Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2250: "Số mệnh của chúng ta đã là như thế rồi..."




 "Có lẽ, toàn bộ Đại Lục Chân Võ cũng không có!"  

 

Cô ta vô cùng chắc chắn nói liền một hơi.  

 

Trong đôi mắt đẹp của La Vãn Vãn càng thêm hoảng sợ!  

 

Nhan Như Ngọc cảm giác không thích hợp: "Sao em cứ nói mãi về đề tài 24 tuổi vậy?"  

 

"Chờ một chút!"  

 

Đột nhiên.  

 

Nhan Như Ngọc thân thể mềm mại run lên: "Cảnh giới Hợp Nhất? 24 tuổi? Diệp Bắc Minh?"  

 

"Củ cải nhỏ, Diệp Bắc Minh này không phải chỉ có 24 tuổi đấy chứ?"  

 

La Vãn Vãn gật đầu: "Chị Nhan, chị đoán đúng rồi..."  

 

"Cái gì?"  

 

Gương mặt xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành của Nhan Như Ngọc khựng lại.  

 

Cô ta tiến lên một bước, cầm lấy tin tức về Diệp Bắc Minh từ trong tay La Vãn Vãn!  

 

Xem một mạch đến hết!  

 

Trong mắt cô ta toàn là vẻ kinh ngạc, nói: "Củ cải nhỏ, không sai chứ?"  

 

La Vãn Vãn lắc đầu: "Chị Nhan, đây là tin tức mà Tinh Cung thu thập, làm sao có thể sai được?"  

 

Đệ tử của Tinh Cung giống như là ngôi sao đầy trời, trải rộng khắp các nơi của Đại Lục Chân Võ.  

 

Cho nên mới có thể truyền tin tức ở các nơi về Tinh Cung ngay lập tức được!  

 

Trong đôi mắt đẹp của Nhan Như Ngọc toàn là vẻ nghiêm nghị: "Trong vòng mười lăm phút, tôi muốn tất cả tin tức về người này!"  

 

Sau một lát.  

 

Một cái hộp gỗ lim được đưa đến trước mắt hai cô gái.  

 

La Vãn Vãn mở ra xem, bên trong là một chồng giấy thật dày.  

 

Phía trên cùng là một bức chân dung.  

 

Tiện tay mở ra!  

 

Đôi mắt của hai người đồng thời run lên!  

 

"Gương mặt này..."  

 

...  

 

Trên đường trở về Thanh Huyền Tông.  

 

Một chiếc xe ngựa đang lao vùn vụt.  

 

Bên trong vô cùng ổn định.  

 

"Được rồi Như Yên, đừng đùa nữa".  

 

Chu Lạc Ly liếc mắt, đánh vào tay Vương Như Yên một cái: "Nếu lúc tập võ em có thể có một nửa sự hứng thú này thì sẽ không phải là người có thực lực thấp nhất trong các sư tỷ muội!"  

 

"Phì!"  

 

Các cô gái che miệng cười.  

 

Vương Như Yên khó hiểu: "Người ta đang rất tò mò mà? Tại sao tiểu sư đệ lại không giống chúng ta vậy?"  

 

Tiểu Độc Tiên liếc mắt một cái: "Nam nữ vốn không giống nhau mà!"  

 

"Thật sao?"  

 

Vương Như Yên nhíu mày: "Thế nhưng cũng quá xấu đi?"  

 

Mấy sư tỷ lập tức đỏ mặt lên.  

 

Trừng Vương Như Yên một cái!  

 

Em không biết thật hay là giả vờ không biết?  

 

Bỗng nhiên.  

"Được rồi, kế hoạch của nữ chủ nhân phải bắt đầu trước thời hạn!"  

 

Gương mặt xinh đẹp của Tiểu Độc Tiên trở nên nghiêm nghị.  

 

Nghe thấy lời này, sắc mặt các cô gái cũng trở nên nghiêm nghị, không còn nói giỡn nữa!  

 

Giọng nói của Tiểu Độc Tiên tiếp tục vang lên: "Dù sao ai cũng không nghĩ tới vậy mà tốc độ tiểu sư đệ trưởng thành lại nhanh chóng như thế!"  

 

"Số mệnh của chúng ta đã là như thế rồi..."  

 

Sắc mặt các cô gái đều vô cùng mất mát.