ghế thái sư, ngồi xuống: "Tao chỉ hỏi một lần thôi, mày là ai?"  

 

Ma Phong đùa cợt nhìn Diệp Bắc Minh: "Mày cảm thấy tao sẽ nói à?"  

 

"Đã cho mày cơ hội rồi, thế tao trực tiếp sưu hồn nhé!"  

 

Diệp Bắc Minh gật đầu.  

 

Cơ thể Ma Phong run lên, mặt hắn đầy dữ tợn, hắn gào lên: "Mày nằm mơ đi!"  

 

Hắn cắn vỡ túi chứa độc!  

 

Giây tiếp theo.  

 

Phụt!  

 

Cơ thể Ma Phong như quả bóng xì hơi, lập tức xóa thành một vũng máu!  

 

Diệp Bắc Minh sửng sốt.  

Không ngờ một người ở cảnh giới Vực Vương đỉnh phong lại tự vẫn dứt khoát như thế!  

 

 

Sắc mặt anh trầm xuống. Rốt cuộc lại ai mà lại khiến một cao thủ cảnh giới Vực Vương tình nguyện tự vẫn để che giấu chứ?  

 

 

Cùng lúc đó, sâu trong học viện Giám Sát.  

 

 

Một ông già đột nhiên mở mắt, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin: "Ma Phong... Chết rồi?"  

 

 

Trong thạch điện tĩnh mịch.  

 

 

Thực lực của Diệp Bắc Minh đã vượt qua dự đoán của lão!