Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2467: Đúng là khinh người quá đáng mà!




 

 Giọng tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng nặng nề: “Ba người kia còn khủng bố hơn Từ Thiên rất nhiều!”  

 

“Cậu không cần phải mạo hiểm như thế, hoàn toàn có thể chờ Ma Uyên tiếp theo xuất hiện!”  

 

Diệp Bắc Minh cười: “Tháp nhỏ, ông không biết tính tôi hả?”  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục im lặng.  

 

Một lát sau, ông ta thoải mái cười: “Hiểu rồi!”  

 

“Thế thì xông lên đi, nếu bản tháp đã chọn cậu, thì hôm nay cũng sẽ liều mạng đâm lao theo lao!”  

 

Diệp Bắc Minh đi từng bước, tiến vào khe núi.  

 

Bên ngoài ngục giam Trấn Hồn, rất nhiều người nhà họ Từ đang tiến hành tu sửa.  

 

Lần trước Diệp Bắc Minh xông vào ngục giam Trấn Hồn đã khiến khá nhiều trận pháp bị hư tổn.  

 

Bọn họ phải sửa lại!  

 

Gào!  

 

Đột nhiên, tiếng rồng ngâm vang lên.  

 

Con Huyết Long từ trên trời giáng xuống, lao vào trong đám đông.  

 

Mấy trăm người nhanh chóng biến thành mây máu!  

 

“Ai?”

Một đám người nhảy ra, mặt đầy tức giận nhìn chằm chằm sương mù dày đặc trước cửa ngục giam Trấn Hồn: “Đây là ngục giam Trấn Hồn của nhà họ Trần, ai dám diễu võ dương oai ở đây!”  

 

“Cút ra đây!”  

 

Một giây sau đó.  

 

Một thanh niên cầm thanh kiếm có phù điêu Long Văn đi tới.  

 

“Diệp Bắc Minh? Con mẹ nó lại là mày!"  

 

“Mày còn dám quay lại đây nữa hả?”  

 

Khoảnh khắc nhìn thấy Diệp Bắc Minh, một đám nhà họ Từ suýt chút nữa tức hộc máu.  

 

Má nó!  

 

Đúng là khinh người quá đáng mà!  

 

Tức giận khiến bọn họ quên mất lực chiến đáng sợ của Diệp Bắc Minh!  

 

Sắc mặt Diệp Bắc Minh trở nên lạnh lùng tàn nhẫn: “Tại sao tôi lại không dám?”  

 

“Tôi có thể xông vào ngục giam Trấn Hồn một lần, thì cũng có thể xông vào lần thứ hai!”  

 

Hào khí ngất trời, khí thế kinh người!  

 

“Mày!”  

 

Người nhà họ Từ hoảng hốt ngây người.  

 

“Giết!”  

 

Diệp Bắc Minh đi tới từng bước.  

 

Sử dụng cả Ảnh Thuấn, Thiên Ma Cửu Biến, U Thần Ma Quyết!  

 

Nhà họ Từ căn bản không thể ngăn nổi, đầu và cơ thể đứt lìa văng ra xa.  

Bên ngoài ngục giam Trấn Hồn vang lên tiếng gào khóc và tiếng kêu thảm thiết!  

 

 

“Thằng súc sinh, mày đừng tay lại cho tao!”  

 

 

Hơn mười ông lão nổi cơn tam bành.  

 

 

Ánh mắt Diệp Bắc Minh lạnh lẽo lướt qua: “Quan tâm tới họ như vậy, thì xuống đây đi cùng đi!”  

 

 

Tiếng rồng ngâm vang lên, kiếm Đoạn Long đánh tới!  

 

 

Thần Đế căn bản không thể ngăn nổi kiếm uy của kiếm Đoạn Long.