Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2220: "Nói điểm chính!"




 

Thế mà máu tươi trên mặt đất lại chảy vào trong khe hở, chui vào trong lòng đất trong nháy mắt!  

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vang lên: "Nhóc con, dưới mặt đất có cái gì đó!"  

 

Đôi mắt của Diệp Bắc Minh nóng như lửa đốt: "Tôi cũng cảm nhận được rồi!"  

 

Một giây sau.  

 

Con mắt thần ma ở giữa trán anh mở ra!  

 

Trong đầu hiện ra hình tượng sâu dưới lòng đất, chỉ thấy một hư ảnh huyết long vô cùng to lớn ngưng tụ thành hình!  

 

Nó giống như là một vòng xoáy khổng lồ, hấp thu toàn bộ máu tươi của mấy chục ngàn người tu võ trên mặt đất!  

 

"Đây là cái gì?"  

 

Trong lòng Diệp Bắc Minh chấn động.  

 

Giọng nói của tháp Càn Khôn Trấn Ngục vô cùng kích động: "Nhóc con, mẹ nó cậu đúng là nghịch thiên! Đậu má!"  

 

"Ngay cả bản tháp cũng phải cho rằng cậu tuyệt đối là kẻ may mắn!"  

 

Trên mặt Diệp Bắc Minh tràn đầy nghi hoặc: "Sao vậy?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục kích động: "Sao vậy á? Cậu có biết hư ảnh huyết long dưới mặt đất là cái gì không?"  

 

"Là cái gì?"  

 

"Đây là một long hồn!"  

 

"Long hồn?"  

 

"Đúng vậy, đây là một long hồn!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục nhanh chóng giải thích: "Nhóc con, khí vận của cậu không hề tầm thường đâu!"  

 

"Ở nơi này vừa vặn có một long hồn, hơn nữa đã ngủ say vô số năm!"  

 

"Nếu chỉ như vậy thì thôi đi, nhưng hết lần này tới lần khác còn có mấy chục ngàn người tu võ chết ở đây!"  

 

"Mà lại đều là đỉnh tiêm người tu võ, nếu như là phổ thông người tu võ, dù là chết trăm vạn người đều chưa đủ!"  

 

"Máu tươi của mấy chục ngàn người tu võ đã trùng hợp lầm con long hồn này tỉnh lại!"  

 

Diệp Bắc Minh khó hiểu: "Cho dù là một long hồn, ông phải kích động như vậy sao?"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục gầm thét một tiếng: "Nhóc con, cậu thì biết cái quái gì!"  

 

"Bản tháp nói cho cậu biết, nhìn từ mức độ cường đại của con long hồn này, nó đã sống ít nhất là một trăm ngàn năm trở lên!"  

 

Diệp Bắc Minh nhàn nhạt phun ra ba chữ: "Nói điểm chính!"  

 

Tháp Càn Khôn Trấn Ngục giận dữ "Nhóc con, cậu có thể kiên nhẫn một chút hay không?"  

 

"Tôi chỉ nói cho cậu biết long hồn có thể hóa thành kiếm linh của kiếm Đoạn Long!"  

 

"Cái gì?"  

 

Hô hấp của Diệp Bắc Minh dồn dập, kích động đến mức trái tim suýt nữa thì nổ tung!  

 

Anh há to miệng quát: "Đậu má! Đậu má! Đậu má!"  

"Sao ông không nói sớm? Tháp Càn Khôn Trấn Ngục, ông xác định sao?"  

 

"Con long hồn này có thể trở thành kiếm linh của kiếm Đoạn Long?"  

 

Diệp Bắc Minh hoàn toàn kích động.  

 

Mặt đỏ tới mang tai!  

 

Há to miệng thở hổn hển!  

 

Ánh mắt cũng đỏ bừng.