Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2227: Sốt ruột làm gì, đứng xem một lát đã".




"Chuyện long hồn hết sức quan trọng, đi vào đã rồi tính sau".  

 

Chu Lạc Ly gật đầu: "Vâng, lão tổ".  

 

Sau khi giải thích đôi ba câu với sư muội, cô ấy trở về với đám người nhà họ Chu rồi nhanh chóng tiến vào Trụy Long cốc.  

 

Người của Thanh Huyền Tông thấy vậy thì cũng theo họ đi vào.  

 

Trong Trụy Long cốc lúc này người đông như mắc cửi.  

 

Trên bầu trời đêm thăm thẳm ở đằng trước, ảo ảnh một long hồn đang gào thét dữ tợn, đối diện là một người đàn ông đang cầm một thanh bảo kiếm điêu khắc long văn chiến đấu với huyết long.  

 

Sau khi có mặt tại đây, người của nhà họ Đỗ, nhà họ Ngạo, nhà họ Lăng, nhà họ Da và gia tộc Đạm Đài đều đứng yên không nhúc nhích.  

 

Tất cả đều bàng quan theo dõi cuộc chiến giữa Diệp Bắc Minh và long hồn.  

 

Người của Thanh Huyền Tông đã chạy tới nơi.  

 

Trong lòng Vương Như Yên vừa mừng vừa bất ngờ khôn xiết: "Đúng là tiểu sư đệ thật rồi!"  

 

Hoàng hậu Hồng Đào reo lên: "Tam sư tỷ, Tam sư tỷ cũng ở đây kìa!"  

 

"Tam sư tỷ!"  

 

"Bọn em ở đây nè!"  

 

Tại một vị trí sâu trong Trụy Long cốc, Tiểu Độc Tiên ngoái đầu lại nhìn: "Sao các em lại kéo nhau đến đây hết thế này?"  

 

Mọi người chạy ùa qua, hội họp với Tiểu Độc Tiên.  

 

Đông đảo người tu võ ngẩn ngơ nhìn chằm chằm về phía đó.  

 

"Sao lại nhiều mỹ nhân thế này?"  

 

"Bọn họ là ai thế?"  

 

"Nghe họ nói chuyện hình như đều xuất thân cùng một sư môn đấy!"  

 

Bất cứ ai trong hoàng hậu Hồng Đào, Lục Tuyết Kỳ, Vương Như Yên, Khương Tử Cơ, Chu Lạc Ly, Tiểu Độc Tiên mà đứng riêng một mình thì đều là người con gái kiều diễm với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành cả.  

 

Ấy vậy mà bọn họ lại quen biết nhau.  

 

Hơn nữa lại còn là sư tỷ muội?  

 

Một người thanh niên ghen tị cho hay: "Tôi biết họ là ai, những cô gái ấy đều là sư tỷ của Diệp Bắc Minh".  

 

"Cái gì cơ?"  

 

"Đậu xanh rau má, không phải chứ? Những cô gái ấy đều là sư tỷ của Diệp Bắc Minh thật sao?"  

 

"Đệt mợ! Thằng ranh này có tài đức gì mà có nhiều sư tỷ đẹp hớp hồn thế?"  

 

Vô số người ghen tỵ đến mức mắt đỏ ngầu.  

 

Đột nhiên, một biến cố xảy ra.  

 

Gào!  

 

Ảo ảnh long hồn gầm thét, vươn một cái móng rồng ra toan tóm lấy đầu của Diệp Bắc Minh.  

 

Diệp Bắc Minh mạnh mẽ bổ kiếm từ trên không xuống.  

 

Trong chớp mắt, hai loại hơi thở khác nhau một trời một vực bộc phát ra từ sau lưng anh.  

 

Một bên là huyết long dữ tợn rít gào trong một làn sương máu.  

 

Một bên là một con Tổ Long ngút ngàn bay lên trong mảng ma khí mênh mông.  

 

Chúng va uỳnh vào ảo ảnh long hồn một cách không chút khoan nhượng.  

 

"Gào..."  

 

Ảo ảnh long hồn đau đớn rên rỉ, không ngờ long hồn lại trở nên ảm đạm.  

 

Vài người đàn ông trung niên lo lắng tiến lên: "Lão tổ, chúng ta có cần ra tay không? Nhỡ chẳng may long hồn bị Diệp Bắc Minh thu phục thì hỏng bét!"