Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2559: Đã giết chết cả ba Tôn Giả?




 "Chúng tao thông qua sưu hồn tiện nhân Thiên Nhận Băng kia, rõ ràng mày mới là Thánh Cảnh sơ kì mà!"  

 

 

"Mới chưa tới một ngày, sao mày..."  

 

Nghe tới đó, cơ thể Diệp Bắc Minh run lên!  

 

Mắt anh nổi tia máu, anh túm lấy cổ họng ông già mắt tam giác: "Ông vừa nói gì?"  

 

"Sưu hồn Thiên Nhận Băng? Nhị sư tỷ của tôi sao rồi?"  

  Advertisement

Ông già mắt tam giác nghẹt thở, căn bản không nói nên lời.  

 

"Thằng nhãi ranh, tự tìm chết!"  

 

Ông già mặc áo xám từ bên cạnh đánh tới.  

 

"Cút!"  

  Advertisement

Diệp Bắc Minh gào lên, kiếm Trấn Ngục chém ra!  

 

Rầm!  

 

Ông già mặc áo xám không có cơ hội ngăn cản, lập tức hóa thành huyết vụ!  

 

Ông già mắt tam giác thấy cảnh đó, con ngươi điên cuồng run rẩy: "Có chuyện gì vậy.... Bọn tao là Tôn Giả mà!"  

 

"Rốt cuộc thằng ranh này là quái vậy gì? Một kiếm chém chết Tôn Giả?"  

 

Khoảnh khắc ngẩng đầu, lão ta vừa hay nhìn thấy hai mắt đầy tia máu của Diệp Bắc Minh!  

 

Vù...  

 

Cơ thể ông già mắt tam giác run lên..  

 

Sưu hồn thuật!  

 

Trong phút chốc, Diệp Bắc Minh thấy được tất cả những gì trong đầu ông già mắt tam giác.  

 

Cơ thể Diệp Bắc Minh run rẩy, mắt đầy tia mắt, sát khí ngút trời ngưng tụ sau lưng!  

 

"Các người lại phế võ công của nhị sư tỷ của tôi!"  

 

"Sưu hồn chị ấy!"  

 

"Còn muốn treo chị ấy ở quảng trường học viện Giám Sát để làm nhục?"  

 

Tay anh bóp mạnh, bóp nát cổ ông già mắt tam giác.  

 

Giây tiếp theo.  

 

Diệp Bắc Minh chuyển anh mắt, nhìn đến người đàn ông mặt chữ điền.  

 

"Đừng mà... Đừng giết tôi... Tôi sẽ nói hết cho cậu biết..."  

 

Người đàn ông mặt chữ điền sợ hãi run rẩy, kéo nửa người điên cuồng dập đầu cầu xin tha thứ.  

 

Diệp Bắc Minh tiến lên, đạp nát đầu ông ta.  

 

Con mắt ở trong tối co rút lại lần nữa, trên gương mặt xinh đẹp là vẻ không dám tin!  

 

Một kẻ cảnh giới Thần Vương sơ kì, chưa tới một phút.  

Đã giết chết cả ba Tôn Giả?  

 

 

Ngay cả khi cô ta ở đỉnh phong cũng không làm được như thế!  

 

 

Còn thanh kiếm trên tay anh ta nữa, rốt cuộc là cấp bậc gì?  

 

 

Đột nhiên, tiếng nói lạnh như Băng của Diệp Bắc Minh vang lên: "Cô tự ra hay để tôi ra tay?"

 

"Khụ khụ... Chờ chút!"  

 

Cô gái trong bóng tối sợ hãi, chật vật đi ra ngoài: "Anh đừng hiểu lầm, tôi không cùng phe với ba người họ".  

 

 

Dáng cao khoảng một mét bảy.