Đồ Đệ Xuống Núi Vô Địch Thiên Hạ

Chương 2213: Kiếm Đoạn Long đột nhiên xuất hiện!




 Vừa dứt câu, anh phất tay ngay.  

 

Giọt máu rồng cuối cùng hiện ra trong tay anh!  

 

Một luồng hơi thở sinh mệnh vô cùng tinh khiết thình lình trào dâng, phóng ồ ạt ra ngoài như sóng thần!  

 

"Cái gì thế kia?"  

 

Đồng tử Ngạo Cửu Thiên co rụt lại.  

 

Lăng Thăng Long nuốt nước miếng cái ực: "Nguồn năng lượng sinh mệnh thật là bàng bạc, hình như còn kinh khủng hơn dược liệu mười ngàn năm trở lên nữa!"  

 

Thạch bà bà chỉ biết nhìn đăm đăm vào đó không tài nào rời mắt được: "Thứ tốt đấy, hình như là tinh huyết của một loại ma thú thì phải?"  

 

"Máu rồng ư!"  

 

Giọng nói của lão tổ Quỷ Y Môn run rẩy vang lên.  

 

"Cái gì cơ?"  

 

"Máu rồng ấy hả?"  

 

Soạt!  

 

Trong chớp mắt, mấy ngàn cặp mắt đổ dồn về phía giọt máu rồng đang lơ lửng trên lòng bàn tay của Diệp Bắc Minh!  

 

Thạch bà bà vô cùng kích động: "Ông không đùa tôi đấy chứ? Thứ đó là máu rồng thật à?"  

 

Ngạo Cửu Thiên cũng hào hứng đến mức lạc cả tiếng: "Ông có chắc đấy là máu rồng thật không? Chuyện này quá khó tin!"  

 

Rồng!  

 

Đấy chính là thần thú của thời đại thượng cổ!  

 

Truyền thuyết về máu rồng đã được lưu truyền trong giới võ đạo từ ngàn đời xưa đến nay rồi!  

 

Ánh mắt của Lăng Thăng Long hiện lên sự nghiêm túc chưa từng có: "Lão tổ Quỷ Y Môn, tại sao ông biết đến máu rồng?"  

 

Lão tổ Quỷ Y Môn nhìn chằm chằm vào giọt máu rồng một cách thèm thuồng: "Trong Quỷ Y Môn có ghi chép về máu rồng, rằng nếu như người tu võ uống một giọt máu rồng thì thiên phú tu võ của người đó sẽ được đề cao đáng kể".  

 

"Hơn nữa, từ tốc độ, sức mạnh, khả năng cảm nhận cho đến sức lĩnh ngộ đều sẽ được tăng cường!"  

 

"Một giọt máu rồng chứa đựng sức mạnh đủ để làm long trời lở đất!"  

 

Giọng Thạch bà bà khản đặc: "Bà già này muốn có giọt máu rồng đó!"  

 

Họ thấy một bóng dáng bay vút qua thật nhanh.  

 

Trong chớp mắt Thạch bà bà đã xuất hiện sau lưng Diệp Bắc Minh, nét mặt bà ta trông thật dữ tợn: "Thằng ranh con kia, mày không xứng đáng có được thứ này!"  

 

"Đưa đây cho tao!"  

 

Thạch bà bà tham lam giơ tay lên, tóm lấy giọt máu rồng trong tay Diệp Bắc Minh.  

 

Đối với bà ta, Diệp Bắc Minh chỉ mới đến cảnh giới Hợp Nhất mà thôi!  

 

Diệp Bắc Minh lạnh lùng ngoái đầu lại: "Chắc hẳn bà đã đóng góp rất nhiều công sức vào việc dồn sư tỷ của tôi vào bước đường này nhỉ?"  

 

Anh lật cổ tay lại.  

Kiếm Đoạn Long đột nhiên xuất hiện!  

 

Anh vung một nhát kiếm.  

 

Thạch bà bà giật thót thấy rõ, bà ta cảm giác cứ như mình đang bị thần chết nhìn chòng chọc vậy!  

 

Bà ta định đưa tay ra để phản kháng.  

 

Phập!  

 

Thế nhưng Thạch bà bà lại bị kiếm Đoạn Long chém thành một bãi sương máu!